Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 290

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:59:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thì , Tam Hoàng t.ử phong cách như thế .

 

“Bệ hạ tấm lòng nhân từ của bậc trưởng giả, thần phụ cung kính bằng tuân lệnh.” Cố Vinh hề do dự, ôn tồn đáp lời.

 

Trong khoảnh khắc điện quang hỏa thạch, Cố Vinh nghĩ thông suốt mấu chốt.

 

Chậu nước bẩn hắt về phía nàng , là Chung Ly Hoàng hậu gánh tội ?

 

Chỉ là, chậu nước bẩn là rưới bằng cách nào.

 

, bất kể là rưới bằng cách nào, mục đích cuối cùng chính là, Trinh Long Đế nhân cơ hội đạt thành tâm nguyện, lặng lẽ một tiếng động giữ nàng trong cung.

 

Đây chỉ còn là chấp niệm của chuyện cũ năm xưa.

 

Mà còn là khao khát thắng bại khi uy nghiêm đế vương xâm phạm.

 

Là sự coi thường và báo thù đối với Vĩnh Chiêu Công chúa và dòng dõi Trung Dũng Hầu phủ.

 

Đứng lập trường của Trinh Long Đế mà xét, đây quả là một diệu kế nhất cử lưỡng tiện.

 

thì, bấy lâu nay, thế lực của Nhị Hoàng t.ử triều đình liên tiếp suy yếu, tai họa diệt vong thực sự cũng ngày càng đến gần.

 

Thời điểm Ngự sử Minh trở về kinh thành, chính là lúc thanh kiếm sắc treo đầu Phụng Ân Công sắp sửa rơi xuống.

 

Thuật trị nước của Đế vương, tuyệt đối thể để phái Tam Hoàng t.ử một nhà độc đại.

 

Nàng gặp ngoài ý , Chung Ly Hoàng hậu gánh tội , chịu đựng sự phẫn nộ của Vĩnh Chiêu Công chúa, Tạ Chước, thậm chí cả Kiều phủ.

 

Cái bàn tính như ý , gã tính toán thật .

 

Các hạt tính toán sắp sửa văng cả mặt nàng .

 

Chỉ là, nàng từng ý định lấy mạo hiểm, để giúp Trinh Long Đế đạt 'đức tính' nhất cử lưỡng tiện đó.

 

Chậc, Tam Hoàng t.ử giả vờ ngây ngô, chìm đắm trong luyện đan, cũng nên rửa sạch sẽ mà nhập cuộc .

 

Nếu còn đến, thì nàng đành kéo dài thời gian thêm chút nữa .

 

, theo kế hoạch của Trinh Long Đế, gã tuyệt đối sẽ để nàng xảy chuyện ở Cam Lộ Điện.

 

Bởi lẽ, Trinh Long Đế là một kẻ việc đê tiện còn lập bia trinh tiết.

 

Nói cũng thật nực .

 

Cam Lộ Điện trở thành nơi an nhất trong cung.

 

Nghĩ đến đây, Cố Vinh : “Thần phụ mạo hỏi Bệ hạ, vụ án thần phụ đ.á.n.h trống Đăng Văn tố cáo sinh phụ và kế mẫu, khi nào thể định đoạt?”

 

“Thật sự thần phụ quá nôn nóng, mà là vì, sinh thần của vong mẫu thần phụ sắp tới .”

 

Trinh Long Đế thờ ơ đáp: “Chuyện cũ nhiều năm, tiến triển chậm là lẽ thường tình.”

 

“Theo trẫm , Đại Lý Tự Thiếu khanh Chu Vực và Ninh Hạ tư giao , quan hệ mật thiết. Với phận của ngươi, dò la vài nội tình, hẳn là dễ như trở bàn tay.”

 

Có lẽ Trinh Long Đế cảm thấy kế hoạch đang tiến hành một cách trật tự, sự bực bội trong lòng cũng vơi ít, thực sự sinh vài phần nhàn nhã như đang chuyện trò gia đình.

 

Cố Vinh nghiêm trang lắc đầu: “Thần phụ tuy ở chốn khuê các, nhưng cũng công là công, tư là tư.”

 

“Thần phụ tin tưởng luật pháp Đại Càn, càng tin tưởng bách quan sự cai trị của Bệ hạ.”

 

Trinh Long Đế: Quả là đơn giản.

 

Cuối cùng cũng chịu một câu dễ hồn .

 

Mày Trinh Long Đế còn kịp giãn , thấy bên ngoài điện ồn ào dứt.

 

“Tam Điện hạ, thể...”

 

“Hỗn xược, ngươi là cái thá gì, cũng dám ngăn cản bần đạo!”

 

“Tránh .”

 

“Phụ hoàng, nhi thần dốc hết chín trâu hai hổ chi lực, cuối cùng cũng luyện chế linh đan diệu d.ư.ợ.c thể kéo dài tuổi thọ.”

 

“Nhi thần thử , một viên thấy hiệu nghiệm ngay. Sống động như hổ, quét sạch mệt mỏi.”

 

“Lý Phúc Thịnh, ngươi ngăn cản bần đạo, chăng là ôm lòng hiểm độc, thấy Phụ hoàng long thể khang kiện vạn thọ vô cương!”

 

“Tội đáng tru di!”

 

Lý Phúc Thịnh mồ hôi đầm đìa.

 

Y tạo nghiệp gì thế .

 

Tam Hoàng t.ử ngoài việc tìm t.h.u.ố.c luyện đan thì tuyệt đối khỏi phủ !

 

Sao trùng hợp đúng hôm nay luyện cái thứ linh đan diệu d.ư.ợ.c kéo dài tuổi thọ gì đó.

 

Trong Cam Lộ Điện, tảng đá treo trong lòng Cố Vinh cuối cùng cũng rơi xuống.

 

, khi Kiều Ngâm Chu cõng nàng khỏi nhà, đưa nàng lên kiệu hoa, thì còn ai thể chối bỏ giá trị to lớn mà nàng đại diện.

 

Nếu , Nhị Hoàng t.ử đây chẳng vội vã như thế.

 

Vĩnh Chiêu Công chúa đất phong và đội thị vệ, Tạ Chước sắp tới Bắc cảnh lập công danh, Kiều Ngâm Chu thừa kế y bát và nhân mạch của Kiều lão Thái sư, cùng vô núi vàng núi bạc.

 

Vì Tam Hoàng t.ử đến, thì màn kịch lớn tiếp theo nên giao cho Tam Hoàng t.ử diễn.

 

Trinh Long Đế mặt mày âm trầm như mực, cau chặt mày đến mức dường như thể kẹp c.h.ế.t một con ruồi, gã lạnh lùng quát: “Tần Thừa Uẩn, ngươi cút ngay đây cho trẫm!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-290.html.]

 

“Đừng ầm ĩ bên ngoài, mất mặt!”

 

“Nhi thần tuân chỉ.”

 

Khoảnh khắc tiếp theo, Cố Vinh tận mắt chứng kiến một thiếu niên khoác đạo bào, chút do dự bước qua ngưỡng cửa, tự tại lăn đất, cuộn tròn thành một cục, lăn tới trung tâm đại điện.

 

Thật...

 

Thật sự là lăn .

 

Cố Vinh trố mắt kinh ngạc.

 

Thì , Tam Hoàng t.ử phong cách như thế .

 

Mặt Trinh Long Đế càng đen hơn, gân xanh hai bên thái dương nổi lên.

 

Gã phất tay áo, hất mạnh chiếc chén ngọc trắng bàn rơi xuống.

 

Với cái đức tính của Thừa Uẩn, nhà Chung Ly cách nào mà tự lừa dối , vẫn ôm lòng tham c.h.ế.t, mưu đồ công lao phò tá từ Long.

 

“Vị nữ cư sĩ , bần đạo hình như gặp nàng ở .”

 

“Bần đạo bấm ngón tay tính toán, nữ cư sĩ duyên với Đạo môn, cực kỳ linh tính tu đạo, nữ cư sĩ...”

 

Trinh Long Đế tức giận hít một thật sâu, nghiến răng nghiến lợi: “Đừng năng hồ đồ!”

 

Cố Vinh đúng lúc cúi hành lễ: “Đã gặp Tam Điện hạ.”

 

“Thần phụ là Tạ Cố thị, Trung Dũng Hầu Tạ Chước là phu quân của thần phụ.”

 

Tam Điện hạ lập tức trợn tròn mắt, như thể từng thấy bao giờ, kinh ngạc kêu lên: “Tạ Ninh Hạ tu Phật nữa ?”

 

“Phá giới ư?”

 

“Bần đạo còn định so tài với Tạ Ninh Hạ một phen, xem rốt cuộc là Đạo pháp cao siêu, là Phật pháp tinh diệu?”

 

“Tạ Ninh Hạ lẽ tà ma ám .”

 

Cố Vinh: Diễn thật là giống.

 

Nhị Hoàng t.ử đúng là nên bái Tam Hoàng t.ử sư phụ, khiêm tốn học hỏi một phen.

 

Trinh Long Đế thấy mắt tối sầm, cổ họng như nhét hàng đống bông ướt sũng nước, nghẹt thở thở nổi.

 

Mới đó bắt chuyện ?

 

Trong mắt còn trẫm là Phụ hoàng !

 

Trinh Long Đế ho nhẹ một tiếng: “Ngươi tới gì!”

 

Tam Điện hạ nghiêm mặt, nâng một chiếc hộp gỗ nhỏ, lòng tràn đầy kích động : “Phụ hoàng, công sức phụ lòng, nhi thần cầu tiên hỏi đạo tìm tiên d.ư.ợ.c nhiều năm, cuối cùng cũng cảm động ông trời, luyện đan d.ư.ợ.c trông hồn.”

 

“Nhi thần thử , một viên thấy hiệu nghiệm ngay. Sống động như hổ, quét sạch mệt mỏi.”

 

Cố Vinh: Lố quá ! Lố quá !

 

Tam Hoàng t.ử đến tuổi yếu quan, nếu trẻ mười năm tám năm, chẳng lẽ biến thành hài nhi ?

 

Trinh Long Đế tỏ vẻ khó tả.

 

Có tấm gương Lệ Đế triều , gã đối với cái gọi là tiên gia đan d.ư.ợ.c trong truyền thuyết vẫn luôn kính nhi viễn chi.

 

Nhiều đạo sĩ thần thần bí bí ở Khâm Thiên Giám như , cũng ai dám luyện đan dâng lên.

 

“Ngươi cứ thế mà ăn ?” Trinh Long Đế thần sắc phức tạp u ám.

 

Chẳng lẽ sợ c.h.ế.t!

 

“Lý Phúc Thịnh, truyền Thái y!”

 

Tuy chảy một nửa dòng m.á.u Chung Ly thị.

 

Tuy ngày thường hành sự điên điên khùng khùng thể thống gì.

 

, rốt cuộc vẫn là con trai của gã.

 

Trên triều đình, vẫn cần phe Thừa Uẩn chèn ép Lão Nhị.

 

“Phụ hoàng, tin tưởng nhi thần...”

 

Tam Điện hạ vẻ mặt tổn thương, mở hộp gỗ , nhón một viên đan d.ư.ợ.c to cỡ quả vải, nhét thẳng miệng.

 

Cố Vinh: Thật sự sợ nghẹn c.h.ế.t !

 

Trinh Long Đế: Cũng sợ nghẹn c.h.ế.t!

 

Đây là duy nhất Cố Vinh và Trinh Long Đế sự ăn ý vô dụng.

 

Người nào luyện đan mà luyện to đến thế!

 

Chỉ thấy Tam Điện hạ kẽo kẹt kẽo kẹt nhai vài cái, trợn mắt nuốt xuống, nhảy nhót vài vòng, vỗ vỗ ngực: “Sống.”

 

“Khỏe khoắn.”

 

Cố Vinh: ...

 

tài diễn xuất , che giấu , đúng là Tam Hoàng t.ử xứng đáng hưởng.

 

Loading...