Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-12-12 13:08:04
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Tiểu Hầu gia bệnh ở mắt ?

 

Trong lòng Cố Bình Trưng còn chút may mắn nào.

 

Cố Vinh tâm hiếu đễ!

 

Nếu câu trả lời của Cố Vinh hài lòng, nàng thực sự sẽ để c.h.ế.t trong im lặng lăng mộ của Vinh Kim Châu.

 

Thế nhưng, thật sự rõ Đào thị thế nào mà bản lĩnh lớn đến , thể liên tiếp hạ độc thành công.

 

Máu tươi ngừng tuôn từ lòng bàn tay, cảnh tượng ngừng kích thích khao khát sống sót của Cố Bình Trưng.

 

Ý thức của , vốn đang mơ hồ, giờ đây như trải qua một trận mưa gió gột rửa, trở nên vô cùng rõ ràng.

 

Dù đau đớn chịu nổi, vẫn vội vàng : “Những năm đó, Đào Lan Chỉ mặt luôn thể hiện dáng vẻ ngọt ngào, dịu dàng, hiền lành, hiểu chuyện.”

 

“Ta liền tin rằng ả là một đóa giải ngữ hoa luôn đặt lên hàng đầu, từng đề phòng ả, cũng từng phân tâm nghi ngờ ả.”

 

“Mãi đến khi ngươi vạch trần chuyện t.h.u.ố.c tuyệt tử, mới sai lầm đến mức nào.”

 

Cố Vinh: lầm đến mức nào?

 

Hắn thật sự nghĩ nàng , khi Cố Bình Trưng chuyện, điều cảm thán lớn nhất của là Đào di nương quá yêu ?

 

“Cho nên, ngươi rằng gì ư?”

 

“Không gì, nghĩa là vô dụng, cái c.h.ế.t của kẻ vô dụng, c.h.ế.t thì c.h.ế.t .”

 

Cố Bình Trưng điên cuồng lắc đầu, đến mức nước mũi nước mắt giàn giụa, nghẹn ngào tiếp lời: “Thẩm Kỳ Sơn…”

 

“Đào Lan Chỉ và Thẩm Kỳ Sơn giao tình tệ, lẽ một hai điều nội tình.”

 

“Ngươi thể hỏi .”

 

“Vinh Vinh, cái tình từng ý g.i.ế.c mẫu ngươi, cái tình trong cơ thể ngươi vẫn còn chảy m.á.u của , tha cho .”

 

“Ta cũng là lừa gạt, nhất thời hồ đồ.”

 

Cho dù hạ t.h.u.ố.c tuyệt tử.

 

Cho dù cắt đứt đường sinh mạng.

 

Hắn vẫn c.h.ế.t.

 

Cái gọi là uy nghiêm và quyền lực của cha, cái gọi là quy tắc nam tôn nữ ti định sẵn, mặt sinh tử, Cố Bình Trưng đều vứt bỏ .

 

Chỉ còn sự t.h.ả.m hại và xí, ngước đứa con gái ruột của , khổ sở cầu xin.

 

Trước ngày hôm nay, Cố Bình Trưng tự phụ tin chắc rằng hai ngọn núi uy nghiêm là phụ quyền và hiếu đạo thể bảo vệ bộ thể diện của .

 

Tuy nhiên, những gì xảy hôm nay đập tan sự tự lừa dối đắc ý của .

 

Cố Vinh là một kẻ điên hơn kém.

 

Kẻ điên, sẽ coi núi cao như , sẽ khoét đá mở núi, duy nhất sẽ đè núi.

 

Ánh mắt Cố Vinh u ám, lạnh lùng : “Thẩm Kỳ Sơn?”

 

“Ngươi chẳng lẽ , Thẩm Kỳ Sơn c.h.ế.t ?”

 

“Bị giam trong ngục, hàng chục hàng trăm con chuột bệnh c.ắ.n xé, may mắc dịch chuột, lúc tắt thở mặt mũi vặn vẹo, tỏa mùi hôi thối.”

 

“Nghe c.ắ.n xé ròng rã chín canh giờ đấy.”

 

“Chậc.”

 

“Nghe thật đáng sợ.”

 

Cố Bình Trưng sững sờ tại chỗ, đồng t.ử mở lớn, kinh hoàng tột độ.

 

“Là ngươi?” Cố Bình Trưng run rẩy hỏi: “Chỉ vì chất độc bán trúc sương mà Tiểu Tri trúng là do Thẩm Kỳ Sơn tìm khi buôn, chuyển tặng cho Đào Lan Chỉ?”

 

Cố Vinh còn độc ác hơn những gì tưởng tượng.

 

Thẩm Kỳ Sơn và Đào thị khiến Cố Tri từ lúc sinh quấn bệnh tật, Cố Vinh liền để Thẩm Kỳ Sơn c.h.ế.t trong đau đớn tột cùng, chịu hết khổ sở.

 

Cố Tri, mới chín tuổi.

 

Thẩm Kỳ Sơn, hơn trăm con chuột c.ắ.n xé suốt chín canh giờ.

 

Cố Vinh khẽ, sửa từng chữ một: “Là chuột bệnh.”

 

“Ngươi bảo hỏi Thẩm Kỳ Sơn, là đang nguyền rủa c.h.ế.t ?”

 

“Lòng tham c.h.ế.t!”

 

Trâm vàng rút , đ.â.m xuống.

 

Máu tươi b.ắ.n tung tóe.

 

“Ta c.h.ế.t, chi bằng phiền ngươi xuống hỏi Thẩm Kỳ Sơn .”

 

Tim Cố Bình Trưng đập thình thịch như trống, da đầu tê dại, trong cơn sợ hãi và đau đớn tột độ, tối sầm mắt , ngất lịm.

 

Trước khi nhắm mắt, hình ảnh cuối cùng thấy là Tạ Tiểu Hầu gia, dáng như tùng xanh giữa tuyết, phẩm hạnh đồn là trong sạch như ngọc hồ băng xích, đang Cố Vinh với ánh mắt đầy xót xa.

 

Xót xa cho Cố Vinh?

 

Tạ Tiểu Hầu gia bệnh ở mắt ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-221.html.]

Hay là Cố Vinh mê hoặc tâm trí ?

 

Rõ ràng Cố Vinh hề che giấu bản chất hung tàn, cay độc của .

 

Trong tình huống bình thường, Tạ Tiểu Hầu gia chẳng nên biến sắc, tránh xa như tránh tà ?

 

Tạ Tiểu Hầu gia tại xót xa cho một con rắn độc vô tình, tàn nhẫn chứ!

 

Cố Vinh thấy , thở dài khe khẽ.

 

Xem , Đào di nương là Cố Bình Trưng.

 

, Cố Bình Trưng tuyệt đối vô tội.

 

Cúi đầu Cố Bình Trưng đang thoi thóp, tâm trạng Cố Vinh hề gợn sóng.

 

“Không .” Cố Vinh , với Tạ Chước.

 

Có chút tiếc nuối.

 

Có chút thất vọng.

 

Tạ Chước tiến lên, cẩn thận dùng khăn lau sạch ngón tay cho Cố Vinh: “Bất kể là ai, cuối cùng cũng sẽ lộ sơ hở.”

 

Cố Vinh đột nhiên cảm thấy vô cùng mệt mỏi.

 

Đây chỉ là sự mệt mỏi về thể chất, mà giống như một sắp c.h.ế.t đuối, khi vật lộn một thời gian dài, tự cho rằng sắp chạm tới bờ, thì đột nhiên gặp những đợt sóng dữ dội.

 

Sóng lớn ngừng đánh, cuốn , nhấn chìm, nàng chỉ thể bất lực ngày càng rời xa bờ.

 

“Tạ Như Hằng.”

 

“Nếu gõ Đăng Văn Cổ cáo ngự trạng, tố cáo Cố Bình Trưng và Đào Lan Chỉ, liệu kẻ Đào Lan Chỉ lộ diện ?”

 

Nói đến đây, nàng dừng một chút, lấy tinh thần tiếp tục: “Lộ diện cũng , lộ diện cũng chẳng , cái Đăng Văn Cổ , vẫn gõ.”

 

“Ta đoạn tuyệt , chứ cái thứ gọi là ‘đánh gãy xương vẫn còn dính gân’ trong miệng ngoài .”

 

“Chỉ là, e rằng sẽ liên lụy đến Trung Dũng Hầu phủ rơi vòng xoáy thị phi.”

 

Một chiếu chỉ tứ hôn trói chặt tên nàng và Tạ Chước với .

 

Nàng là Cố Vinh, cũng là chủ mẫu tương lai qua cửa của Trung Dũng Hầu phủ.

 

Tạ Chước thản nhiên : “Trung Dũng Hầu phủ sợ lời đồn đại, càng sợ những ánh mắt khác thường.”

 

“Môn diện xây dựng bằng sự hy sinh và công lao của tổ tiên qua nhiều đời, là để phong vợ phong con, chứ để đoạn đuôi cầu sinh khi phong ba bão táp ập đến.”

 

“Tổ mẫu cũng sẽ hiểu cho lựa chọn của nàng.”

 

Nếu hiểu, sẽ tìm cách để Tổ mẫu hiểu.

 

“Điều lo lắng là chuyện khác.”

 

“Ngươi , gõ Đăng Văn Cổ cáo ngự trạng trải qua hình phạt lăn đinh bản hoặc đường than hồng ?”

 

Cố Vinh gật đầu: “Ta .”

 

“Kiếp , từng thấy ghi chép trong một quyển tạp ký, nếu rắc chu sa và hàn the than hồng, thể nhanh chóng hút một lượng lớn nhiệt lượng. Than hồng trông thì đỏ rực, nhưng thực chất giảm nhiệt.”

 

“Ngoài , khi đường than hồng, thể ngâm hai chân cát thủy tinh.”

 

“Có phương pháp , việc vượt qua đường than hồng sẽ kinh nhưng hiểm.”

 

Tạ Chước nhíu mày: “Cát thủy tinh là vật gì?”

 

“Là vật phẩm từ hải ngoại.” Cố Vinh thẳng thắn : “Khi ý định cáo ngự trạng, nhờ thương thuyền của Vinh thị Dương Châu tìm giúp.”

 

“Ta thử qua , khả thi.”

 

“Cho nên, ngươi cần quá lo lắng.”

 

Tạ Chước gật đầu: “Ta sẽ sắp xếp trộn , trợ giúp nàng một tay.”

 

“Đa tạ.” Cố Vinh nhướng mày .

 

Điểm của Tạ Chước .

 

Tôn trọng nàng.

 

Tin tưởng nàng.

 

Và cũng sẵn lòng chọn ủng hộ nàng.

 

Chứ lấy lý do lo lắng và ái mộ cớ, tìm cách phủ nhận nàng, trói buộc nàng, tước đoạt tự do của nàng, bóp nghẹt tư tưởng của nàng, giam cầm nàng trong chiếc lồng son lấp lánh, ban cho sự quan tâm giả tạo và sự trêu đùa.

 

Sự tồn tại của Tạ Chước, đối với nàng mà , chính là như hổ thêm cánh.

 

“Tạ Như Hằng.”

 

“Đời , may mắn nhất là hai việc.”

 

“Thứ nhất, duyên gặp ngươi.”

 

“Thứ hai, thể tiếp tục bảo vệ Tiểu Tri.”

 

Trong khung cảnh đẫm m.á.u như , vành tai Tạ Chước ửng hồng, ánh mắt chứa đựng tình ý ấm áp.

 

Cúi đầu ngón tay Cố Vinh, Tạ Chước thầm nghĩ, đôi tay thế , ngày đại hôn, nắm sợi hồng lụa, nhất định sẽ vô cùng .

 

Loading...