Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 266: Vàng bạc ở đâu, tình yêu ở đó
Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:56:10
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Từng hòm sính lễ, từng hòm từng hòm, buộc lụa đỏ ngừng đưa Cố phủ.
Vàng bạc châu báu, đồ cổ thư họa, thiếu thứ gì.
Dân chúng ven đường, đều kinh ngạc.
Điện hạ và Tạ lão phu nhân thể hiện thiện ý và sự tôn trọng hề dè dặt đối với Cố Vinh.
Mọi đều , dù gia thế Cố Vinh thấp kém, còn vướng phong ba tố cáo phụ , nhưng phủ Điện hạ và Trung Dũng Hầu phủ vẫn hài lòng với Cố Vinh.
Từng hòm sính lễ , là thái độ của Điện hạ và Tạ lão phu nhân, cũng sắp trở thành chỗ dựa cho Cố Vinh.
Vọng Thư viện.
“Tiểu thư, sính lễ mà Tạ Tiểu Hầu gia gửi tới chất gần đầy cả kho phòng .”
Má Thanh Đường đỏ ửng, mặt tràn đầy nụ chân thật.
Tạ Tiểu Hầu gia đối xử với tiểu thư càng , nàng càng vui mừng.
Cố Vinh nhẹ nhàng khép quyển sách trong tay , ánh mắt rơi những giọt mồ hôi lấp lánh trán Thanh Đường, mỉm đưa qua một chén Thủy Tinh Băng tỏa lạnh, hỏi ngược : “Sính lễ phong phú chẳng lẽ ?”
Hơi nóng mùa hè đậm.
Chỉ chậu băng và thức uống lạnh mới thể mang cảm giác mát mẻ trong chốc lát.
Trong phòng liên tục cung cấp băng khối, lạnh lượn lờ, cũng cảm thấy khó chịu.
Thanh Đường khách khí, tiện tay đặt chiếc quạt tròn lên bàn nhỏ, tiếp đó bưng chén Thủy Tinh Băng ngọt mát, sảng khoái, thơm mùi trái cây lên, từng thìa từng thìa thưởng thức.
Lớp băng lạnh buốt trộn lẫn với hạt sen, hạnh nhân, đào nhân, củ sen tươi và các loại dưa quả, mỗi miếng ăn đều khiến lập tức cảm thấy thanh mát, như thể ngũ tạng lục phủ đều thanh lọc.
Vừa lạnh ngọt.
Từng thìa từng thìa, chẳng mấy chốc bát băng thấy đáy.
Thanh Đường còn thòm thèm, mắt mong chờ Cố Vinh.
Thủy Tinh Băng đặc trưng của Thượng Kinh, quả thực là món giải nhiệt hiếm .
Cố Vinh cầm cuốn sách, vỗ nhẹ đầu Thanh Đường: “Nhìn nữa cũng còn .”
“Mới nửa buổi trưa ngắn ngủi, ngươi dùng hết ba bát Thủy Tinh Băng .”
“Lát nữa, ngươi mang ít đồ uống và băng bát qua cho Yến Tầm.”
“Hắn chạy chạy , dễ trúng nắng, sơ sẩy một chút là thể mất mạng.”
Thanh Đường bĩu môi, lẩm bẩm nhỏ giọng: “Yến Tầm cũng lén dùng hết ba bát !”
Tiểu thư tay hào phóng, thưởng tới thưởng lui, Yến thống lĩnh còn là cái gã nghèo túng chật vật như thuở ban đầu nữa .
Tùy tiện sờ túi tiền, liền mấy trăm đến hàng nghìn lượng ngân phiếu.
Bát băng nho nhỏ, mua hết.
Cố Vinh nhướng mày: “Vậy, ngươi ở chỗ Yến Tầm còn cọ thêm ba bát nữa?”
Thanh Đường che miệng, lắc đầu như trống bỏi.
Nàng , nàng .
Nàng là loại sẽ nhận đồ ăn bố thí ?
Sự thật chứng minh, nàng chính là loại đó.
Thanh Đường càng lắc đầu, càng thêm chột .
Cố Vinh bất đắc dĩ : “Chờ ngươi đau bụng, mới .”
Ngừng một chút, nàng cầm chiếc quạt tròn lên, chuyện chính: “Sính lễ mà phủ Điện hạ và Trung Dũng Hầu phủ gửi tới, phân loại chỉnh lý cẩn thận, tuyệt đối để thất thoát.”
Bất kể là sính lễ từ phủ Điện hạ Trung Dũng Hầu phủ, đều là phi phàm phẩm.
Vàng bạc ngược trở thành thứ kém sang nhất.
Sính lễ từ phủ Điện hạ đa phần là vật phẩm do Tiên Hoàng ban thưởng và cống phẩm từ các địa phương. Còn phần lớn sính lễ Trung Dũng Hầu phủ gửi tới đều là kỳ trân dị bảo tịch thu .
Nhắc đến sính lễ, Thanh Đường hăng hái hẳn lên, lập tức vứt sự chột lên chín tầng mây, híp mắt đầy vui vẻ, trêu chọc phỏng đoán: “Tiểu thư, Tạ Tiểu Hầu gia sẽ gửi bộ gia sản tới đấy chứ.”
Tiểu thư vốn dĩ núi vàng núi bạc xài hết.
Giờ đây, qua một cuộc hôn nhân, núi vàng núi bạc của tiểu thư e rằng sẽ càng thêm hùng vĩ tráng lệ.
Có vô vàng bạc châu báu bên , tiểu thư đến cũng thể ngang nhiên mà , cần sắc mặt khác.
Cố Vinh chớp mắt, suy nghĩ bay xa.
Nàng nhớ, Tạ Chước từng , nếu một ngày, nàng nguyện ý gả cho , sẽ đại hôn, đem bộ gia sản sính lễ đón dâu, ghi chép tại quan phủ.
Chàng sẽ thật sự lời giữ lời đấy chứ.
Má Cố Vinh đột nhiên ửng hồng.
Không ai thể động lòng sự trân trọng vô giá .
Trước mặt nàng, Tạ Chước bao giờ lời hư dối.
Thấy Cố Vinh lộ vẻ ngượng ngùng, im lặng , Thanh Đường cảm thấy ngửi thấy chân tướng, kinh ngạc trợn tròn mắt.
Không chứ…
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-266-vang-bac-o-dau-tinh-yeu-o-do.html.]
Tạ Thiếu Hầu gia hành sự quả quyết, chừa đường lui như ư?
Tại Đại Càn, Cao Tổ lập quốc, việc bàn chuyện cưới gả đổi những hủ tục hà khắc của triều đại : ngoại trừ trường hợp vô cớ hưu thê, tài sản sính lễ, hồi môn, gia sản đều do nhà chồng quyền xử lý khi vợ chồng hòa ly, chồng c.h.ế.t vợ goá hoặc tái giá.
Thay đó, Đại Càn Luật quy định rõ ràng: Sính lễ do nhà trai đưa tới sẽ nhập của hồi môn của nhà gái, cho dù duyên phận cạn, tài sản vẫn do nhà gái độc lập xử lý.
Điều nghĩa là, sính lễ đưa thì còn liên quan gì đến nhà trai nữa.
Tạ Thiếu Hầu gia dốc hết gia sản, nếu nhỡ ...
Vậy thì thực sự là mất cả tiểu thư lẫn gia sản.
Trong các tập thoại bản thường , vàng bạc ở , tình yêu ở đó.
Thanh Đường khẽ tặc lưỡi một tiếng: "Tạ Thiếu Hầu gia quả là chân nam tử."
"Tiểu thư, nô tỳ xem đội ngũ rước sính lễ ngoài phủ còn dài đến ."
Lời còn dứt, cả nàng tựa như một cơn gió rời .
Cố Vinh cong cong khóe mắt, gương mặt diễm lệ tươi tắn điểm thêm nét thẹn thùng duyên dáng.
Hóa , kết hôn thật sự sẽ sự mong đợi hân hoan, rạo rực.
Cảm giác khác so với kiếp nàng hạ giá gả cho Bùi Tự Khanh.
Khi , một mặt nàng nóng lòng thoát khỏi Nhữ Dương Bá phủ, mặt khác khỏi lo lắng về sự hòa hợp vợ chồng .
Còn về sự hân hoan, rạo rực của một cô gái...
Dường như từng lấy một khoảnh khắc.
Đối với nàng, Bùi Tự Khanh giống như con đường sống cuối cùng mà nàng nắm bắt khi rơi bước đường cùng.
Nàng chỉ sống sót.
Tuyệt nhiên dư tâm trí để xem xét liệu đó là tình yêu chân thành, hai bên tình nguyện .
Cố Vinh đưa tay lên, nhẹ nhàng xoa ngực.
Dồn dập và hỗn loạn.
Đây là niềm hân hoan.
Thật .
Cố Vinh thầm nghĩ.
Nàng mong chờ cùng Tạ Chước cử án tề mi, cùng uống rượu giao bôi, đầu bạc răng long. Cầm sắt hòa hợp, gì tĩnh lặng hơn.
Nếu thể, nguyện hóa thành đôi chim hồng bay lượn, trăm tuổi xa rời.
Trong lòng nàng chỉ Tạ Chước, những nam t.ử khác đều lu mờ .
Lúc , Thanh Đường , bước chân tuy vội vã nhưng khiến cảm thấy mất chừng mực thể diện, song vẻ mặt mấy .
"Tiểu thư."
"Kiều phu nhân sai Vệ ma ma đến truyền lời, mời tiểu thư qua phủ bà một chuyến."
Cố Vinh , nụ mặt đột ngột biến mất.
Nàng thưởng thức Kiều Ngâm Chu.
Kiều Ngâm Chu là một quân t.ử chí chính chí chân.
Kiều Ngâm Chu đối xử với nàng, nàng cũng sẵn lòng đáp ơn nghĩa.
, điều nghĩa là nàng còn như năm xưa, c.ắ.n răng chịu đựng ánh mắt lạnh lùng và sự kiêu ngạo của Kiều phu nhân.
Nàng và mẫu nàng bao giờ nợ nhà họ Kiều.
Kiều Ngâm Chu là đỡ hộ độc d.ư.ợ.c cho Kiều lão thái sư, suýt mất mạng.
Là trong của hồi môn của mẫu nàng t.h.u.ố.c dẫn giải độc, mới cứu sống Kiều Ngâm Chu.
Đây là ân cứu mạng.
Hôn ước là do Kiều lão thái sư chủ định xuống, chứ mẫu nàng lấy ơn huệ ép buộc mà .
Sau , mẫu qua đời, nàng rõ cảnh khó khăn, phận thấp kém, liên lụy Kiều Ngâm Chu, nên tự đến tận cửa hủy bỏ hôn sự.
Từ đầu đến cuối, nàng hề thẹn với lương tâm.
Bất kể tâm cơ nàng thâm sâu, mưu tính nhiều đến , thì đối với Kiều Ngâm Chu, nàng vẫn luôn hỏi lòng hổ thẹn!
Nàng thể, và nên ưỡn n.g.ự.c hiên ngang .
Vệ ma ma đến truyền lời...
Rõ ràng hôm nay là ngày Tạ Chước đưa sính lễ, đường hoàng đột ngột truyền lời, lộ rõ vẻ bề , vẻ hách dịch.
Kiều phu nhân bao giờ thẳng nàng.
Trong lòng Kiều phu nhân, nàng vẫn là cô nhi nơi nương tựa, một mùi tiền thô tục như xưa!
"Từ chối."
"Cứ bà mời quá gấp gáp, hôm nay việc quan trọng tiện nhận lời."