Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 386: Trấn Quốc Trường Công chúa Giám quốc Nhiếp chính

Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:10:39
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tam Hoàng t.ử mặt đổi sắc, hề lay động.

 

Không, cũng vô cảm.

 

Ít nhất, sự chế giễu giữa đôi lông mày y càng lúc càng rõ ràng.

 

“Mẫu hậu dựa mà nghĩ rằng, khi con d.a.o kề cổ, Phụ hoàng bạc tình vô nghĩa, ích kỷ cay độc sẽ để Thừa Ân Công phủ rút lui, sẽ dốc sức bảo cho nhi thần, một đứa con hoang thế đáng nghi !”

 

“Phụ hoàng dám chấp thuận lời thỉnh cầu của Vĩnh Chiêu cô mẫu, điều đó cho thấy đường lui, kẻ thế tội.”

 

“Còn chuyện gì thể hợp lý hơn việc loại bỏ Thừa Ân Công phủ, nơi khiến chịu ô nhục.”

 

Nói đến đây, Tam hoàng t.ử ngừng , vẻ mặt chợt lộ chút buồn bã.

 

“Mẫu hậu , sức chấn chỉnh trị vì đất nước, liền thể bù đắp lầm.”

 

“Không thể !”

 

“Mẫu hậu từng khỏi cung để những tàn binh lão thành mất tay cụt chân giải ngũ, từng những phụ nữ già yếu mất con trai, mất phu quân, mất cha chiến trường ?”

 

“Nhi thần từng thấy qua.”

 

“Đó là ba năm , khi nhi thần lấy cớ cùng Tạ Chước tọa nhi luận đạo, ý đồ giao hảo y, thì chính mắt nhi thần trông thấy.”

 

“Mẫu hậu , ngôi vị tại dơ bẩn đến thế!”

 

Chung Ly Hoàng hậu thôi.

 

Có những lời, tự lừa dối thì .

 

một khi phơi bày rõ ràng, trở nên khó thốt nên lời.

 

“Vậy ngươi dâng ngai vàng nhường cho Tần Thừa Diễn ?”

 

“Y thì hơn bao nhiêu!”

 

“Thừa Uẩn, những chuyện đó liên quan đến ngươi, ngươi cần cảm thấy hổ thẹn trong lòng.”

 

Lòng Tam hoàng t.ử chợt dâng lên sự mệt mỏi, trong chớp mắt lan khắp tứ chi bách hài, mất ham tranh biện và chất vấn.

 

Y thản nhiên : “Mẫu hậu, nhi thần sẽ hành sự theo kế hoạch.”

 

Y thấy rõ thực tại.

 

Y là chim sẻ, mà là con bọ ngựa tự mãn đang bắt ve sầu.

 

Để chim sẻ ăn lót thì .

 

y vẫn ve sầu c.h.ế.t!

 

Y thể bằng chim sẻ, nhưng tuyệt đối cho phép bản trở thành kẻ thất bại tay ve sầu.

 

Chung Ly Hoàng hậu thở phào nhẹ nhõm, yên lòng dặn dò: “Thừa Uẩn, chỉ cần ngươi bức cung đủ nhanh, để Trinh Long Đế thời gian phản ứng, thì Trinh Long Đế sẽ cơ hội kéo Thừa Ân Công phủ xuống nước.”

 

“Trinh Long Đế mới là kẻ chủ mưu gây biến cố ở Bắc Cương.”

 

Tam hoàng t.ử đồng tình cũng phản đối, chỉ đáp: “Mẫu hậu bảo trọng.”

 

“Phó thống lĩnh của Cấm quân là đáng tin.”

 

Dưới sự châm cứu, chích m.á.u và rót t.h.u.ố.c của các thái y trong Thái y viện, Trinh Long Đế miễn cưỡng tỉnh .

 

, miệng thể , chân thể cử động.

 

Nằm long sàng ở điện Cam Lộ, trở thành con cá thớt, mặc xẻ thịt.

 

Cơn gió đêm hung tợn đập cửa điện, hệt như những lệ quỷ oan khuất đang đòi mạng, để từng vết m.á.u hình bàn tay.

 

Trinh Long Đế há miệng, phát những âm thanh rõ ràng.

 

Khi Trinh Long Đế cố gắng , nước dãi càng chảy nhanh hơn.

 

Lý Phúc Thịnh cúi bên mép giường, tận tụy và cung kính lau , hề lộ chút miễn cưỡng nào.

 

Hắn từng nghĩ, bản sẽ c.h.ế.t tay Trinh Long Đế.

 

ngờ, Trinh Long Đế gục ngã một bước.

 

“Bệ hạ.”

 

Lý Phúc Thịnh nhẹ giọng : “Thái y , tuyệt đối kiêng kỵ nổi giận nữa, cần giữ tâm bình khí hòa tĩnh dưỡng, long thể mới khả năng hồi phục.”

 

Nói cách khác, nếu lòng bất an, chi bằng đợi đến lúc cầu sinh , cầu c.h.ế.t xong.

 

Trinh Long Đế mở to mắt, chậm chạp xoay chuyển nhòng ngọc.

 

Lý Phúc Thịnh dò hỏi: “Bệ hạ hỏi về kết cục của Binh bộ Thượng thư ư?”

 

Trinh Long Đế từ từ chớp mắt.

 

Lý Phúc Thịnh mím môi, lộ vẻ ngập ngừng, lưỡng lự : “Bệ hạ, Thái hậu nương nương căn dặn, trong thời gian tĩnh dưỡng, để dù chỉ một chút gió mưa nào phiền sự yên tĩnh của .”

 

Không gì cả.

 

tất cả.

 

Chỉ cần bốn chữ "gió mưa" là đủ .

 

Khuôn mặt già nua vàng vọt của Trinh Long Đế nhăn nhúm , trông vẻ dữ tợn và đáng sợ.

 

Dưới ánh nến lờ mờ, trông như một âm hồn mặc thọ y bật dậy đòi mạng.

 

Dùng hết sức lực , nhấc ngón tay lên nắm lấy ống tay áo Lý Phúc Thịnh. Nào ngờ, điều đến khi ngón tay nhúc nhích là một mùi hôi thối tanh nồng.

 

Trinh Long Đế thể thể tự chủ .

 

Trinh Long Đế cảm nhận rõ ràng chất lỏng nóng hổi ướt đệm giường, nhanh chóng lạnh .

 

Ta là Đế vương!

 

Trinh Long Đế giãy giụa, run rẩy.

 

Lý Phúc Thịnh dường như quen với cảnh , mặt biểu cảm gọi cung nữ, nội thị đến thu dọn.

 

Trong suốt quá trình đó, Trinh Long Đế hổ phẫn uất c.h.ế.t.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-386-tran-quoc-truong-cong-chua-giam-quoc-nhiep-chinh.html.]

“Bệ hạ, Thái hậu nương nương và Vĩnh Chiêu Trường Công chúa chủ trì đại cục, thể an tâm dưỡng bệnh.”

 

Trinh Long Đế , như kim châm, điên cuồng chớp mắt, há miệng.

 

Hoàng tỷ của dựa mà chủ trì đại cục!

 

Lý Phúc Thịnh giả vờ thấy, tiếp tục : “Thái hậu nương nương thỉnh Tiên hoàng di chiếu, trong di chiếu ghi, thời khắc phong ba bão táp, tấn phong Vĩnh Chiêu Trường Công chúa Trấn Quốc Trường Công chúa, Giám quốc nhiếp chính.”

 

“Thái hậu nương nương, Tông thất Tĩnh lão Vương gia, Kiều lão Thái sư, cùng với Tịch lão Thượng thư, bạn của Tiên hoàng, đều xác minh bút tích của di chiếu đích xác là của Tiên hoàng.”

 

“Cho nên, hiện tại, Vĩnh Chiêu Trường Công chúa bình triều chính, Thái hậu nương nương chấn nhiếp hậu cung, tạm thời phát sinh đại loạn.”

 

Trinh Long Đế: Tiên hoàng di chiếu?

 

Hoàng tỷ của là do Tiên hoàng đích nuôi lớn, mô phỏng chữ của Tiên hoàng là điều dễ như trở bàn tay.

 

Những kẻ đó là đồ ngốc, !

 

Hay cách khác, bọn họ sớm ngả về phía Hoàng tỷ!

 

Trinh Long Đế suýt nữa tắt thở, ngã vật .

 

Theo lý mà , gả Thanh Ngọc cho cháu ngoại của Lễ bộ Tịch Thượng thư, Tịch Thượng thư là cùng một chiến tuyến với mà.

 

“Bệ hạ, hãy an tâm tĩnh dưỡng.”

 

Giọng Lý Phúc Thịnh vẫn cung kính, đúng mực.

 

, là ảo giác , Trinh Long Đế nhiều sự hung bạo trong đó.

 

Người sợ.

 

Rất sợ.

 

Nhị hoàng t.ử c.h.ế.t.

 

C.h.ế.t khi Chu Vực tìm đủ loại bằng chứng chứng minh Nhị hoàng t.ử chính là hung thủ thực sự của vụ án lạm sát tại căn nhà hoang.

 

C.h.ế.t vì đầu độc.

 

Hung khí chính là cây chủy thủ cắt đứt ngón tay Lục hoàng tử, thứ mà y dùng để tự thương hằng ngày.

 

Chủy thủ bôi một loại kịch độc vô cùng thâm độc.

 

Y chịu đựng bảy lỗ chảy máu, lục phủ ngũ tạng đau đớn kịch liệt suốt sáu canh giờ mới tắt thở.

 

Sự trả thù vô cùng mạnh mẽ.

 

Giờ đây, Nhị hoàng t.ử mất mạng, cũng chẳng còn danh tiếng gì khi c.h.ế.t.

 

Bách tính tin y bạo tễ, vỗ tay khoái chí.

 

Tin tức truyền cung, Lệ Quý phi sợ hãi phẫn nộ, ngất tỉnh .

 

Thái hậu run rẩy, tốc độ chuỗi hạt Phật châu càng lúc càng nhanh.

 

Đây mới chính là hoàng gia.

 

Ngôi vị đổi, xưa nay luôn kèm với m.á.u tanh gió tanh.

 

Lại còn là m.á.u tanh gió tanh từ những ruột thịt.

 

“Mẫu hậu, đó là do nhi thần .”

 

Vĩnh Chiêu Trường Công chúa mới bắt tay xử lý việc triều chính còn chút bỡ ngỡ, đặt cây bút son lên giá, xoa xoa thái dương, mệt mỏi .

 

Nàng còn lớn tuổi hơn cả Trinh Long Đế.

 

Thái hậu : “Ai gia .”

 

Là Thừa Uẩn.

 

Là Thừa Uẩn, từ một đích t.ử danh chính ngôn thuận, trong một đêm trở thành đứa con hoang thế bất minh.

 

“Bước tiếp theo của , là bức cung ?”

 

Tuy là câu hỏi, nhưng giọng điệu của Thái hậu vô cùng bình tĩnh và quả quyết.

 

“Có lẽ .”

 

Vĩnh Chiêu Trường Công chúa trả lời mơ hồ.

 

Tất cả đều là quân cờ bàn cờ, mấy ai thể nhảy ngoài.

 

“Mẫu hậu, Nam tiểu công t.ử của Phụng Ân Công phủ đích thừa nhận, sự tàn tật, ngu si của Tiểu Lục là do Nhị hoàng t.ử và Lệ Quý phi gây .”

 

“Nhị hoàng t.ử tự tay cắt đứt ngón trỏ của Tiểu Lục.”

 

“Sau đó, Lệ Quý phi vì tranh giành tiền đồ cho Nhị hoàng tử, đổ vật ô uế lên ngón tay đứt của Tiểu Lục.”

 

“Tiểu Lục thể giữ một mạng, là phúc lớn mạng lớn .”

 

Thái hậu thở dài: “Nghiệt súc.”

 

“Thật là nghiệt súc.”

 

Cơn phong ba kết thúc sớm thì hơn.

 

“Vĩnh Chiêu, tranh đoạt ngôi vị, cha con tương tàn là một vòng luẩn quẩn cứ lặp lặp .”

 

“Ngày , ngươi kế vị, gối chỉ mỗi Chước nhi, thì đỡ lo nghĩ.”

 

, còn đời cháu thì ?”

 

“Sự tàn sát, e rằng chỉ dừng ở đó .”

 

Mắt Vĩnh Chiêu Trường Công chúa lóe lên, nửa thật nửa giả đáp: “Mẫu hậu, con cháu tự phúc phận của chúng.”

 

Không, con trai của Cố Vinh mới là hưởng phúc nhất.

 

Có Cố Vinh ở đó, nàng thực sự lo lắng về sự đổi ngôi vị.

 

Nếu là bùn nhão trát tường, Cố Vinh sẽ tự leo lên tường.

 

Thái hậu khá kinh ngạc liếc Vĩnh Chiêu Trường Công chúa một cái.

 

 

Loading...