Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 384: Nàng là nữ tử, cũng có đại nghĩa

Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:10:37
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong thư phòng.

 

Hai vợ chồng, đối diện .

 

Binh Bộ Thượng thư thành thật kể hết đầu đuôi câu chuyện.

 

Phu nhân Binh Bộ Thượng thư kinh hãi, đôi môi tái mét mấp máy, nên lời.

 

Ngón tay run rẩy bưng chén lên, trấn tĩnh tinh thần.

 

run rẩy càng dữ dội hơn, chén "choang" một tiếng vỡ tan mặt đất, tứ phân ngũ liệt.

 

Tựa như Binh bộ Thượng thư phủ lúc .

 

“Thì .”

 

Mãi lâu , Phu nhân Binh bộ Thượng thư mới khó nhọc cất lời: “Lão gia, hồ đồ quá!”

 

“Ta…” Binh bộ Thượng thư t.h.ả.m một tiếng: “Ta xứng phụ , xứng phu quân.”

 

…”

 

“Không.” Phu nhân Binh bộ Thượng thư quát lên: “Chàng hồ đồ là ở chỗ tuân theo mật chỉ của Bệ hạ, phạm tội tày trời, đó mới là đường cùng thực sự.”

 

“Nếu sự việc bại lộ, chính là kẻ thế tội.”

 

“Kể cả sự việc bại lộ, Bệ hạ cũng chẳng dung thứ cho sống sót.”

 

Chỉ c.h.ế.t mới thể giữ kín bí mật.

 

“Lão gia dừng ở bờ vực thẳm , vẫn muộn .”

 

“Không giấu lão gia, khi đoán rằng khả năng Trung Dũng Hầu phủ bắt các hài tử, ngược cảm thấy nhẹ nhõm và yên lòng hơn.”

 

“Dù chịu chút khổ sở, nhưng tám chín phần mười vẫn giữ mạng sống.”

 

“Lão gia gì, cứ .”

 

“Thiếp sẽ trấn giữ phủ , sẽ để khác phát hiện điều gì bất thường.”

 

“Những năm qua, ghen tuông, lòng hẹp hòi, là một đương gia chủ mẫu xứng chức.”

 

, hề hồ đồ trong đại sự.”

 

Binh bộ Thượng thư : “Là với nàng.”

 

Phu nhân Binh bộ Thượng thư cố vẻ thản nhiên nhạt một tiếng: “Cũng chỉ là cái c.h.ế.t mà thôi.”

 

“Kiếp , nhất định nam nhi.”

 

“Bị giam cầm trong khu viện bốn góc vuông , gả chồng, chăm sóc phu quân, sinh con dạy con, phụng dưỡng cha chồng, ngày qua ngày lặp cuộc sống nhàm chán đổi, dập tắt bản tính, che giấu sở thích. Lại còn giữ trọn tam tòng tứ đức, rộng lượng chấp nhận cho phu quân – coi là trời – nạp , những ngày tháng như quả thực quá vô vị, quá tẻ nhạt .”

 

“Nếu là nam nhi, cũng thể một tay lên ngựa, giương cung b.ắ.n tên, tung hoành sa trường.”

 

“Không, cho dù chỉ một hài t.ử bình thường nhất, chẳng nên trò trống gì, cũng là .”

 

Trong giọng của Phu nhân Binh bộ Thượng thư tràn ngập niềm vui và sự mong đợi nhàn nhạt, chính vì niềm mong đợi mà nỗi sợ hãi trong lòng nàng quả thực tiêu tán vài phần.

 

Nàng là nữ tử, nhưng cũng đại nghĩa.

 

Những kẻ gọi là gã Nho sinh thối nát, Thánh hiền , thật nên mở mắt xem, tại nữ t.ử ti tiện vô năng!

 

Binh bộ Thượng thư dường như khoảnh khắc nhận thê t.ử tào khang của .

 

“Phu nhân, đợi khi các nàng chỗ nương , sẽ tự thú.”

 

“Đến lúc đó, đồng lòng, tổng sẽ cách vận chuyển lương thảo đến Bắc Cương thôi.”

 

……

 

Ngày hôm .

 

Vầng thái dương chói lọi treo bầu trời nhưng hề chút ấm nào.

 

Cố Vinh cắt tỉa cành hồng mai trong bình hoa sứ trắng, cau mày, cảm thán: “Lòng quả thực phức tạp và dễ đổi quá.”

 

Nàng ngờ Binh bộ Thượng thư đưa quyết định như , đầu .

 

Yến Tầm hỏi: “Còn cần đưa các công t.ử Thượng thư phủ đến Bắc địa chịu khổ ?”

 

“Không thì ?” Cố Vinh nhướng mày, đặt cây kéo vàng trong tay xuống: “Việc nào việc đó.”

 

“So với Trinh Long Đế chuyên vắt chanh bỏ vỏ, nhân từ .”

 

“Riêng những tiểu thư khuê các tay yếu chân mềm , hãy âm thầm cứu giúp, hộ tống họ đến Dương Châu, đừng để bọn lưu manh côn đồ, thứ hạ tiện gì ức hiếp.”

 

“Binh bộ Thượng thư dùng mạng sống của đổi lấy cơ hội sống cho họ.”

 

“Vậy thì cứ tròn mỹ ý của ông .”

 

, hãy đưa đứa bé còn đang trong tã lót đến biệt viện, sai chăm sóc cẩn thận.”

 

“Để phòng khi lòng Binh bộ Thượng thư d.a.o động, đổi chủ ý.”

 

Yến Tầm lĩnh mệnh, chân , Chân Nữ Sứ chân đến.

 

“Vĩnh Chiêu Trường Công chúa Điện hạ lời mời.”

 

Cố Vinh cảm thấy khá đau đầu.

 

ngụy biện thế nào, cũng thể phủ nhận nàng tính kế Vĩnh Chiêu Trường Công chúa.

 

Vừa bước Bích Nguyệt Các, một chiếc chén bay thẳng mặt, khéo rơi cách mũi giày của Cố Vinh ba tấc.

 

Cố Vinh trong lòng bật , thầm thở phào nhẹ nhõm.

 

Xem , cơn giận của Vĩnh Chiêu Trường Công chúa chỉ là hô to gọi nhỏ.

 

Nói đúng hơn, giống như đang diễn kịch.

 

Không cần nghi ngờ sự chuẩn xác khi ném đồ của Vĩnh Chiêu Trường Công chúa, tinh thông cưỡi ngựa b.ắ.n cung.

 

“Điện hạ bớt giận.” Cố Vinh thành khẩn sợ hãi, bộ quỳ xuống.

 

Thấy nàng sắp mảnh sứ vỡ đất thương, Vĩnh Chiêu Trường Công chúa cũng thèm đóng kịch nữa: “Khoan !”

 

Lời thốt , Vĩnh Chiêu Trường Công chúa mới chợt nhận Cố Vinh hù dọa.

 

Thật tức! Thật tức quá!

 

“Cố Vinh, ngươi quả thực gan to bằng trời!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-384-nang-la-nu-tu-cung-co-dai-nghia.html.]

“Ai cho ngươi cái gan tính kế bổn cung, là ai cho ngươi dũng khí mưu phản!”

 

“Ngươi sống thì thôi, cố kéo Tạ Chước con đường thể .”

 

Cố Vinh đóng kịch nữa, ngước mắt lên, ánh mắt rực lửa thẳng Vĩnh Chiêu Trường Công chúa: “Là Điện hạ, là Tạ Chước, là lòng dân cho con dâu dũng khí.”

 

“Điện hạ là bậc nữ trung hào kiệt, tài sắc hơn hẳn nam nhi.”

 

“Sự thật chứng minh, con dâu cược đúng.”

 

Vĩnh Chiêu Trường Công chúa gần như tức đến bật .

 

Không là cược đúng, mà là Cố Vinh tính toán sẵn chuyện.

 

Nàng từng bước từng bước đẩy tất cả theo con đường định sẵn.

 

Muốn lùi, lùi .

 

Chỉ thể ấm ức chịu đựng cơn giận, tiếp tục theo ý của Cố Vinh.

 

, bà thừa nhận, Cố Vinh như quả thực sức quyến rũ kinh diễm thế nhân.

 

“Nói , tiếp theo gì?”

 

Vĩnh Chiêu Trường Công chúa chỉ chiếc ghế gỗ chạm khắc bên cạnh, hiệu cho Cố Vinh xuống trầm giọng hỏi.

 

Cố Vinh khẽ mở môi son: “Đợi!”

 

“Đợi cảnh phụ tử, tương tàn diễn .”

 

“Đợi Bắc Cương vươn cao, gió đông nổi lên.”

 

“Đôi khi, cũng cần tự tay việc.”

 

Ngẫu nhiên, ngư ông đắc lợi từ cuộc tranh chấp của cò và trai cũng tệ.

 

Đồng t.ử Vĩnh Chiêu Trường Công chúa co rút : “Ngươi , Bắc Cương sắp xảy đại chiến?”

 

“Điện hạ.” Cố Vinh ôn tồn : “Nếu thể giáng đòn chí mạng Bắc Hồ, đè ép Bắc Hồ đến mức còn sức phản kháng, thì thể khiến uy danh lẫy lừng của Trung Dũng Hầu phủ một nữa hiển lộ thế gian.”

 

“Đây là sự thật mà Tạ Chước thể trốn tránh.”

 

“Một trận chiến thành danh vang vọng thiên hạ, đây chính là gió đông cho Điện hạ đăng cơ.”

 

Điều nàng chờ đợi bao giờ là Tạ Chước trọng chưởng Bắc Cảnh quân.

 

Mà là Tạ Chước dẫn quân, đ.á.n.h cho Bắc Hồ cúi đầu xưng thần, năm năm cống nạp.

 

“Chiến trường hiểm ác, ngươi lo lắng cho Tạ Chước …” Vĩnh Chiêu Trường Công chúa nửa chừng dừng .

 

Người đàn bà độc ác!

 

Kiếp , Tạ Chước tạo nghiệp gì, mà xui xẻo đến mức đ.â.m đầu lòng Cố Vinh.

 

Cố Vinh chậm rãi : “Điện hạ, đây là kế sách vẹn nhất mà thể nghĩ .”

 

“Dù , Tạ Chước cũng thể ngơ mối thù huyết hải sát .”

 

“Ta ở đây, chỉ là bày mưu tính kế từng bước một.”

 

“Mà còn thể gánh vác tai tiếng, và cũng thể trở thành chỗ dựa tinh thần cho .”

 

“Ngôn từ xảo trá!”

 

“Cố Vinh, rốt cuộc ngươi đến bước nào?” Vĩnh Chiêu Trường Công chúa cuối cùng cũng hỏi .

 

Cố Vinh thẳng thắn: “Thuận theo tự nhiên.”

 

Nàng thật sự điên rồ vô độ.

 

Vĩnh Chiêu Trường Công chúa: Lại là một ngày lo lắng cho mạng nhỏ của Tạ Chước.

 

Đổi giọng, bà trêu chọc: “Ngươi đối với nha đầu họ Hướng mềm lòng.”

 

Giờ nghĩ , Tạ Lão phu nhân đúng là nuôi một mỹ nhân kiều diễm cho Cố Vinh .

 

Cố Vinh: “Điện hạ, nàng giờ là của con dâu .”

 

“Tộc họ Hướng nàng đắc tội với con dâu, mà con dâu đòi bộ lợi ích mà Hướng gia nuốt , liền vội vã gạt nàng khỏi gia phả, đưa đến mặt con dâu tạ tội, rằng cứ mặc con dâu đ.á.n.h phạt.”

 

Vĩnh Chiêu Trường Công chúa tiếp lời: “Rồi ngươi thu nhận , còn cưỡng ép vét sạch kho bạc của Hướng gia.”

 

Cố Vinh : “Củi gạo dầu muối đắt quá, con dâu thiếu bạc.”

 

……

 

Ngày Đông.

 

Ngày ngắn đêm dài, thời gian tựa bóng câu qua cửa sổ.

 

Cung thành.

 

Trinh Long Đế thổ huyết.

 

Lần là thật, diễn trò.

 

Cả Cam Lộ Điện rộng lớn, lượn lờ từng luồng khí tanh nồng mùi máu.

 

Trinh Long Đế súc miệng, đó về phía Lý Phúc Thịnh và Binh bộ Thượng thư đang quỳ rạp đất, cơn giận lắng xuống trào lên nữa.

 

Con trai Binh bộ Thượng thư vẫn biệt vô âm tín đành, đội Ảnh vệ mà khổ công bồi dưỡng thì kẻ c.h.ế.t, kẻ phản, kẻ trốn, tan tác còn chút tác dụng nào nữa.

 

Ai thể cho , Ẩn Long Vệ trung thành với các đời Đế vương tại lệnh .

 

Ai thể cho , Tư Y lão bất t.ử của Hoàng Kính Tư tại nghiên cứu t.h.u.ố.c giải cho loại bí d.ư.ợ.c dùng để khống chế Ảnh vệ.

 

Hoàng vị của , thực sự còn vững chắc nữa .

 

“Lui xuống .”

 

“Trẫm sẽ sắp xếp khác ngươi tìm .”

 

Binh bộ Thượng thư vô cùng cảm kích: “Thần khấu tạ Bệ hạ.”

 

Binh bộ Thượng thư rời cung, từ vạt áo lấy huyết thư tự thú chuẩn sẵn, thẳng đến Ngự Sử Đài. Trước tiên ông đ.á.n.h trống kêu oan, đợi khi Ngự sử tin bước , dân chúng nhao nhao vây xem, ông liền quỳ xuống đất tự kể tội trạng của , đó nâng huyết thư lên, đ.â.m sầm bức tường gạch xanh.

 

Ông c.h.ế.t, huyết thư chính là lời tuyệt bút!

 

Ông tội đáng chịu.

 

Chỉ mong, cái c.h.ế.t , đủ để kinh động thiên hạ.

 

Loading...