Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 378: Ta nói, ta muốn ngôi vị ấy!
Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:10:31
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vĩnh Chiêu Công chúa mở lời, Trinh Long Đế bất giác nảy sinh chút mong chờ.
, sự mong chờ nhanh chóng nghiền nát thành bột.
"Các cung nhân hầu hạ ở Cam Lộ Điện thật sự quá tận tâm ."
Trinh Long Đế: ???
"Bệ hạ triệu kiến thần phụ, ắt hẳn rõ việc Bổn cung đ.á.n.h Trống Đăng Văn, thỉnh Bệ hạ cho điều tra vụ án cũ ở Bắc Cương."
"Hôm nay, thần phụ đ.á.n.h Trống Đăng Văn, với phận Hoàng tỷ của Bệ hạ, mà là với phận phu nhân của Tạ Tu, con dâu của Tạ Lão Hầu gia, họ, các tướng sĩ và bách tính c.h.ế.t oan trong vụ án kinh thiên động địa đòi công đạo, tuyệt đối thể để hung thủ thật sự nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."
"Xin giấu Bệ hạ, thần phụ và chồng bao năm qua một khắc dám quên di nguyện lúc lâm chung của Tạ Tu, từ đầu đến cuối vẫn tìm kiếm chứng cứ."
"Ông trời phụ lòng , cuối cùng cũng chút manh mối."
"Kính xin Bệ hạ ban lệnh Tam Tư hội thẩm."
"Thần phụ và chồng sẽ trình bày bộ chứng cứ điều tra cho các quan viên Tam Tư."
", theo thiển ý của thần phụ, vụ án cũ ở Bắc Cương liên lụy rộng khắp, chỉ các quan viên Tam Tư, e rằng khó lòng ứng phó nổi."
"Thần phụ đề nghị, do Tĩnh Vương thúc chủ trì."
"Tĩnh Vương thúc đức cao vọng trọng, là trong Hoàng thất, nhất định thể trấn áp tiểu nhân, khiến kẻ dám manh động."
Đức cao vọng trọng là giả, nhưng vai vế cao là thật.
Đích tôn của Tĩnh Lão Vương gia còn là một tên công t.ử bột nổi tiếng ở Kinh thành, kết giao cùng nhị thúc của Cố Vinh, màng đến vai vế và tuổi tác chênh lệch. Mỹ danh gọi là, vong niên giao, chỉ bàn tình cảm, luận vai vế. Khi còn nhỏ tuổi, lớn tiếng rêu rao noi gương Cố Nhị, lấy chính thê, chỉ nạp thất. Nghe , còn đặt tên dựa theo trời bầu trời.
Nghe xong lời của Vĩnh Chiêu Công chúa, Trinh Long Đế cảm thấy lồng n.g.ự.c như dồn nén một khối lửa, ngừng thiêu đốt và gặm nhấm y.
Từng câu từng chữ "thần phụ".
Từng câu từng chữ "vụ án cũ ở Bắc Cương".
Đang thách thức lý trí và sự kiên nhẫn của y.
Đồng thời, đáy lòng y cuộn trào sự bất lực và cuồng nộ, bức bách y gào thét, phát điên, mặc kệ tất cả mà cầm Thiên t.ử kiếm c.h.ặ.t đ.ầ.u mặt.
"Hoàng tỷ!" Trinh Long Đế từng chữ một.
"Ngươi là Công chúa của Đại Càn, là nữ nhi Phụ hoàng sủng ái nhất, thể tự khinh tự tiện, cam chịu sa đọa, tự xưng là thần phụ."
"Hoàng tỷ, ngươi mang họ Tần!"
"Trong cơ thể ngươi chảy dòng m.á.u tôn quý nhất thiên hạ, ngươi gánh vác kỳ vọng sâu sắc của Phụ hoàng."
"Cái Tạ gia đó, cái Tạ Tu đó, khiến Hoàng tỷ mê đến nhường ?"
"Vì cái gọi là tình cảm nam nữ, mà bất chấp tôn nghiêm và thể thống của một vị Công chúa ."
Vĩnh Chiêu Công chúa: Nói những lời loạn thất bát tao gì thế !
"Bệ hạ chính khí lẫm liệt, hùng hổ nhiều lời như , sợ thổ huyết nữa ?"
Vĩnh Chiêu Công chúa những đáp lời, mà còn nghiêm túc chân thành hỏi .
Cảm xúc dồn nén trong lòng Trinh Long Đế đột ngột đông cứng , ngay lập tức tan biến như thủy triều mất kiểm soát.
, cơn giận càng lúc càng tăng.
"Hoàng tỷ là hiểu lời ?"
Vĩnh Chiêu Công chúa nhướng mày: "Tất nhiên là hiểu."
Nàng nghi ngờ, Trinh Long Đế đang cuồng nộ trong bất lực mới là kẻ hiểu lời .
Lời lẽ của nàng đầu cuối, đề nghị của nàng hợp tình hợp lý, nhưng Trinh Long Đế cố chấp gán ghép chuyện tình cảm nam nữ.
Nàng tiếp chiêu, lười tranh cãi, liền trở thành kẻ hiểu lời ?
Trinh Long Đế nghiến răng, cố nén giận: "Vậy Hoàng tỷ lời nào với trẫm ?"
Vĩnh Chiêu Công chúa: Khẳng định , Trinh Long Đế coi nàng là kẻ ngu ngốc, mà bản Trinh Long Đế chính là kẻ ngu ngốc.
Cởi áo lông cáo, thẳng chiếc ghế chạm khắc lớn, Vĩnh Chiêu Công chúa mới chậm rãi : "Có."
"Ta cho rằng việc dâu, vợ xung khắc với sự tôn quý và thể diện của một vị Công chúa Hoàng thất."
"Đây là tự khinh tự tiện, càng cam chịu sa đọa."
"Lời dạy dỗ ân cần của Phụ hoàng, một khắc dám quên, luôn tự tỉnh giác và phản tỉnh, tự thấy bản quang minh lạc, thẹn với lương tâm."
"Hơn nữa, việc đ.á.n.h Trống Đăng Văn, chủ trương điều tra vụ án cũ ở Bắc Cương, cũng chỉ vì Tạ Lão Hầu gia và Tạ Tu, đáng chịu lời khiển trách như từ Bệ hạ."
"Lần nữa kính xin Bệ hạ chấp thuận điều thỉnh cầu."
Vĩnh Chiêu Công chúa xòe lòng bàn tay, miếng ngọc bội vân rồng đập mắt Trinh Long Đế.
Chỉ , Vĩnh Chiêu Công chúa tiếp tục : "Vốn dĩ, thể tiền trảm hậu tấu, trực tiếp hành sự."
Ý ngoài lời, nàng quá nể mặt Trinh Long Đế .
Có miếng ngọc bội Phụ hoàng ngự tứ lúc lâm chung trong tay, nàng cần thỉnh thị bất kỳ ai.
Trừ phi, Phụ hoàng c.h.ế.t sống , bước khỏi Hoàng lăng.
Mặt Trinh Long Đế tối sầm : "Hoàng tỷ, ngươi thực sự đổi ."
Vĩnh Chiêu Công chúa: "Cứ luận việc mà bàn, chớ kéo chuyện khác ."
"Nếu Bệ hạ hạ chỉ, Bổn cung sẽ tự mời Tĩnh Vương thúc , triệu tập quan viên Tam Tư."
"Hoàng tỷ xử trí kẻ như thế nào?" Trinh Long Đế u uất hỏi.
Vĩnh Chiêu Công chúa hề do dự: "Một vụ án kinh thiên động địa như , c.h.ế.t oan vô , dẫu vạn c.h.ế.t cũng khó mà chuộc hết tội."
Trinh Long Đế: "Bất kể kẻ phận gì ?"
Vĩnh Chiêu Công chúa gật đầu, dứt khoát như c.h.é.m đinh chặt sắt: "Bất kể là ai!"
Người phạm tội, thì gánh vác trách nhiệm.
Thiên t.ử bán nước, tàn sát trung lương, thật là hoang đường bao, nực bao!
Ngay cả những cây bút giỏi nhất Kinh thành chuyên những cuốn thoại bản kỳ quái cũng dám đặt bút tình tiết như .
"Hoàng tỷ thật quyết tâm." Trinh Long Đế chợt bật thành tiếng.
Tiếng đó thâm độc đến mức nào thì thâm độc bấy nhiêu, quỷ quyệt đến mức nào thì quỷ quyệt bấy nhiêu.
Cứ như thể lưỡi d.a.o đang treo lơ lửng, cuối cùng rơi xuống.
Chỉ là, nó lấy mạng Trinh Long Đế, cũng lấy mạng Vĩnh Chiêu Công chúa.
, nó dứt khoát cắt đứt mối ràng buộc m.á.u mủ giữa Trinh Long Đế và Vĩnh Chiêu Công chúa.
Kể từ khoảnh khắc , bọn họ là kẻ thù đội trời chung.
"Hoàng tỷ trong lòng ôm đại nghĩa, nhớ đến tướng sĩ và bách tính Bắc Cương, trẫm vô cùng an ủi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-378-ta-noi-ta-muon-ngoi-vi-ay.html.]
"Trẫm là Thiên tử, mắt mù tâm tối, ngờ sự biến Bắc Cương năm xưa nội tình kinh thiên như , quả thật là của trẫm."
"May nhờ Hoàng tỷ và Tạ Lão phu nhân mẫn tuệ, một lòng đổi điều tra, mới hành động lớn lao hôm nay."
"Hoàng tỷ lòng, trẫm há đáp lễ."
"Phàm những gì Hoàng tỷ thỉnh cầu, trẫm đều chấp thuận."
"Sau , bất kể kẻ là phương nào, trẫm nhất định sẽ nghiêm trị, để an ủi linh hồn của những c.h.ế.t oan."
"Điều Hoàng tỷ mong cầu, cũng chính là điều trẫm mong cầu."
Theo lời của Trinh Long Đế, cánh tay Vĩnh Chiêu Công chúa nổi lên những nốt da gà dày đặc.
Thật sự đáng sợ mà.
Những lời , thật là đường hoàng, cao thượng.
Điều nàng thấy mắt, là một con rắn độc đang thè chiếc lưỡi đỏ máu, phát tiếng rít đe dọa, ẩn chờ thời cơ, một khi thời cơ chín muồi, nó sẽ chút do dự mà lộ cặp nanh sắc bén, đầu độc tất cả những kẻ dám khiêu khích nó.
Nói cho cùng, là nàng lầm , tin lầm .
Đã nhầm một con sói, một con rắn độc, thành một con cừu ôn hòa tầm thường.
Vĩnh Chiêu Công chúa khẽ một tiếng, thở một luồng trọc khí.
"Nói đến việc an ủi những vong hồn c.h.ế.t oan, Bổn cung quả thực nhớ đến một vụ án nghi ngờ giải quyết, Bệ hạ lẽ nên an ủi những bộ hài cốt cô đơn trong ngôi trạch viện hoang phế ."
"Dẫu , lời trần tình gan ruột của Nam tiểu công t.ử Phụng Ân Công phủ trong đại hôn của Thanh Ngọc và Bùi Thế tử, quả thực khiến kinh hãi thôi."
"Sự thật rốt cuộc là như thế nào, Bệ hạ thấu rõ ràng ?"
"Quân vô hí ngôn, phép vị tư, Thiên t.ử phạm pháp cùng tội với thứ dân."
"Nếu quả thật là tội ác do Thừa Diễn gây , Bệ hạ chớ nên quá mức che chở, e rằng sẽ tổn thương lòng bách tính thiên hạ."
"Nước thể chở thuyền, cũng thể lật thuyền."
"Bệ hạ nghĩ ?"
Vĩnh Chiêu Công chúa mỉm nhạt mà hỏi ngược .
"Nếu như Bệ hạ bận rộn trăm công ngàn việc, thể phân , Bổn cung nguyện Bệ hạ đôn đốc, giám sát Đại Lý Tự và Hình Bộ."
"Không tra sự thật, thì hãy từ quan ."
"Bổn cung sẽ ở lâu nữa."
Nhìn theo bóng dáng Vĩnh Chiêu Công chúa dần dần xa, gương mặt Trinh Long Đế bao phủ bởi vẻ oán hận.
"Không tiếc bất cứ giá nào tru sát Tạ Ninh Hà!"
Tạ Ninh Hà c.h.ế.t, dẫu Hoàng tỷ vạn vạn thủ đoạn, cũng đành chịu bó tay.
Y nhất định khiến Tạ Ninh Hà c.h.ế.t ở Bắc Cương.
Độc t.ử c.h.ế.t thảm, Hoàng tỷ đau đớn c.h.ế.t, liệt giường bệnh, lâu ngày khỏi mà qua đời, chuyện đỗi bình thường, .
"Là tiếc bất cứ giá nào!"
Trinh Long Đế nhấn mạnh nữa với Ảnh Vệ.
Từ Ninh Cung.
Hương đàn dịu nhẹ, khói xanh lượn lờ.
Vĩnh Chiêu Công chúa tiên thành kính dâng ba nén hương lên tượng Phật ngọc cao nửa đang thờ phụng, đó phất tay hiệu cho cung nhân lui xuống, ánh mắt kiên định, giọng điệu dứt khoát: "Mẫu hậu, nhi thần ý định vấn đỉnh ngôi vị ."
Chuỗi hạt Phật châu trong tay Thái hậu rơi xuống đất vang lên tiếng động lớn.
"Ngươi..."
"Ý gì?"
"Nhi thần ngôi vị !" Vĩnh Chiêu Công chúa dõng dạc.
Chỉ cách , mới thể dung hòa.
Ít nhất, giữ quốc hiệu Đại Càn.
Ít nhất, trong cơ thể Trác Nhi vẫn chảy một nửa dòng m.á.u Hoàng thất.
Ít nhất, Trác Nhi và Phụ hoàng cũng mối liên kết m.á.u mủ thể cắt đứt.
Thái hậu trợn tròn mắt, như thể mất khả năng ngôn ngữ, đôi môi cứ đóng mở nhưng phát âm thanh.
Mãi lâu , bà mới chậm rãi mở lời: "Ngươi từng , ngươi hiểu rõ nặng nhẹ, tuyệt đối sẽ chuyện nghịch phản."
"Ngươi cũng từng , chỉ rõ sự thật về cái c.h.ế.t của Tạ Tu, để Trác Nhi gặp nạn hóa lành, phúc thọ miên trường."
Những ngày qua, bà tự thuyết phục góc độ của Vĩnh Chiêu, thương xót Vĩnh Chiêu, đặt cảnh của Vĩnh Chiêu để suy xét.
Bà cuối cùng cân nhắc sự lựa chọn.
Hoàng đế hạ Chiếu tự trách để tạ tội với thiên hạ cũng , thoái vị an hưởng tuổi già cũng , bà đều can thiệp.
Bà chỉ cầu mong giữ một mạng cho Hoàng đế.
Bởi , khoảnh khắc Trống Đăng Văn vang lên, bà đóng chặt cửa cung.
...
Giờ đây, Vĩnh Chiêu , ngôi vị .
Sắc mặt Thái hậu trắng bệch, cơ thể run rẩy ngừng: "Ngươi nó c.h.ế.t ?"
"Y thể c.h.ế.t." Vĩnh Chiêu Công chúa hề che giấu: "Nhi thần như y, năng hàm hồ, thăm dò cố kỵ Mẫu hậu."
"Y chỉ g.i.ế.c Tạ Tu!"
"Năm xưa, trong quân đội trấn thủ Bắc Cương xuất hiện kẻ phản bội, lén mang bản đồ phòng thủ quân sự đầu hàng địch, dẫn đến việc Bắc Hồ thừa cơ nam tiến, liên tiếp công phá mấy thành, tướng sĩ và thường dân vì thế mà hy sinh, tài nào đếm xuể."
"Mẫu hậu , kẻ thực sự âm thầm cấu kết với Bắc Hồ, bán Đại Càn là ai ?"
"Là Thiên t.ử của Đại Càn, là Cửu Ngũ Chí Tôn Kim Loan Điện."
"Mẫu hậu cảm thấy, y nên c.h.ế.t ?"
"Mẫu hậu chớ nên khuyên can nhi thần cứ thế bỏ qua, định chuyện, cũng đừng khuyên nhi thần che giấu sự thật cho y."
"Kẻ y c.h.ế.t, chỉ nhi thần."
"Nhi thần đăng cơ, ít nhất thể bảo giang sơn xã tắc Đại Càn vững vàng, hương hỏa tông miếu kéo dài dứt."
"Nhi thần hiểu rõ Mẫu hậu từ bi, đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh."
"Tuy nhiên, nhi thần còn thượng sách, còn cách nào khác."
"Kính xin Mẫu hậu rủ lòng thương, giúp nhi thần thành ."