Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 302: Tình thế cưỡi hổ khó xuống

Cập nhật lúc: 2025-12-12 14:02:11
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông tay thì thôi, một khi tay, nhất định mưu cầu lợi ích lớn nhất.

 

Dư Thời tập tước, con gái ông sẽ là Lão Thái Quân của Vĩnh Ninh Hầu phủ, cần sắc mặt bất kỳ ai nữa, càng chịu một chút ủy khuất nào.

 

Vĩnh Ninh Hầu sững sờ, như thứ gì đó che mắt, ánh mắt chớp động, lộ vẻ khó xử, giãy giụa lâu: “Nhạc phụ, đang độ tuổi tráng niên…”

 

“Rồi ?” Tích Thượng Thư nhanh chậm hỏi ngược : “Ngươi nghĩ rằng, Dư Thời gánh hết lời đồn đại, Bệ hạ sẽ coi như chuyện gì xảy ?”

 

“Đừng chuyện ngu xuẩn!”

 

“Những ngày , ngươi cùng thằng ranh , cái dáng vẻ phụ từ t.ử hiếu , ai cũng .”

 

“Ngươi hãy nghĩ đến tộc nhân các chi khác của họ Bùi, nghĩ đến vinh quang và tiền đồ của Hầu phủ, ngươi sẽ hiểu rõ, yêu cầu của lão phu, xuất phát từ lòng tư lợi.”

 

“Ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ .”

 

“Nghĩ kỹ , lão phu sẽ tay xoay chuyển, giữ cho tước vị Hầu phủ các ngươi mất.”

 

Ông là thực sự từng bước leo lên vị trí Lễ bộ Thượng thư.

 

Nền tảng và mối quan hệ của ông, là thực chất.

 

“Được.” Vĩnh Ninh Hầu hiếm thấy hề do dự: “Ta đồng ý với yêu cầu của Nhạc phụ.”

 

Không mặc cả, mà thực sự sợ sẽ khiêng ngang khỏi điện Cam Lộ.

 

Trước sinh tử, thứ khác dường như nhẹ tựa lông hồng.

 

“Nhạc phụ, rốt cuộc ý đồ thực sự của khi cung là gì?” Vĩnh Ninh Hầu lau vết m.á.u khóe miệng, khẽ hỏi.

 

Tích Thượng Thư: “Ngươi và mục đích như .”

 

Vĩnh Ninh Hầu thở phào nhẹ nhõm, tảng đá lớn treo lơ lửng trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống vị trí cũ.

 

“Vậy tiếp theo phiền nhạc phụ .”

 

Tích Thượng Thư im lặng , khẽ nheo mắt , dưỡng sức chờ thời.

 

Tuổi tác cao, thể thức khuya nữa.

 

Thiết nghĩ, gió thổi ngoài cung đổi.

 

Kẻ phá gia chi t.ử lương, si mê Thanh Ngọc Công chúa, từ nay giữ trong sạch như ngọc, ngóng trông Công chúa đầu .

 

“Nhạc phụ, vạn nhất Thanh Ngọc Công chúa may mắn cứu sống, nhưng thà c.h.ế.t chịu gả, thì ?”

 

“Ngươi câm miệng.”

 

Không vạn nhất.

 

Cũng sẽ may mắn.

 

Tích Thượng Thư khẽ rung mi mắt, che giấu sự trầm tư khó hiểu đáy mắt.

 

Thanh Ngọc Công chúa kết giao với Tiểu Hầu gia họ Tạ và Hầu phu nhân họ Tạ từ bao giờ!

 

Đây mới là điều cốt yếu nhất.

 

Nghĩ đến việc thuộc hạ của Tiểu Hầu gia họ Tạ lặng lẽ xuất hiện trong thư phòng của , ông thể ngừng cảm thấy tim đập thình thịch kinh hoàng.

 

Đã ở thế cưỡi hổ khó xuống.

 

Cuộc hôn nhân , thành cũng thành.

 

Bằng , ông dám chắc, Thanh Ngọc Công chúa thể c.ắ.n c.h.ế.t Vĩnh Ninh Hầu phủ, kéo theo con gái và cháu ngoại Dư Thời của ông xuống Địa phủ.

 

, Bùi Tự Khanh c.h.ế.t, sự thật , bọn họ thể , Thanh Ngọc Công chúa chiếm hết tiên cơ và ưu thế.

 

Vừa , đứa con gái hồ đồ và cháu ngoại phá gia chi t.ử của ông vui vẻ chấp thuận cuộc hôn nhân , còn vội vàng chạy theo.

 

Trong Điện Cam Lộ, gian chìm tĩnh lặng.

 

Phía .

 

Trinh Long Đế Thanh Ngọc Công chúa giường, mặt mày tái mét, mắt trắng dã trời, run rẩy, đôi lông mày nhíu chặt .

 

Có lo lắng.

 

Có bực dọc.

 

Cũng sự ghê tởm thừa nhận.

 

Ông thể hiểu nổi, cớ con cái của ông bất tài đến mức !

 

“Rốt cuộc Công chúa thế nào ?”

 

Các Thái y đồng loạt quỳ xuống đất, “Khải bẩm Bệ hạ, chất độc chim Châm (rượu Châm độc) kịp đường ruột, nghẹt ở cổ họng, độc tính cực kỳ mãnh liệt, phát tác cực nhanh.”

 

“Do đó, mặc dù Huệ Tần nương nương phát hiện kịp thời, đ.á.n.h đổ rượu độc, nhưng vẫn một phần nhỏ chất độc thấm tạng phủ của Công chúa điện hạ.”

 

“Chúng thần thử phương pháp thôi thổ (gây nôn), nhưng hiệu quả ít.”

 

“Ngay cả đan d.ư.ợ.c giải độc thông thường, cũng khó thể…”

 

Trinh Long Đế lạnh giọng cắt ngang, “Nói kết quả!”

 

Các Thái y run sợ rét mà run, khép nép.

 

“Kết quả…”

 

“Kết quả chính là, dù Công chúa điện hạ phúc trời che chở, may mắn giữ một mạng, nhưng từ nay về , thể sẽ yếu ớt đa bệnh, chịu nổi bất kỳ gió sương nào, cần tĩnh tâm nuôi dưỡng, chỉ cần sơ suất một chút, liền sẽ…”

 

“Và, Công chúa điện hạ, đời khó khả năng sinh con nối dõi.”

 

Những lời còn dang dở, tất cả những mặt đều hiểu rõ trong lòng.

 

Huệ Tần sụp xuống giường, than, “Con gái đáng thương của , con đừng bỏ mẫu phi.”

 

Yếu ớt đa bệnh?

 

Không chịu nổi gió sương?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-302-tinh-the-cuoi-ho-kho-xuong.html.]

Cần tĩnh tâm nuôi dưỡng?

 

Sắc mặt Trinh Long Đế càng lúc càng tệ.

 

Lời chẩn đoán của Thái y chứng minh, Thanh Ngọc mất giá trị hòa .

 

Từ Thượng Kinh đến Bắc Hồ, vượt qua núi non sông suối, há chỉ là ngàn dặm xa xôi.

 

Hơn nữa, Bắc Hồ lạnh lẽo khổ cực, cát bụi tung hoành, tuyệt đối là nơi phong thủy nuôi dưỡng con .

 

Nói thất vọng là giả.

 

, cố tình thể bộc lộ ngoài.

 

“Trẫm lệnh cho các ngươi dốc hết sức cứu lấy mạng của Công chúa.”

 

Đã như , Trẫm thể nghiêm túc xem xét lời thỉnh cầu của Lễ Bộ Thượng Thư và Vĩnh Ninh Hầu .

 

Giữa thể diện của Hoàng thất và thế lực của Bắc Hồ, cuối cùng Trẫm giữ một.

 

Bên tai là tiếng lóc ngừng của Huệ Tần, Trinh Long Đế càng thêm khó chịu.

 

Khóc cái gì?

 

Có mặt mũi nào mà !

 

Đường đường là Công chúa, một lời hợp liền uống t.h.u.ố.c độc tự tận.

 

Hèn nhát và ngu xuẩn!

 

Quả nhiên xứng đôi với đứa con trai phá gia chi tử, vô dụng của Vĩnh Ninh Hầu.

 

Ngày Trẫm đúng là mù mắt mới một mực trọng dụng Vĩnh Ninh Hầu!

 

“Huệ Tần, Trẫm nhất định sẽ cho Thanh Ngọc một sự công bằng.”

 

Trinh Long Đế bỏ một câu, phất tay áo, sải bước rời .

 

Huệ Tần đang phủ phục bên giường lóc, trong mắt thoáng hiện một tầng vẻ u ám.

 

Người phụ nữ nhu nhược, vô dụng, nhát gan sợ phiền phức gần nửa đời , đầu tiên trong lòng nảy sinh sự căm phẫn.

 

Hận Trinh Long Đế lạnh lùng bạc bẽo.

 

Và cũng hận Quang Lộc Tự Thiếu khanh lắm lời.

 

Nếu Quang Lộc Tự Thiếu khanh mối, mai mối tiến cử, Thanh Ngọc của nàng tuyệt đối sẽ dính dáng một chút nào đến Bùi Tự Khanh.

 

Nếu Trinh Long Đế gả Thanh Ngọc hòa Bắc Hồ, thì Thanh Ngọc đến mức hạ chịu đựng tròn trách nhiệm.

 

Rõ ràng Thanh Ngọc của nàng là đứa con hiếu thảo, hiểu chuyện nhất, là đứa nỡ để nàng lo lắng, cũng là ánh sáng và sự ấm áp duy nhất của nàng trong thâm cung .

 

“Thanh Ngọc, con sống sót, ?”

 

“Đừng bỏ rơi mẫu phi.”

 

“Mẫu phi ép con nữa, mẫu phi cũng trốn tránh nữa, sống tiếp, con.”

 

Huệ Tần nắm c.h.ặ.t t.a.y Thanh Ngọc Công chúa, nức nở cầu xin.

 

Trở Điện Cam Lộ, Trinh Long Đế thuật lời Thái y từng chữ sót.

 

“Cái nhà họ Bùi các ngươi, hủy hoại con gái Trẫm!”

 

Hủy hoại đại kế của Trẫm!

 

Tích Thượng Thư cúi mày suy ngẫm, Thanh Ngọc Công chúa thể liều lĩnh đến ?

 

Thân thể hủy hoại, đạt tâm nguyện thì ích lợi gì?

 

Vĩnh Ninh Hầu cố nén cơn đau dữ dội trong lòng, khấu đầu : “Bệ hạ, ngàn sai vạn sai, đều là của thần và đứa nghiệt t.ử .”

 

“Khẩn cầu Bệ hạ gả Thanh Ngọc Công chúa cho khuyển t.ử Dư Thời, Hầu phủ tuyệt đối để Thanh Ngọc Công chúa chịu ủy khuất.”

 

“Nếu Thanh Ngọc Công chúa băng hà, Hầu phủ nguyện đón bài vị nhập phủ, khuyển t.ử đời tuyệt đối tái hôn.”

 

“Nếu Thanh Ngọc Công chúa vô sự, thần xin Thánh chỉ cho khuyển t.ử Dư Thời thừa tước, với phận Vĩnh Ninh Hầu đón Thanh Ngọc Công chúa, suốt đời nạp .”

 

“Mọi lời đồn đại bên ngoài, cùng với cái c.h.ế.t của tên súc sinh , đều do Hầu phủ gánh chịu.”

 

“Sau , thần sẽ rời phủ tu đạo, cầu phúc cho Bệ hạ và Thanh Ngọc Công chúa.”

 

Trinh Long Đế liếc Tích Thượng Thư, thầm nghĩ, lão già e là đang dạy rể ngay tại chỗ.

 

Lời , rõ ràng là thuận tai hơn.

 

“Đời tuyệt đối tái hôn?”

 

“Suốt đời nạp ?”

 

Trinh Long Đế co ngón tay, nhẹ gõ lên mép bàn, ý vị khó lường, “Lẽ nào Hầu phủ tuyệt hậu ?”

 

“Thôi .”

 

“Hai cha con nhà ngươi hãy tạm rời cung .”

 

“Trước tiên hãy dẹp yên lời đồn đãi thất thiệt , bàn chuyện khác cũng muộn.”

 

“Còn về hình phạt Đình Trượng, cứ ghi đó .”

 

“Tích Thượng Thư, ý khanh thế nào?”

 

Tích Thượng Thư chút do dự, vẻ xuất phát từ tận đáy lòng, gan ruột đổ xuống đất, “Thánh ân rộng lớn, lão thần vô cùng cảm kích.”

 

“Bình .” Trinh Long Đế phất tay áo.

 

Vĩnh Ninh Hầu Tích Thượng Thư đỡ mới miễn cưỡng dậy, bước chân loạng choạng ngoài.

 

Lưng áo, ướt đẫm mồ hôi.

 

Gió lạnh thổi qua, khiến run rẩy.

 

Loading...