Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 398: Toàn bộ đều nhờ biểu tẩu thương xót
Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:12:26
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Càn Khôn đảo chuyển, Nhật Nguyệt trọng quang, Thiên mệnh quy tân, Vạn dân cộng ngưỡng."
"Nhật nguyệt canh thế, Thiên mệnh sở quy; Hồng trang hoán miện, Thái bình thịnh thế."
"Kim Ô lặn, Phượng bay trời, Năm cũ qua, Năm mới đến, Nữ đế đăng cơ vạn dân khỏe, Phong điều vũ thuận ngũ cốc đầy, Thiên hạ thái bình nhật nguyệt dài."
Những khẩu hiệu và đồng d.a.o dễ , suôn sẻ lan truyền đầu tiên ở Hán Trung.
Bởi vì hành động khởi nghĩa của Võ Đức Bá năm đó ở Hán Trung, địa vị của nữ giới Hán Trung phần nâng cao hơn .
Trường hợp gia đình chỉ độc nữ, con gái cần chiêu tế rể , đó mới thừa kế gia nghiệp, xảy thường xuyên.
Thậm chí, nhiều nữ nhân còn bắt chước lời hùng hồn của Võ Đức Bá khi gả cho Minh Ngự sử, rằng cưới nàng, thì nuôi tỳ , hai lòng.
Ai bảo, sức lực của một , như kiến húc cây, chẳng tác dụng gì chứ.
Con bướm dù nhỏ bé lướt qua mặt hồ, vẫn thể để gợn sóng.
Vì thế, đây là nơi phát triển nhất cho khẩu hiệu và đồng dao.
Từ Hán Trung, lan khắp thiên hạ.
Thành Thượng Kinh.
Vài nhà vui mừng, vài nhà sầu lo.
Vĩnh Ninh Hầu phủ.
Lò sưởi đốt mạnh, căn phòng ấm áp như mùa xuân.
Thanh Ngọc Công chúa đắp chăn lông mềm mại, lười biếng nghiêng tựa chiếc ghế dài mềm, mắt mày mỉm , một vẻ nhàn nhã tự tại.
Bùi Dư Thời ghế đẩu thấp, đang kể những câu chuyện mới một cách sinh động.
"Công chúa." Bùi Dư Thời lén móc nhẹ ngón út của Thanh Ngọc Công chúa, cẩn thận : "Nữ t.ử đăng cơ xưng đế, thật sự là khả thi ?"
"Ta bên ngoài, nếu âm dương điên đảo thì Càn Khôn sẽ loạn, tất sẽ nhật nguyệt vô quang, khởi lên sóng gió."
Lông mi Thanh Ngọc Công chúa khẽ động, trực tiếp giải thích, cũng tức giận quát mắng.
Lũ công t.ử bột, cũng là một tập thể đông đảo thể xem thường.
Trong nhà đều là những giàu hoặc quyền quý, cưng chiều.
Ý niệm trong lòng chuyển động, chủ ý, Thanh Ngọc Công chúa mỉm dịu dàng với Bùi Dư Thời, nhẹ nhàng : "Dư Thời, nghĩ ?"
Bùi Dư Thời liên quan đến chính sự, nên thờ ơ : "Ta hiểu rõ chính sự và cục diện triều đình, nhưng bên ngoài cãi kịch liệt lắm, gì cũng ."
"Khách ở lâu, tửu quán, ngay cả những buôn bán nhỏ bên đường cũng sẽ lẩm bẩm vài câu, thậm chí còn đ.á.n.h túi bụi."
“Dư Thời, nếu việc đó khả thi , kỳ thực cần thông tỏ tường tận việc chính sự và cục diện triều đình, mà chỉ cần quán trung khuy báo, lấy nhỏ thấy lớn.” Thần sắc Thanh Ngọc Công chúa hề chút oán trách chê bai vì "hận sắt thành thép", ngữ điệu càng thêm nhẹ nhàng uyển chuyển, tựa như suối khe mùa xuân, chầm chậm chảy trôi.
Trong sự im lặng đó, khiến buông bỏ phòng , tự chủ mà thả lỏng.
Dĩ nhiên, với đầu óc của Bùi Dư Thời thì cũng chẳng giống phòng tâm cơ.
Thanh Ngọc Công chúa lừa gạt, lừa một là trúng ngay.
“Dư Thời, ngại lấy Vĩnh Ninh Hầu phủ mà quen thuộc nhất ví dụ, thử so sánh một phen.”
“Giữa chồng và cha chồng, ai thích hợp hơn để chủ gia quản lý sự?”
Bùi Dư Thời cần suy nghĩ đáp: “Tự nhiên là Mẫu .”
Ngay đó, nịnh nọt bổ sung: “Công chúa cũng hợp.”
Thanh Ngọc Công chúa khuyến khích nắm lấy ngón tay Bùi Dư Thời, từ tốn dẫn dắt: “Khi chồng quản gia, từng xảy sóng gió ngừng ?”
“Hay là , khi cha chồng chủ, phủ một mảnh thanh minh thái bình?”
“Trước khi xuất giá, sống lâu trong cung cấm, hiếm khi chuyện bên ngoài, phiền Dư Thời giải đáp thắc mắc cho , chứ?”
Bùi Dư Thời choáng váng đầu óc, vội vàng đáp ứng.
Khi nhắc đến Vĩnh Ninh Hầu, vẻ chán ghét và khó chịu thần sắc gần như sắp tràn ngoài: “Phụ chí lớn tài mọn, thích mơ tưởng viển vông, còn cố chấp tự mãn, hơn nữa còn mắt mù thiên vị vô cùng, đem Bùi…”
Bùi Dư Thời bỗng dưng ngậm miệng, nuốt ngược lời sắp thốt , suy nghĩ đổi giọng: “Nếu Ngoại tổ và Mẫu che chở, ngay cả vị trí Thế t.ử cũng dâng cho kẻ khác.”
“Còn Mẫu , thông tuệ đoan trang, giỏi cai quản hạ nhân, xử lý lớn nhỏ việc trong phủ đấy, đối nhân xử thế cũng từng chỗ nào thất lễ.”
, cũng là khuyết điểm.
Chủ yếu là cũng mắt mù, chọn Phụ phu quân.
Tuy nhiên, ch.ó chê nhà nghèo, con chê , Mẫu một lòng vì , thể là kẻ vong ơn bạc nghĩa.
“Vậy nên…” Thanh Ngọc Công chúa kịp thời hỏi: “Nữ nhân nắm quyền, liệu khiến trời đất u ám, nổi dậy phong ba?”
“Tài năng, phẩm hạnh, tâm cơ, khí độ, liệu liên quan tất yếu đến giới tính ?”
“Dư Thời, khác gì, đều quan trọng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-398-toan-bo-deu-nho-bieu-tau-thuong-xot.html.]
“Quan trọng là, những gì Dư Thời tự thấy , cảm nhận , và phân tích .”
Bùi Dư Thời chớp chớp mắt, gật đầu đầy vẻ nghiêm túc: “Nghe vẻ lý.”
“Là vẻ thôi ?” Thanh Ngọc Công chúa hỏi ngược .
Bùi Dư Thời: “Là lý.”
Thanh Ngọc Công chúa hài lòng, đưa cho Bùi Dư Thời một chiếc túi thơm đựng đầy tiền bạc, ân cần : “Dư Thời quả nhiên là thiên tài bẩm sinh.”
“Hãy khỏi phủ, mời tri giao hảo hữu uống rượu .”
Bùi Dư Thời vui mừng khôn xiết: “Công chúa thật hào sảng.”
Hắn quả thực gặp cơ duyên cực lớn, mới diễm phúc cưới Thanh Ngọc Công chúa vợ.
Bùi Dư Thời đút túi tiền, hí hửng rời .
Thanh Ngọc Công chúa cũng vô cùng thỏa mãn.
Bùi Dư Thời đơn thuần dễ dụ, khiến nàng tiết kiệm tâm sức.
Cánh cửa của hai gian phòng bên trái và bên , gần như cùng lúc mở , để lộ hai khuôn mặt cũng khó tả như .
Thành Nhị Lang và Hướng Dung Nguyệt.
Hướng Dung Nguyệt chậc chậc cảm thán, trách Biểu tẩu bảo nàng nên học hỏi thêm từ Thanh Ngọc Công chúa.
Thần sắc Thành Nhị Lang, phức tạp và khó hiểu hơn.
Tình ý ẩn nhẫn, tất thảy đều giấu kín lộ, chỉ khẽ một câu: “Thật khó cho Công chúa Điện hạ.”
“Không khó.” Thanh Ngọc Công chúa thật lòng : “Hướng cô nương, Nhị biểu ca, mời .”
Thành thật mà , nàng thích cách ở chung với Bùi Dư Thời.
Đơn giản.
An tâm.
Nàng tuy ngưỡng mộ kẻ mạnh, nhưng điều đó ngăn cản sự kiểm soát của nàng lan tràn.
Bùi Dư Thời, nàng chỉ cần liếc mắt là thể thấu tận cùng.
Hơn nữa, mối hôn sự là do nàng dày công tính toán mới , gì đến chuyện khó khăn.
Thanh Ngọc Công chúa thẳng , nhấp một ngụm nóng: “Không Hướng cô nương đến đây việc gì?”
Hướng Dung Nguyệt khẽ : “Nghe trong của hồi môn của Công chúa Điện hạ một thùng sách ngoại bang, dân nữ mạo xin mượn chép, nhất định sẽ trả sớm nhất thể.”
“Chuyện nhỏ.” Thanh Ngọc Công chúa liếc tỳ nữ đang hầu hạ bên cạnh.
Tỳ nữ gật đầu, khom lưng rời .
“Quyết chí tiến Hồng Lư Tự ư?” Thanh Ngọc Công chúa trêu ghẹo Hướng Dung Nguyệt.
Cố Vinh quả nhiên là Cố Vinh.
Hướng Dung Nguyệt, từng tranh quý , nay hóa thành một trong những đại tướng trướng Cố Vinh.
Điều chỉ cần thuật nhận , mà còn cần sự độ lượng.
Hướng Dung Nguyệt còn e dè né tránh như , mà trịnh trọng gật đầu: “Biểu tẩu , thợ công việc, ắt mài sắc công cụ, cơ hội là dành cho chuẩn .”
“Nếu Nữ Đế đăng cơ, triều đình đổi mới.”
“Những điều tưởng chừng như thể, chắc thể thực hiện.”
“Công chúa chớ nhạo dân nữ.”
“Không nhạo.” Ánh mắt Thanh Ngọc Công chúa trong trẻo: “Dám nghĩ, dám , dám khác, còn tự thấy thua kém, nhạo chứ.”
Đây là lời thật lòng của nàng.
“Hướng cô nương vận may, dũng khí, nhãn quang, và quyết đoán.”
Cố Vinh, chạm đến đỉnh cao, đổi vận mệnh định của bao nhiêu .
Thật .
Khuôn mặt trắng trẻo mềm mại của Hướng Dung Nguyệt ửng lên một mảng hồng, nàng yểu điệu : “Tất cả đều nhờ Biểu tẩu thương xót.”
Thanh Ngọc Công chúa: Nếu nàng cảm nhận sai, Hướng Dung Nguyệt đang khoe khoang.
“Phải .”
“Hướng cô nương thật may mắn, như , chỉ thể kề vai chiến đấu với nàng .”
Hướng Dung Nguyệt:…
Lời thực sự khiến căm ghét đến ngứa răng, chua xót cả lòng.