Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 238

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:09:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thuở thiếu thời, trưởng bối trong gia tộc hạ một quyết định dứt khoát.

 

Đường tỷ bệnh nặng, Nguyễn gia thể mất mối hôn nhân với Cố gia, bất chấp ý nguyện của nàng , lấy danh nghĩa hầu bệnh, đưa nàng Nhữ Dương Bá phủ.

 

Nàng tư cách từ chối.

 

Không, chính xác là, tộc từ đầu đến cuối bao giờ cho nàng tư cách cự tuyệt.

 

Nguyễn gia sợ nàng hỏng chuyện, liền trực tiếp dùng t.h.u.ố.c kích dục.

 

Trong tiểu sương phòng cách vách phòng ngủ của đường tỷ, nàng mất cho lão Nhữ Dương Bá.

 

Nàng thậm chí còn rõ tiếng đường tỷ ho sù sụ đến xé lòng.

 

Nàng thậm chí thể hình dung ánh mắt đường tỷ long sòng sọc khi thấy nàng và lão Nhữ Dương Bá đang chăn gối bên cạnh.

 

Nàng “hầu bệnh” đầy mười ngày, đường tỷ trút thở cuối cùng.

 

Bảy bảy bốn mươi chín ngày khi đường tỷ qua đời, nàng trở thành Nhữ Dương Bá phu nhân, thành Tiểu Nguyễn Thị trong miệng đời.

 

Rất nhiều , chính nàng khiến bệnh tình của đường tỷ thêm trầm trọng, chính nàng đường tỷ tức c.h.ế.t.

 

Nàng biện giải thế nào.

 

Bởi vì, khi tỉnh giấc nửa đêm, nàng cũng nghĩ như .

 

Nàng thậm chí còn tự giày vò , đặt vị trí của đường tỷ.

 

Thuở thiếu thời, nàng thể chống tộc trưởng bối, thể chống mệnh lệnh của cha và lời mai mối.

 

Cho nên, nàng rõ đó là hố lửa, cũng chỉ thể liều nhảy .

 

Sau .

 

Nàng thể chống luật phu vi thê cương (chồng là giềng mối của vợ).

 

Cho nên, dù nàng quản lý gia sự, chủ trì việc nhà, cũng nhận chút tôn trọng nào đáng , thậm chí còn tước đoạt quyền lợi sinh con đẻ cái.

 

Rồi nữa.

 

Trước tượng Tam Thanh, nàng con ghẻ danh nghĩa của

 

Đè xuống .

 

Trong bụng nàng đứa con cùng chung m.á.u mủ.

 

, nàng sảy t.h.a.i .

 

Sảy t.h.a.i cũng .

 

Ít nhất, con bé gặp cảnh và trói buộc giống như nàng , cần ngước ngọn núi đ.â.m xuyên mây xanh , dần trở nên tê liệt, chai sạn.

 

Nàng từng nghĩ, cả đời của , cứ như thôi.

 

Sống sống, c.h.ế.t c.h.ế.t.

 

Nếu một ngày nào đó chuyện bại lộ, cũng coi như là một cách giải thoát.

 

, nàng ngờ.

 

Con gái của Vinh Kim Châu cho nàng thấy ánh sáng khác biệt trong cuộc đời.

 

Nàng cuối cùng thể thở .

 

Nàng cuối cùng thể sống như một con .

 

Không món đồ, thứ tiêu khiển, bát nước hắt .

 

Dù ngày mai c.h.ế.t, cũng còn gì hối tiếc!

 

Tiểu Nguyễn Thị một nữa hành lễ bái ba Cố Vinh.

 

Nước mắt mờ tầm , thấm ướt cả vạt áo nàng .

 

Cố Vinh lòng thầm than, nhẹ thở dài một tiếng, bước tới đỡ Tiểu Nguyễn Thị dậy.

 

“Tổ mẫu, cần như .”

 

“Nói cho cùng, cũng chỉ là thiện ác báo thôi.”

 

“Ta hoài bão lòng thiện cứu khổ cứu nạn, độ đến bờ bên . Chỉ là tư thù mà thôi.”

 

Nói thì, tuổi của Tiểu Nguyễn Thị cũng xấp xỉ với Đào di nương và Cố Bình Trưng.

 

Đào di nương vài tháng vẫn còn là đóa hoa mỹ miều, phong vận mặn mà.

 

Tiểu Nguyễn Thị sớm héo tàn, sớm suy bại.

 

“Tổ mẫu.” Cố Vinh đỡ Tiểu Nguyễn Thị xuống chiếc ghế gỗ điêu khắc bên cạnh: “Năm xưa, Mẫu xem như chồng, chính là Lão phu nhân cần nghi ngờ.”

 

“Ta sẽ hiếu thuận phụng dưỡng .”

 

Tiểu Nguyễn Thị nắm c.h.ặ.t t.a.y Cố Vinh, điều gì đó, nhưng nghẹn ngào, nức nở thốt nên lời.

 

Trong tiểu Phật đường, trầm hương lượn lờ.

 

Thời gian trôi qua lâu.

 

Nhang cháy hết, tro nhang phủ đầy lư hương.

 

Cảm xúc của Tiểu Nguyễn Thị cuối cùng cũng dần lắng xuống: “Cố Vinh, sẽ ngày ngày cầu nguyện Phật.”

 

“Cầu nguyện cho ngươi thể luôn dũng cảm và thuận lợi bước tiếp.”

 

“Vậy thì xin chúc Tổ mẫu về năm nào tháng nào cũng hỷ lạc.” Cố Vinh .

 

“Đã thoát khỏi vũng bùn, vượt qua ngọn núi cao, hẳn là sẽ đến lúc vận rủi qua , vận may tới .”

 

Môi Tiểu Nguyễn Thị mấp máy, vẻ mặt đầy căng thẳng và khó xử thôi, nàng lắp bắp nhỏ: “Ngươi…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-238.html.]

“Ngươi …”

 

Nếu , đột ngột đề nghị đón nàng trở về phủ.

 

So với Thanh Vọng Quan ít lui tới, An Khang Viện với đầy tớ đông đúc khiến nàng an tâm hơn.

 

Cố Vinh mặt đổi sắc: “Ta , ngày của Tổ mẫu sắp đến .”

 

Những chuyện dơ bẩn Cố Bình Trưng , nếu , nàng còn sợ thối cả miệng.

 

Không cần nhắc, cũng cần nhắc đến.

 

Lòng Tiểu Nguyễn Thị phức tạp vô cùng, chua xót mềm mại, ý ngăn một nữa trào dâng, nàng run rẩy : “Cố Vinh, lòng khó đoán, khi ở ngoài chớ quá nhân từ, cũng tuyệt đối đừng quá mềm lòng.”

 

Cố Vinh: …

 

Lại là một ngày gán cho cái danh nhân từ và mềm lòng.

 

Về vấn đề , Nam T.ử Dực của Phụng Ân Công phủ hẳn là nhiều điều để .

 

Cố Vinh sợ Tiểu Nguyễn Thị ngừng , liền nhanh chóng chuyển đề tài, hạ giọng xuống, khẩn cầu: “Tổ mẫu, phiền một việc.”

 

Tiểu Nguyễn Thị khựng : “Ngươi cứ .”

 

“Là hôn sự của .” Cố Vinh đáp.

 

Tiểu Nguyễn Thị truy hỏi: “Đã định ngày cưới ?”

 

Cố Vinh ôn tồn : “Trong một hai ngày sẽ kết quả.”

 

“Nếu gì bất ngờ, hôn kỳ sẽ gấp gáp.”

 

“Đến lúc đó, xin nhờ Tổ mẫu giúp lo liệu một chút.”

 

Trong phủ rộng lớn , chỉ Tiểu Nguyễn Thị mới tính là trưởng bối chính thống.

 

Tiểu Nguyễn Thị , khỏi nhíu mày, khẽ mím đôi môi khô cằn, hỏi nhỏ: “Có là Hầu phủ và Trung Dũng Hầu phủ khiến ngươi chịu ấm ức ?”

 

“Gả cao cái của gả cao, nhưng cũng kèm với nguy cơ soi mói, khinh miệt.”

 

“Chưa kịp thành hôn, hành sự của họ ngang ngược bá đạo như .”

 

“Nếu đợi ngươi gả về vợ , e rằng sẽ chịu nhiều sự giày vò hơn.”

 

“Đây là đại sự cả đời.”

 

Vừa , Tiểu Nguyễn Thị khe khẽ thở dài.

 

“Tổ mẫu, hiểu lầm .”

 

Cố Vinh định giải thích nhiều về nội tình, chỉ ngắn gọn: “Cuối tháng , Tạ Tiểu Hầu gia sẽ khởi hành lên phía Bắc, ngày về định.”

 

“Hơn nữa, vạn nhất khi Tam Ty hội thẩm, phán Cố Bình Trưng và Đào Lan Chỉ hai tội c.h.é.m đầu, hôn sự của sẽ trì hoãn thêm ba năm.”

 

“Tạ Tiểu Hầu gia tròn tuổi đôi mươi, nếu chờ thêm ba năm, e rằng miễn cưỡng .”

 

“Cho nên, nghĩ nghĩ , cảm thấy đẩy hôn kỳ lên là thích hợp nhất.”

 

“Tổ mẫu, Tạ Tiểu Hầu gia đối đãi với vô cùng .”

 

Chàng là áo giáp của nàng, là lưỡi kiếm sắc bén của nàng. Hơn nữa, còn là vị Bồ Tát nam của nàng.

 

Tiểu Nguyễn Thị nghiêng đầu ánh sáng lấp lánh trong mắt Cố Vinh, nhẹ nhàng thở phào một .

 

Dù chuyện tình yêu, nhiều khi, kết quả cuối cùng đều như .

 

Thế nhưng, ban đầu nếu thể hai bên tình nguyện, thì vẫn hơn là hai ghét bỏ.

 

Chỉ mong Cố Vinh thể thiện đầu thiện cuối.

 

“Ngươi mến mộ Tạ Tiểu Hầu gia ?”

 

“Mến mộ.”

 

mến mộ thuần túy, thì cũng là mến mộ.

 

Tạ Thước, là mục tiêu mà nàng quyết chí đoạt .

 

 

Cung thành.

 

Trinh Long Đế thất thần tiểu cung nữ đang bưng chén mặt.

 

Giữa lúc ngước mắt cúi đầu, nàng giống Vinh Kim Châu và Cố Vinh.

 

Không.

 

Không giống.

 

Vinh Kim Châu cũng , Cố Vinh cũng thế, đều vẻ nhu thuận, yếu ớt như .

 

Cứ như một đóa hoa quý vườn chăm sóc kỹ lưỡng.

 

“Ngươi là ai, ai cho phép ngươi điện?”

 

Ánh mắt Trinh Long Đế sắc bén như chim ưng, nheo , lóe lên tia sáng lạnh lẽo khiến sởn tóc gáy, đồng thời ẩn chứa một sự dò xét.

 

Người nhớ rõ trong các cung nữ hầu cận Ngự tiền gương mặt .

 

Tiểu cung nữ quỳ rạp xuống đất, phát một tiếng động trầm đục, nàng cúi đầu, khẽ : “Nô tỳ tên là Chiếu Niên.”

 

“Sương Lạc tỷ tỷ may nhiễm phong hàn, khi bẩm báo với Lý công công, hiện do nô tỳ tạm thời thế Sương Lạc tỷ tỷ dâng .”

 

Cặp lông mày đang cau chặt của Trinh Long Đế vẫn giãn .

 

Lý Đức Thịnh?

 

“’Chiếu Niên’ trong câu ‘Đào Lý đãi nhật khai, Vinh Hoa chiếu đương niên’ ?”

 

Loading...