Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 182: Tiểu Hầu gia, thuộc hạ đều hiểu cả

Cập nhật lúc: 2025-12-12 12:53:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tay Vĩnh Ninh Hầu cứng đờ giữa trung, giáng xuống , mà cũng thể buông xuống.

 

“Mẹ hiền thì con hư!”

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân cũng chọc giận: “Mẹ kỹ nữ thì sinh cái gì?”

 

“Sinh tiện chủng !”

 

“Hầu gia, Dư Thời xử lý việc quả thực khéo léo, nhưng đáng để Hầu gia gọi y là nghịch tử, càng dám gánh chịu lời buộc tội bất thủ lễ!”

 

“Thiếp còn tính chuyện đến phủ tạ tội, xin phiền Hầu gia ở đây nữa.”

 

“Hầu gia hứng thú dạy dỗ con cái, xin hãy dạy dỗ Bùi Tự Khanh .”

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân hất tay Vĩnh Ninh Hầu , một tay kéo Bùi Dư Thời dậy, đầu , thẳng thừng rời .

 

Con trai của nàng tuy ngu ngốc, nhưng phương diện , dù bằng , nhưng vẫn hơn hẳn , thể để mặc Vĩnh Ninh Hầu trút giận lên đầu y.

 

Vĩnh Ninh Hầu: Uy nghiêm một nhà chi chủ của ông đang lung lay sắp đổ.

 

Nếu Vĩnh Ninh Hầu tình cảnh của Cố Bình Trưng, chắc chắn sẽ nắm tay lệ rơi, cất tiếng than rằng đồng bệnh tương lân.

 

Vĩnh Ninh Hầu phu nhân và Bùi Dư Thời rời , Vĩnh Ninh Hầu chỉ thể kìm nén cơn thịnh nộ, chán ghét rủ mắt xuống Bùi Tự Khanh.

 

Cái đầu heo sưng vù xanh tím.

 

Lại còn mất tiếng một cách khó hiểu, giương nanh múa vuốt khoa tay múa chân.

 

Đại phu chẩn trị nhiều , rõ, bệnh độc, chỉ là do kinh sợ quá độ, tạm thời mất tiếng.

 

Đợi cảm xúc bình , ba năm ngày sẽ tự lành mà cần thuốc.

 

Vĩnh Ninh Hầu một nữa nghi ngờ, đây đầu óc ông u mê , mà cảm thấy Bùi Tự Khanh là thể uốn nắn thành tài, thể rạng danh tổ tông.

 

“Bùi Tự Khanh, con quá phụ thất vọng !”

 

Tình cảm khó kiềm chế mà cùng tiểu tư mây mưa.

 

Hồ đồ lơ mơ cưỡng ép cưới nữ t.ử nhà lành.

 

Cùng Lạc An Quận chúa dây dưa mờ ám tư tình lén lút.

 

Rốt cuộc Bùi Tự Khanh còn mất bao nhiêu mặt mũi nữa mới đủ!

 

Bùi Tự Khanh thần sắc u ám, trong lòng sáng tỏ như gương, nhưng một sự đắc ý quỷ dị thầm kín khó với ngoài.

 

Thơ tình…

 

Bài thơ tình cho là ẩn ý đó.

 

Chỉ cần một cái, liền đó là do Cố Vinh .

 

Trên đời , chỉ Cố Vinh mới thể bắt chước nét chữ của đạt tới mức thần thái kiêm .

 

Vợ chồng nhiều năm, rốt cuộc thì cũng đổi Cố Vinh, lưu nàng dấu vết độc nhất vô nhị thuộc về .

 

Cố Vinh quả thực độc ác quá.

 

Bùi Tự Khanh nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt trái càng lúc càng sáng.

 

Nàng sợ sự dây dưa của đến ?

 

Hắn chỉ đến nốt ruồi nhỏ ở eo, Cố Vinh dùng thiên t.ử uy nghiêm để đe dọa , khiến lo lo , bó tay bó chân.

 

Sau đó dùng tốc độ sét đ.á.n.h cho tư tình giữa và Lạc An Quận chúa trở thành sự thật, khiến khó lòng chối cãi.

 

Rốt cuộc Cố Vinh cách nào để trộn thơ tình bản nháp sách lược của .

 

mua chuộc hạ nhân ở Thiềm Quế Viện ?

 

Vậy thì tại Bùi Dư Thời và đám khố t.ử Nam T.ử Dịch khéo léo như theo ý Cố Vinh?

 

Cố Vinh hình như còn thông minh hơn những gì tưởng tượng.

 

Kiếp ...

 

Nếu ở kiếp , lòng sự ồn ào và cám dỗ bên ngoài lay động, mà thủy chung đồng lòng đồng đức với Cố Vinh, sự hỗ trợ và mưu tính của Cố Vinh, nhất định thể đạt tới đỉnh cao quyền khuynh triều chính.

 

Đáng tiếc .

 

Thấy Bùi Tự Khanh một bộ thần hồn bay khỏi cơ thể, thỉnh thoảng còn vẻ mặt dâm dật, Vĩnh Ninh Hầu càng tức giận thôi.

 

Đang hồi tưởng ?

 

Hồi tưởng tiểu tư là hồi tưởng Lạc An Quận chúa!

 

“Bùi Tự Khanh!”

 

Bùi Tự Khanh hồn, theo bản năng mở miệng, nhưng lập tức ý thức thể phát âm thanh.

 

Thế là nhúng tay chén , sàn nhà: “Phụ , Thiềm Quế Viện nội gián.”

 

Cơn giận của Vĩnh Ninh Hầu chợt khựng .

 

Tiểu tư vốn hầu hạ ở Thiềm Quế Viện ông đuổi .

 

Những bà v.ú nghiêm khắc khắc nghiệt là do ông tùy ý chọn chỉ bằng một cái liếc mắt.

 

Đây là đang trách ông rõ, quản lý nghiêm ?

 

Đùn đẩy trách nhiệm?

 

Khoảnh khắc , Vĩnh Ninh Hầu đột nhiên cảm thấy lời chất vấn của Dư Thời lý.

 

Là ông ép Bùi Tự Khanh thơ tình, gửi tín vật cho Lạc An Quận chúa ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-182-tieu-hau-gia-thuoc-ha-deu-hieu-ca.html.]

Nếu ngôn hành cử chỉ cẩn thận hơn một chút, thể gây loại tai tiếng !

 

Nghĩ như , Vĩnh Ninh Hầu liền hỏi thẳng .

 

Lòng đầy lửa giận, ngữ khí tự nhiên thể .

 

Bùi Tự Khanh : “Không do hài nhi tự tay .”

 

Vĩnh Ninh Hầu: Ông trông giống kẻ ngu ngốc lắm ?

 

Nét chữ y hệt , ngay cả lúc khởi bút, thu bút, nét bút dừng , độ nông sâu của bút lực, chi tiết đều khác gì.

 

Ngoại trừ việc đích cầm tay dạy bảo, ông thực sự thể nghĩ khả năng nào khác, thể bắt chước tinh xảo đến mức một kẽ hở nào.

 

theo như ông , Bùi Tự Khanh thích thầy khác.

 

Lời giải thích của Bùi Tự Khanh, lọt tai Vĩnh Ninh Hầu, chính là sự che đậy.

 

Mà che đậy chính là sự thật.

 

“Việc con tự tay , là chuyện quan trọng hàng đầu.”

 

“Khách khứa đông đúc như mây tiệc thưởng hoa đều xác định con và Lạc An Quận chúa tư tình.”

 

“Trong chốc lát, lời đồn đại lan truyền khắp Thượng Kinh thành .”

 

“Làm thế nào để xử lý thỏa mới là điều quan trọng nhất.”

 

“Con ý kiến gì?”

 

Bùi Tự Khanh khẽ rủ mày.

 

Lẽ nào cưới Lạc An Quận chúa, dẫm vết xe đổ nữa ?

 

Người cưới nhất là Cố Vinh.

 

, gan mạo hiểm chọc giận Trinh Long Đế, chịu đựng nguy cơ cả đời uất ức đạt chí lớn.

 

Hiện tại, danh tiếng của thối nát, khinh thường.

 

Chi bằng tạm thời cưới Lạc An Quận chúa , để giải quyết mối lo mắt.

 

nữa, tuyệt đối thể l.i.ế.m láp Lạc An Quận chúa như kiếp nữa.

 

Cứ coi như là , Cố Vinh trút một cơn giận.

 

“Phụ , nhi t.ử ý gì với Lạc An Quận chúa.” Bùi Tự Khanh , “Tuy nhiên, sự đến nước , chối bỏ ngụy biện chỉ trò thêm mà thôi.”

 

“Nhi t.ử nguyện ý cưới Lạc An Quận chúa, để dập tắt những lời đồn đại.”

 

Khóe miệng Vĩnh Ninh Hầu khẽ co giật một cái.

 

Ông thế mà nhận thấy sự chán ghét và tình nguyện mặt Bùi Tự Khanh.

 

Chẳng lẽ Lạc An Quận chúa trong mắt Bùi Tự Khanh chẳng khác gì cây cải trắng ngoài đồng ?

 

Nói thật, đây ông bao giờ nhận Bùi Tự Khanh thiếu tự đến mức , ý thức vị trí của bản .

 

Cứ như thể một cơn sốt cao đốt cháy sự cẩn trọng và khiêm nhường của .

 

“Lạc An Quận chúa là con gái nuôi của Điện hạ, con cưới là cưới .”

 

“Để vi phụ và đích mẫu của con thương nghị, đó sẽ con tính toán xoay xở.”

 

“Tự Khanh, đây là cuối cùng!”

 

“Nếu con còn gây rắc rối nữa, đừng trách vi phụ trừ tên con khỏi gia tộc, đuổi con khỏi nhà.”

 

Tâm niệm Bùi Tự Khanh xoay chuyển.

 

Trên đời , chỉ Cố Vinh lúc đó chê xuất của , hề mưu đồ gì ở , đồng thời dốc hết thứ.

 

“Xuân Vi năm , là cơ hội duy nhất để con lật .” Vĩnh Ninh Hầu tiếp tục cảnh cáo: “Con hãy tĩnh tâm sách thánh hiền, đừng vì chuyện vặt vãnh mà phiền lòng nữa.”

 

Đây cũng là cơ hội ông ban cho Bùi Tự Khanh, và cũng là giá trị lợi dụng lớn nhất của Bùi Tự Khanh.

 

Không còn giá trị, tức là con phế.

 

“Tiểu Hầu gia, ngài quên rằng mới xuống tóc lâu ?”

 

“Lấy phát quan?”

 

“Không phát quan thì lấy gì để đội mũ chỉnh tề.”

 

Yến Tầm chăm chú cái đầu trọc lóc, như cỏ non đội đất mà nhú lên của Tạ Chước, cố gắng kiềm chế nụ , cuối cùng vẫn nhịn , mỉm nhắc nhở.

 

Tạ Chước: ...

 

Hắn thể rằng, quên mất .

 

Hắn chỉ một lòng nghĩ rằng, đáp lời hẹn của Cố Vinh, ăn mặc chỉnh tề, mũ mão nghiêm trang.

 

Yến Tầm đầy ẩn ý, tự lẩm bẩm: “Tiểu Hầu gia, thuộc hạ đều hiểu cả.”

 

“Kích động, quá đỗi kích động.”

 

“Sự kích động khi thấy mây tan trăng sáng, bình thường đều dễ mất kiểm soát.”

 

Hắn cũng kích động.

 

Khoảng cách để Tài Thần nương nương trở thành chủ mẫu của gần thêm một bước.

 

Chủ mẫu, cũng là Mẫu.

 

Hắn nguyện ý hiếu thuận.

 

Cũng hy vọng Tài Thần nương nương nguyện ý nuôi dưỡng .

Loading...