Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 231: Một Ánh Sáng Rọi Độc Chiếm Vạn Vật Đều Lu Mờ

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:09:51
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Có những ký ức sẽ phai mờ theo dòng chảy của thời gian.

 

Tạ Tu năm xưa thật sự là thiếu niên tướng quân áo gấm ngựa nhất kinh thành.

 

trong đám đông, vĩnh viễn thể thấy ngay từ cái đầu tiên.

 

Cứ như mặt trời chói chang giữa mùa hè, quang mang rực rỡ, khiến cho tất cả ánh sáng khác đều ảm đạm thất sắc.

 

Tạ Tu.

 

Phò mã của nàng.

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân ngổn ngang.

 

Nàng là của Đại Càn, là tỷ tỷ ruột thịt cùng một với Trinh Long Đế, là nữ t.ử đỉnh cao quyền thế.

 

Tạ Tu trọng thương, chữa mà c.h.ế.t.

 

Có vô thanh niên tài tuấn của các thế gia vọng tộc tự tiến chẩm tịch (tự đề cử ), Phò mã.

 

, khi nàng những khác, luôn cảm thấy thiếu sót gì đó, ở chung thì nhạt nhẽo vô vị.

 

Dần dần, nàng liền dẹp bỏ ý nghĩ chiêu Phò mã nữa.

 

Khoảng thời gian ngắn ngủi nàng và Tạ Tu cử án tề mi, đủ để an ủi nửa đời dài đằng đẵng của nàng.

 

Khiến nàng thậm chí cảm thấy, khác thế vị trí của Tạ Tu, là sự sỉ nhục đối với lời thề non hẹn biển giữa nàng và Tạ Tu.

 

Tạ Tu c.h.ế.t mười lăm năm.

 

Nàng hoài niệm Tạ Tu mười lăm năm.

 

Đã từng gặp qua đàn ông nhất đời, liền thể nào miễn cưỡng chấp nhận ai khác.

 

“Thương pháp của , ai thể sánh bằng.”

 

“Chàng thông hiểu binh pháp, dùng binh chi đạo hư thực khó lường, như thần lai chi bút (nét bút thần kỳ).”

 

“Võ tướng Đại Càn đều khen ngợi là tướng tinh trời sinh, thanh xuất ư lam nhi thắng ư lam (trò giỏi hơn thầy).”

 

Đề cập đến điều của Tạ Tu, Vĩnh Ninh Hầu phu nhân tựa hồ hết lời.

 

Không từ lúc nào, vành mắt bà đỏ hoe, nước mắt ngập tràn, tầm trở nên mơ hồ.

 

, cố tình là tướng tinh trời sinh trọng thương bất trị.” Tạ Chước ý vị thâm trường .

 

Mơ hồ, Vĩnh Ninh Hầu phu nhân chằm chằm đôi mắt Tạ Chước, tựa hồ thấu ý ngoài lời.

 

Nhìn chăm chú hồi lâu, từ trong đó bất kỳ cảm xúc nào, trầm tĩnh đến mức khiến nàng nhịn thấy phát lạnh.

 

“Trác nhi, ngươi……”

 

Lời chất vấn lởn vởn môi, cuối cùng hóa thành một tiếng “Không khả năng!”

 

“Tưởng tượng vô căn cứ, suy đoán vô cớ, là điều tối kỵ.”

 

Trong những năm qua, nàng từng hoài nghi sự việc bản đồ bố phòng Bắc Cương lộ năm xưa, nhưng bao giờ hoài nghi nguyên nhân cái c.h.ế.t của Phò mã.

 

Dưới con mắt của , Phò mã tên b.ắ.n trúng, rơi xuống ngựa chiến, đó loan đao của thiết kỵ Bắc Hồ thương.

 

Bắc Cảnh quân dũng chiến đấu, liều c.h.ế.t cứu , lúc mới đảm bảo Phò mã đến mức còn xương cốt chiến trường.

 

Chiến báo tám trăm dặm khẩn cấp là ghi chép như , Bắc Cảnh quân khải trở về cũng là kể như .

 

Do đó, những năm , nàng tiếc nuối, nhưng oán hận.

 

Thanh sơn táng trung cốt, mã cách khỏa thi (áo giáp ngựa bọc thây về).

 

Đây là mệnh mà đại đa tướng sĩ thể trốn tránh.

 

Tạ Chước trầm giọng: "Mẫu , gì cả."

 

Hắn chứng cứ.

 

Lúc tổ phụ, phụ song song t.ử chiến, chỉ là một hài t.ử ngay cả thế cũng giữ vững.

 

, cũng bao giờ ngừng nghi ngờ Trinh Long Đế.

 

Rốt cuộc, chuyện bản đồ bố phòng, giải quyết dứt điểm, vốn là một chuyện cực kỳ bình thường.

 

Nếu như chuyện phản đồ trong quân mang bản đồ bố phòng đầu địch, thì sẽ một chuỗi bi kịch tiếp theo.

 

Nói chính xác, đối với Tạ gia, đối với Bắc Cảnh quân, đối với dân chúng Bắc địa, đó là bi kịch.

 

, đối với Trinh Long Đế mà , đó là cơ hội để củng cố hoàng quyền, vững vàng ngai vàng.

 

Đại thắng thu hồi đất mất, phản bại thành thắng, khiến Trinh Long Đế chân chính sở hữu quyền lực sinh sát, còn chịu sự trói buộc của các lão thần trong triều.

 

Lại thuận lý thành chương thu hồi binh quyền Bắc địa.

 

Xuân phong đắc ý.

 

Trong lòng Vĩnh Ninh Hầu phu nhân tựa hồ đè nặng một khối cự thạch nặng ngàn cân, khiến nàng cảm thấy hô hấp khó khăn.

 

Đó là Hoàng mà nàng dốc hết sức phò tá đăng cơ a.

 

Rõ ràng , nàng và Phò mã tình thâm, thể...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-231-mot-anh-sang-roi-doc-chiem-van-vat-deu-lu-mo.html.]

 

Tạ Chước tựa hồ thấu tâm tư của Vĩnh Ninh Hầu phu nhân, nhẹ nhàng bâng quơ : “Tình cảm và quyền lực giống như hai đầu của cán cân, đại đa sẽ chút do dự vứt bỏ tình cảm, lựa chọn quyền lực.”

 

“Trong lòng mẫu chẳng lẽ một chút nghi vấn nào ?”

 

Tạ Chước điểm đến là dừng, thêm nữa.

 

Hắn chỉ ngẩng đầu những tua rua nhỏ rủ xuống từ rèm châu, nhẹ nhàng đung đưa trong gió hè.

 

Sự quấn quýt của các tua rua, vặn giống như tâm trạng hỗn loạn của Vĩnh Ninh Hầu phu nhân và Tạ Chước.

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân miễn cưỡng bình tĩnh , bỗng nhiên phản ứng chậm, nhíu mày nghi hoặc : “Chuyện cùng thù g.i.ế.c của Cố Vinh quan hệ gì?”

 

“Chẳng lẽ, Cố Bình Trưng nàng……”

 

“Mẫu .” Tạ Chước cắt ngang sự tự lừa dối của Vĩnh Ninh Hầu phu nhân: “Ai kẻ thù g.i.ế.c chân chính của Cố Vinh nhất định là Cố Bình Trưng và Đào Lan Chỉ chứ?”

 

Một lời dứt, Vĩnh Ninh Hầu phu nhân kinh hãi đến biến sắc, chiếc khăn lụa đang nắm trong tay tuột , lướt qua trung, tua rua rèm châu ngăn đường , vô lực rơi xuống đất, dính đầy bùn đất.

 

Khoảnh khắc , Vĩnh Ninh Hầu phu nhân chỉ cảm thấy đang siết chặt cổ , cổ họng khô đau, khó khăn vô cùng.

 

“Là Bệ hạ?”

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân khó thể thốt , lắp bắp mở miệng.

 

Tạ Chước gật đầu: “Nếu nàng thể nôn m.á.u hôn mê khi rời cung chứ.”

 

Cố Vinh tính tình kiên nghị, chịu nổi kích thích.

 

, báo thù qua , phát hiện Thiên t.ử Đại Càn mới là kẻ chủ mưu g.i.ế.c .

 

Hắn nghĩ, trong lòng Cố Vinh nảy sinh nhiều hơn là sự tuyệt vọng, chứ phẫn nộ.

 

Hàn ý giống như một chậu nước lạnh, dội từ đỉnh đầu xuống lòng bàn chân, lạnh đến mức Vĩnh Ninh Hầu phu nhân run rẩy ngừng, cả run rẩy như ngọn nến gió.

 

Lời của Tạ Chước, xé rách sự thái bình mà những năm qua bà tự cho là đúng.

 

Nếu Trinh Long Đế thực sự g.i.ế.c Vinh Kim Châu, cũng khả năng trừ khử Tạ Tu.

 

Đó là Vinh Kim Châu a.

 

Vinh Kim Châu dâng cho Trinh Long Đế hàng chục vạn lượng bạc trắng, vô trân bảo cổ ngoạn a!

 

“Có lẽ Hoàng cữu cữu diễn xuất đủ tinh xảo, để lộ sơ hở.” Giọng Tạ Chước lạnh lẽo mang theo chút châm biếm.

 

Có lẽ diễn xuất đủ tinh xảo, mà là Trinh Long Đế coi trọng Cố Vinh.

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân mím môi, tựa hồ lời .

 

cuối cùng chỉ thở dài một , hòa tan tất cả lời hết trong thở đó.

 

Rất lâu , bà mới chầm chậm : “Vậy nàng đối với ngươi liệu còn tâm can bất đồng nào ?”

 

Tạ Chước: “Có tâm can bất đồng cũng là điều hợp lý.”

 

“Dưới cường quyền, chung quy thể ngay cả sự ủy khuất và đau đớn trong lòng kẻ ở cũng tước đoạt.”

 

“Mẫu , Cố Vinh là vô tội, mẫu nàng cũng là vô tội.”

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân há hiểu đạo lý .

 

, quyền thế tuyệt đối, tư cách lý lẽ.

 

Thiên t.ử nổi giận, g.i.ế.c Cố Vinh, chỉ là một cái phẩy tay mà thôi.

 

Cũng giống như bà lúc , dù bắt đầu hoài nghi về cái c.h.ế.t của Phò mã, cũng dám khinh cử vọng động.

 

“Trác nhi, ngươi vẫn nên khéo léo khuyên giải Cố Vinh.”

 

“Lưu đắc thanh sơn tại, bất phạ một sài thiêu (còn núi xanh thì sợ củi đốt).”

 

“Thân thể mới là cái vốn của tất cả.”

 

Tạ Chước nhếch môi: “Mẫu , thật sự cảm thấy vô sỉ tột cùng.”

 

“Đã lấy bạc của Vinh thị Dương Châu, còn g.i.ế.c độc nữ của Vinh thị Dương Châu, mà còn mặt mũi nạp Cố Vinh phi!”

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân , kinh hồn bạt vía, cảnh giác quanh: “Thận ngôn!”

 

Hạ giọng, nhắc nhở: “Nếu như ngươi suy đoán là thật, càng thể gây bất kỳ phong ba nào khi rời kinh.”

 

“Chỉ rời khỏi chân Thiên tử, mới nhiều khả năng hơn.”

 

Tạ Chước trong lòng chút kinh ngạc.

 

Mẫu của , tựa hồ so với nghĩ còn quả quyết mạnh mẽ hơn.

 

“Mẫu nhắc nhở .”

 

, sự ủy khuất Cố Vinh chịu thể cứ thế mà nuốt bụng.”

 

“Xin nhờ mẫu phân phó thị nữ mang theo yêu bài của phủ khắp kinh thành tìm danh y phủ cứu trị Cố Vinh.”

 

Mặc dù, đối với câu ai yếu đuối thì khịt mũi coi thường.

 

thể thừa nhận, thế nhân theo bản năng đều thương hại kẻ yếu.

 

 

Loading...