Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 256: Trẻ con thôn Nam ức hiếp ta già yếu

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:55:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Việc vui nhiều hơn, tâm cảnh tự khắc sẽ sáng tỏ hơn.

 

Cùng lắm, sẽ dốc hết khả năng, dâng tặng thứ Cố Vinh mong .

 

Ta Cố Vinh trường thọ trăm tuổi.

 

Yến Tầm mắt sáng rực: “Nếu thể Cố tiểu công t.ử khang an, Tài thần nương nương chắc chắn sẽ vô cùng vui mừng, tâm bệnh như đỉa bám xương lúc đó ắt sẽ tiêu tan một nửa.”

 

Tài thần nương nương vui mừng, cũng vui mừng.

 

Tạ Chước liếc Yến Tầm một cái: “Cảm xúc của ngươi phần quá lộ liễu đó.”

 

Yến Tầm lòng rùng , chỉ trời thề rằng: “Tiểu Hầu gia yên lòng, thuộc hạ tuyệt đối bất cứ ý niệm sai trái nào với Tài thần nương nương.”

 

“Ánh sáng trong hai mắt ngươi mách bảo Bản Hầu, ngươi thật lòng.” Tạ Chước lạnh lùng đáp.

 

Yến Tầm bực bội phản bác: “Trên đời , nào ai Tài thần nương nương mà đôi mắt trống rỗng .”

 

Kim ngân ngọc khí, thứ nào mà chẳng phát sáng.

 

Tạ Chước thu tầm mắt, : “Hãy đem tin tức Bệ hạ kinh hãi mà hôn mê bất tỉnh cho Cố đại cô nương .”

 

“Nàng sẽ nở mày nở mặt chút ít đấy.”

 

Yến Tầm nhạy bén ngửi thấy hàm ý sâu xa ẩn câu .

 

Đây là thắt c.h.ặ.t đ.ầ.u đai quần, chuyện động một chút là tru di cửu tộc ?

 

Bất ngờ ư?

 

Chẳng hề bất ngờ.

 

Tiểu Hầu gia những năm từng lơ là việc bồi dưỡng thế lực.

 

Bề ngoài là thanh đao sắc bén gì hủy hoại nổi của Bệ hạ, nhưng thực chất, thanh đao sớm thần trí riêng.

 

Tạ Chước dường như nhận sự đổi trong ánh mắt của Yến Tầm, dùng giọng điệu bình thản kể tường tận những chuyện xảy ở Điện Cam Lộ cho Yến Tầm .

 

“Khi thuật , nhớ kể cho sống động chút.”

 

“Hãy nghĩ xem lão kể chuyện ở tửu lầu Nhất Chi Xuân để gieo vần, tạo nhịp, khiến cuốn hút.”

 

Yến Tầm: Hắn chỉ lão kể chuyện ở Nhất Chi Xuân vận khí đến kinh . Trong khi các kể chuyện khác vẫn còn bôn ba lo lắng cơm áo no ấm, thì lão kể chuyện Nhất Chi Xuân một bước lên trời, đạt tự do kim ngân. Hiện tại kể chuyện, chỉ là sở thích, tùy hứng.

 

“Tiểu Hầu gia, Bệ hạ sẽ ...” Yến Tầm mím môi, ngập ngừng.

 

Tạ Chước nhướng mày: “Sẽ .”

 

Trinh Long Đế là kinh qua sóng to gió lớn, từng chứng kiến m.á.u đổ thịt rơi.

 

Hắn chậm rãi hồi phục, tự nhiên sẽ tỉnh .

 

Chẳng đến nỗi kinh sợ đến mức trúng phong méo miệng lác mắt, càng thể trực tiếp tắt thở mà c.h.ế.t.

 

Yến Tầm hạ giọng, nôn nóng thử: “Hay là thừa lúc bệnh, đoạt mạng ...”

 

Tạ Chước dùng ánh mắt ngăn cản Yến Tầm: “Thận trọng lời .”

 

“Lời , đặc biệt lớn tiếng bừa mặt Cố đại cô nương!”

 

Trước khi gây dựng uy tín trong quân Bắc Cảnh, nắm giữ binh quyền phương Bắc, và Cố Vinh gần như phần thắng.

 

Cố Vinh nảy sinh dã tâm.

 

Dã tâm như mầm lửa cánh đồng hoang, ngày đêm thiêu đốt.

 

Nàng , sẽ .

 

Làm, nhưng đồng nghĩa với mạo hiểm phi thực tế.

 

“Trong tay Bệ hạ còn một thế lực hề thua kém Ẩn Long Vệ.” Tạ Chước lạnh giọng , “Giờ khắc , những kẻ đó sớm bảo vệ Điện Cam Lộ nghiêm ngặt kín kẽ trong bóng tối.”

 

“Kẻ nào tay, kẻ đó c.h.ế.t.”

 

“Thậm chí, còn nghi ngờ Bệ hạ cũng nhân cơ hội để thanh lọc một phen.”

 

“Ghi nhớ, tuyệt đối khinh cử vọng động.”

 

Yến Tầm chợt cảm thấy một luồng hàn khí bò lên sống lưng, khiến kinh hãi tột độ.

 

Là cái gì cho lá gan dám coi thường thiên t.ử long ỷ?

 

Quả nhiên là do sống quá an nhàn trong những ngày .

 

“Thuộc hạ rõ.”

 

“Đã hiểu.”

 

Yến Tầm lòng vẫn còn sợ hãi, thầm tự cảnh tỉnh.

 

Hắn là cánh tay của Tiểu Hầu gia, thể điều động ít nhân lực, nếu nhất thời hành động bốc đồng, đối với Tiểu Hầu gia mà , chẳng khác nào tai họa diệt vong.

 

Tạ Chước ngẩng đầu Yến Tầm: “Sao ngươi hề bất ngờ?”

 

“Không sợ hãi ?”

 

Yến Tầm đáp: “Tài thần nương nương từng , những pho tượng thần linh cao cao tại thượng, đời cung phụng và quỳ lạy, một khi đ.á.n.h ngã khỏi bảo tọa, vỡ tan tành, sẽ nhận , chúng chẳng qua chỉ tạo thành từ đá và đất mà thôi.”

 

“Vả , mạng của và Thừa Thăng vốn là của Tiểu Hầu gia.”

 

“Tiểu Hầu gia sống, chúng sống.”

 

Thần sắc Tạ Chước dịu đôi chút.

 

Phải, thần tượng rơi xuống, cũng chỉ là đá và bùn đất mà thôi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-256-tre-con-thon-nam-uc-hiep-ta-gia-yeu.html.]

Dù là tượng vàng, cũng thể nung chảy trong lò.

 

Hắn thật sự say mê một nữ nhân bình tĩnh, tỉnh táo, quả quyết và thông tuệ.

 

Hắn cần Cố Vinh hạ , dịu dàng nhỏ nhẹ.

 

Chỉ cần Cố Vinh , nàng thể mãi mãi ngự trị mây xanh.

 

Vầng trăng sáng, vốn dĩ trời.

 

“Nếu Cố đại cô nương chuyện thổ huyết, ngươi cũng đừng để lộ.”

 

“Hãy chiều chuộng nàng chút ít.”

 

Yến Tầm: Chỉ cần Tài thần nương nương trường thọ trăm tuổi, đừng là chiều chuộng, cho dù quỳ xuống dập đầu một cái cũng chẳng hề hấn gì.

 

“À , ngươi sai điều tra xem, khu rừng nào gần kinh thành đại nhạn.”

 

Lễ dùng nhạn lễ nạp thái mang ý nghĩa son sắt đổi. Lễ dùng dê lễ nạp thái mang ý nghĩa cát tường như ý.

 

Chờ vết thương ở eo và m.ô.n.g của lành , sẽ đích giương cung b.ắ.n nhạn, dùng nhạn lễ vật cầu hôn.

 

Yến Tầm xoa xoa tay: “Tiểu Hầu gia, ngài còn nhớ ngài từng hứa với thuộc hạ điều gì ?”

 

“Ngài , đợi đến khi ngài đại hôn, sẽ cho phép thuộc hạ uống một ba trăm chén, say túy lúy tỉnh .”

 

“Là rượu quý trăm năm gốc cây quế ở Tĩnh Đàn Viện đấy ạ.” Yến Tầm nhấn mạnh nhắc nhở.

 

Tạ Chước: “Bản Hầu nhớ ngươi từng sẽ sống cô độc đến già.”

 

Yến Tầm: Cái miệng của đúng là tiện thật. Lúc đó ăn thô tục như .

 

“Thuộc hạ thỉnh cầu Tài thần nương nương.” Yến Tầm phóng như bay ngoài, lớn tiếng gào thét.

 

Hắn Tài thần nương nương chỗ dựa.

 

Tạ Chước chớp chớp mắt, bất lực thở dài.

 

Sao đột nhiên cái cảm giác “Trẻ con thôn Nam ức h.i.ế.p già yếu, công khai ôm rơm rạ bụi tre, môi khô lưỡi cháy gọi , trở về chống gậy thở dài than thở” thế .

 

Yến Tầm rõ ràng là ức h.i.ế.p đang thương!

 

Chốc lát , Tạ Chước giơ tay gõ gõ thành giường, tiếng động trầm đục dần truyền .

 

“Chủ tử.”

 

Một bóng đẩy cửa bước .

 

“Thân thể Cố tiểu công t.ử khởi sắc ?”

 

“Bẩm Chủ tử, Từ Thái y và Tư Y đại nhân liên thủ điều chỉnh phương t.h.u.ố.c của Cố tiểu công tử, hiện tại vẫn đang trong giai đoạn thích ứng.”

 

Tạ Chước khẽ thở phào nhẹ nhõm.

 

Có Từ Thái y và lão già quái đản canh giữ, cho dù là đấu với Diêm Vương gia, cũng thể đỡ vài chiêu.

 

“Ghi nhớ, bất luận kẻ nào cũng mạo phạm.”

 

Tạ Chước phất tay, trong phòng trống rỗng.

 

Giờ phút , Tạ Chước nghĩ, Võ Đức Bá rốt cuộc những gì, mà thể khiến tâm tư Cố Vinh xáo động đến mức .

 

Tính cách Cố Vinh chút cố chấp.

 

Những điều thể thông suốt, thể vượt qua, sẽ trở thành tâm bệnh.

 

Nghĩ đến đây, giữa hai hàng lông mày Tạ Chước thoáng hiện lên tia lo âu.

 

Không thể trơ mắt tâm bệnh lưu , dần dần bén rễ sâu, trở thành dưỡng chất cho phù chú đòi mạng của Cố Vinh.

 

Tạ Chước lập tức hạ quyết tâm.

 

Có lẽ, nên bí mật gặp Võ Đức Bá một .

 

Cung thành.

 

Ngoài Điện Cam Lộ, một đám yến oanh quỳ rạp đất, lóc t.h.ả.m thiết.

 

Vài phần thật, vài phần giả, cũng chẳng cần thiết truy cứu sâu xa.

 

Trong Điện Cam Lộ, Thái hậu ngự trấn, Chung Ly Hoàng hậu hầu hạ hai bên, các Thái y luân phiên chẩn trị cho Trinh Long Đế.

 

Thi thể Chiếu Niên tung tích.

 

Lý Phúc Thịnh ngẩng đầu vầng thái dương chầm chậm mây che khuất, khẽ thở dài.

 

Hắn chỉ truyền khẩu dụ cho Phúc Huệ công chúa, khi cung, Chiếu Niên lìa đời bạo bệnh, Bệ hạ dọa đến hôn mê, Đức An cũng phát sốt cao.

 

Chuyện thể dùng một chữ “sầu” mà kể hết .

 

Cái c.h.ế.t t.h.ả.m khốc của Chiếu Niên, rốt cuộc là do ai tay.

 

Lý Phúc Thịnh lướt mắt dò xét những phi tần đang quỳ ngay ngắn mà để dấu vết.

 

Người đầu là Lệ Quý phi, vẫn mỹ miều đoan trang đến mức thể tả xiết, khăn tay khẽ che góc mắt, thút thít thành tiếng, trông vô cùng chân tình.

 

Các phi tần khác, vẻ mặt lo lắng cũng giống giả dối.

 

Còn về phần chột ...

 

Hắn thể .

 

Cung thành rộng lớn, tất cả đều là cao thủ diễn kịch.

 

Kẻ ngu xuẩn, sớm thành xương trắng trong giếng khô .

 

 

Loading...