Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 406: Vầng trăng dịu dàng duy nhất chiếu rọi y

Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:12:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ngày Rằm tháng Giêng.

 

Tết Thượng Nguyên.

 

Không gió, tuyết, trời quang mây tạnh vạn dặm.

 

Tạ Chước trở về kinh, dân chen chúc hai bên đường đón chào.

 

“Cung nghênh Tạ tướng quân khải !” Âm cuối của Lễ quan kéo dài, xuyên thấu tầng mây.

 

Lời Lễ quan dứt, pháo nổ chợt vang lên đất trống cách đó xa, mảnh giấy đỏ tung bay phấp phới, thỉnh thoảng vài mảnh rơi xuống b.í.m tóc đuôi ngựa cột cao của Tạ Chước.

 

Tiếng pháo nổ, dường như đốt cháy lòng nhiệt huyết của bách tính.

 

Trên phố dài, tiếng hoan hô của bách tính ùa đến như sấm mùa xuân cuồn cuộn.

 

Gió Đông thổi đến, mùa xuân thực sự sang.

 

Tạ Chước cưỡi tuấn mã cao lớn, ánh mắt đung đưa về phía cửa sổ lầu , nơi một nữ t.ử trong bộ váy gấm đỏ tươi.

 

Nàng là nương t.ử của y.

 

Bốn mắt .

 

Những mảnh giấy đỏ đó, tựa như kẹo mừng, lụa đỏ trong ngày đại hôn năm xưa.

 

Cố Vinh mỉm rạng rỡ, đưa tay lên, lay động chiếc khăn lụa bọc túi thơm, ném xuống đúng lúc Tạ Chước sắp ngang qua lầu .

 

Cho đến giờ phút , Tạ Chước mới thực sự cảm thấy sống , sự náo nhiệt xung quanh là thật.

 

Ở Bắc Cương, Cố Vinh chỉ là nơi tâm niệm của y hướng về, mà còn là nguồn gốc sự an lòng của y.

 

Mũi giày Tạ Chước móc bàn đạp ngựa, đột ngột dùng sức nhảy vọt lên, áo choàng đỏ rực lưng tung bay phần phật, chiếc túi thơm bọc trong khăn lụa lọt lòng bàn tay y.

 

Ngón tay thô ráp như giấy nhám, vết bỏng lạnh còn lành, nhẹ nhàng lướt qua mặt lụa thêu hoa hải đường rủ.

 

Y chợt nhớ đến mùa xuân năm ngoái, ánh mắt y ôn nhu và quyến luyến.

 

là ý Trời an bài.

 

Y và Vinh Vinh, trời sinh một đôi.

 

Vầng minh nguyệt mà y hằng nhung nhớ, giờ đây độc chiếu lên y, chính là điều tâm nguyện thành.

 

Tạ Chước trân trọng đặt khăn lụa và túi thơm sát lồng ngực.

 

Y , cảm giác tâm nguyện thành của khác là thế nào.

 

Y chỉ , sự nhớ nhung của y hề uổng phí, vầng minh nguyệt mà y cố gắng với tới rủ lòng thương xót, ban cho y sự vững vàng và an tâm.

 

Giống như...

 

Giống như khi bốn bề đều là màn đêm u tối, chỉ y ánh trăng dịu dàng chiếu rọi.

 

Kỳ thực, y cứu rỗi Cố Vinh.

 

Mà là Cố Vinh cứu rỗi y.

 

Không ai hiểu rõ, giữa một vùng hoang vu tăm tối, đột nhiên nở một đóa hoa kiều diễm mà kiên cường, là sự chấn động và quyến luyến đến nhường nào.

 

Đối với y, Cố Vinh chính là đóa hoa khiến cuộc đời y trở nên sống động, màu sắc.

 

Cũng chính Cố Vinh cho y , con nên chấp nhận phận, cúi đầu khuất phục.

 

Sinh mệnh, là điều tươi mới và vô úy nhất.

 

Khi y nghĩ rằng sống cũng chỉ là như , Cố Vinh xuất hiện.

 

Nàng bước đống tro tàn, mang theo thế lửa cháy lan đến, ngay lập tức thắp sáng cuộc đời vốn chỉ là cái xác hồn của y.

 

Tình cảm , cần lý lẽ, nhưng bám sâu tận gốc rễ.

 

Cho nên, y cam tâm tình nguyện nâng niu Cố Vinh lên cao, cam tâm tình nguyện Cố Vinh lợi dụng, cũng cam tâm tình nguyện cúi đầu thần phục Cố Vinh.

 

Y nhớ nàng .

 

nhiều, nhiều điều với nàng.

 

Trên lầu ,

 

Tim Cố Vinh đập "thình thịch", vành tai nàng tự chủ mà nóng bừng.

 

Cả trái tim nàng rối loạn, như hàng vạn vì rơi xuống đầm lạnh, b.ắ.n lên vô ánh sáng vụn vặt.

 

Nàng hiểu thấu ánh mắt của Tạ Chước.

 

Lúc , lời nào thắng vạn lời.

 

Khoảnh khắc , tiếng tim đập dường như át cả tiếng huyên náo.

 

Mọi âm thanh, đều trở nên mơ hồ.

 

Chờ đến khi đội quân khải cách lầu ngày càng xa, Cố Vinh mới hồn.

 

Nàng tựa như bịt tai trộm chuông, bưng chén bàn lên, khẽ nhấp một ngụm, vẻ bình thản tự nhiên : “Trà của tửu lầu quả là tệ.”

 

Thanh Đường và Yến Tầm , trong ánh mắt cả hai đều đầy vẻ trêu chọc.

 

Thanh Đường: Tiểu thư nhà khi nhăng cuội, thể xem trong chén đang lơ lửng đầy vụn .

 

Yến Tầm: Vợ chồng lâu ngày gặp, ngươi hiểu mà!

 

Thanh Đường: Ta hiểu.

 

“Tiểu thư, cảm thấy vụn vướng cổ ?” Thanh Đường nghiêm chỉnh hỏi.

 

Cố Vinh liếc Thanh Đường một cái đầy u oán.

 

Nhìn thấu mà , ?

 

Yến Tầm tựa bên cửa sổ thẳng, chau mày, hồi tưởng khoảnh khắc thoáng thấy gò má Thừa Thịnh một vết sẹo kéo dài từ xương chân mày đến cánh mũi, bèn suy tính tìm vài loại d.ư.ợ.c liệu quý, nhờ Tư y nấu một hũ cao bôi mờ sẹo.

 

Dù là Trầm Ngư Cao hiếm khó tìm trong cung cũng khó lòng xóa tan loại thương tích .

 

Thừa Thịnh vẫn coi trọng khuôn mặt tinh xảo tựa ngọc ngà hoa nhường nguyệt thẹn .

 

Nghĩ nghĩ , Yến Tầm khẽ thở dài.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-406-vang-trang-diu-dang-duy-nhat-chieu-roi-y.html.]

 

Nhìn một đốm mà cả vầng, thấy một chiếc lá mà thu sâu.

 

Cái hiểm nguy của trận chiến đó, chỉ cần thoáng qua là rõ.

 

May mắn , Tiểu Hầu gia và Thừa Thịnh đều còn sống trở về, y cũng thể hồi phủ báo tin bình an cho Tổ mẫu .

 

"Tiểu thư, chúng nên hồi phủ tắm gội chải chuốt một phen ?" Thanh Đường ghé sát tai Cố Vinh, mỉm hỏi.

 

Đêm nay, trong cung thiết yến mừng Tiểu Hầu gia khải , quan viên từ Ngũ phẩm trở lên đều thể dẫn nữ quyến tham dự.

 

Tiểu thư nhà nàng là thê t.ử chính thất của Tiểu Hầu gia, tuyệt đối kém cạnh bất cứ ai.

 

Thật , trong lòng Thanh Đường vẫn còn chút lo âu và bồn chồn.

 

Trường Công chúa Điện hạ đăng cơ, là xu thế tất yếu.

 

Đến lúc đó, Tiểu Hầu gia chính là Thái t.ử Điện hạ danh chính ngôn thuận.

 

Theo tổ chế Đại Càn, hậu viện Thái t.ử một Chính phi, hai Tắc phi, bốn Lương , sáu Lương viện, tám Bảo lâm...

 

tính đến những Thị , Phụng nghi, Chiêu huấn các loại, cũng hơn hai mươi .

 

Cho dù Tiểu Hầu gia lòng, thể chống bá quan triều đình chăng?

 

Đợi khi đăng cơ...

 

E rằng còn chọn tú nữ.

 

Rất nhiều quan lớn hiển quý đưa khuê nữ trong phủ cung, mơ ước đến sự giàu sang ngút trời.

 

"Thanh Đường."

 

"Đừng bồn chồn."

 

Cố Vinh như thấu suy nghĩ của Thanh Đường, định cảm xúc, thản nhiên .

 

Tình yêu của nàng dành cho Tạ Chước, đều bắt nguồn từ tình yêu mà Tạ Chước trao cho nàng.

 

Tạ Chước, mới là nguồn cội đó.

 

Nói , nàng đ.á.n.h cược lòng .

 

" quả thật, nên xiêm y."

 

"Đi thôi."

 

"Đánh xe hồi phủ."

 

Trên phố dài, vẫn vô cùng náo nhiệt.

 

Tạ Chước theo phép, dẫn bộ hạ tiến cung, diện kiến tạ ơn.

 

Một loạt ban thưởng, càng khiến Tạ Chước trở nên săn đón hơn bao giờ hết.

 

Kim Loan điện.

 

Ánh mắt đám lão hồ ly Tạ Chước đều như đang phát ánh xanh lục.

 

Dung mạo tuấn mỹ.

 

Chiến công hiển hách.

 

Thân phận cao quý.

 

Tiền đồ vô lượng.

 

Hơn nữa, hậu viện sạch sẽ, chỉ một cô gái mồ côi xinh chính thê.

 

Thời đợi ai, qua cái thôn thì sẽ còn cái quán nữa.

 

Cho dù chen vị trí của Cố Vinh, cũng thể một Tắc phu nhân.

 

Mai , đợi Tiểu Hầu gia họ Tạ thừa kế ngôi vị mẫu , con gái của bọn họ dù tệ lắm cũng thể vững vàng ở vị trí Tứ phi Bát tần.

 

Tạ Chước thậm chí cần ngẩng đầu, cũng thể cảm nhận rõ ràng bao nhiêu ánh mắt đang dán chặt lên lưng y.

 

Giống như từng sợi tơ dính nhớp nháp mà mạng nhện đang nhả .

 

"Điện hạ, mạt tướng dùng công lao bình định Bắc cảnh để đổi lấy một đạo ân chỉ."

 

Tạ Chước cất giọng lạnh lùng mở lời.

 

Có vài lời, nên sớm nên muộn.

 

Y càng chần chừ đẩy đưa một khắc, thì lời đồn thất thiệt dành cho Cố Vinh sẽ càng nhiều thêm một phần.

 

Vĩnh Chiêu Trường Công chúa trong lòng hiểu rõ, khẽ thở dài tiếng động, song vẫn mở lời: "Cứ , ."

 

Thôi , một lòng một cũng là chuyện .

 

Nếu , còn sống bao lâu vẫn là một điều khó .

 

"Mọi đều , mạt tướng cao tăng phê mệnh, mệnh cách đặc biệt, việc hôn nhân đại sự cần cực kỳ thận trọng, nếu sẽ mang tướng đoản mệnh, trời cho sống lâu."

 

"Cùng Cố thị tương phụ tương thành là trời xanh rủ lòng thương, mạt tướng dám tham lam, x.úc p.hạ.m bề ."

 

"Vì lẽ đó, mạt tướng cả gan cầu xin Điện hạ cho phép mạt tướng suốt đời nạp ."

 

"Mạt tướng tiếc mạng."

 

Vĩnh Chiêu Trường Công chúa: Nàng ngay mà! bóp c.h.ế.t rủi ro ngay từ trong trứng nước.

 

Các quan viên kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm, chút dám tin những gì .

 

Tiểu Hầu gia họ Tạ điên !

 

Nhất định là điên !

 

Chẳng lẽ Tiểu Hầu gia họ Tạ , quan hệ thông gia vốn là một lợi khí tuyệt vời để định triều đình, an ủi quần thần ?

 

Dùng sự trả giá nhỏ nhất, đổi lấy lợi ích lớn nhất, ?

 

Còn về chuyện cao tăng phê mệnh gì đó...

 

Chẳng là tin thì , tin thì ?

 

Đã thể Thái t.ử , mạng còn thể kém đến mức nào chứ!

Loading...