Xuân Hoa Chiếu Chước - Chương 180: Minh Châu Hiện Diện Trước Mắt Người

Cập nhật lúc: 2025-12-12 12:53:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cố Vinh gặp .

 

Cố Vinh mời đến Phật Ninh Tự cầu phúc tạ ơn.

 

Tim Tạ Chước đập thình thịch.

 

Hóa , Cố Vinh nhớ nhung là một chuyện khiến vui vẻ đến thế.

 

“Tiểu Hầu gia nhận lời hẹn ?” Yến Tầm cố ý hỏi.

 

Tạ Chước lời nào.

 

Không cần .

 

Cố Vinh gặp , nhẫn tâm gặp.

 

Quả thật nên đến Phật Ninh Tự cầu phúc tạ ơn.

 

Phật Ninh Tự, mang cho và Cố Vinh một khả năng cuộc đời mới.

 

Đây là cơ hội khởi đầu của tất cả chuyện.

 

“Yến Tầm.” Tạ Chước mím môi, dường như chút ngượng ngùng khó mở lời.

 

“Mũ đội đầu của , ngay ngắn ?”

 

“Y bào của , sạch sẽ ?”

 

“Đồ trang sức của , thỏa ?”

 

“Thứ của …”

 

Yến Tầm: “Tiểu Hầu gia mặt như ngọc đội vương miện, là một mỹ nam t.ử hiếm thấy đời.”

 

“Cùng Tài Thần nương nương xứng đôi lứa, vô cùng hợp .”

 

Tạ Chước đỏ bừng mặt.

 

Ừm, lời Yến Tầm , thích .

 

“Mau thôi, đừng để nàng chờ lâu.”

 

Yến Tầm: ...

 

Cái cảm giác ngọt ngào đến ngấy .

 

Thế là Yến Tầm quyết định vài lời mất hứng nhưng thể : “Tiểu Hầu gia, Lạc An Quận chúa tại tiệc thưởng hoa của Vĩnh Ninh Hầu phu nhân tức đến mức nhẹ.”

 

Tạ Chước tỉ mỉ phủi nếp nhăn tay áo, : “Nàng tức đến nhẹ, điều đó chứng tỏ Cố Đại cô nương chịu ấm ức.”

 

“Rất .”

 

Yến Tầm : “Lạc An Quận chúa đang cố gắng gây chia rẽ.”

 

“Nàng , Tiểu Hầu gia chẳng qua chỉ thấy ngày tháng nhàm chán, cố ý trêu đùa, chứ thật lòng yêu mến Tài Thần nương nương.”

 

Yến Tầm cảm thấy, lời Lạc An Quận chúa là chuyện hoang đường.

 

Trên đời , còn thật lòng yêu mến Tài Thần nương nương ?

 

Đó là Tài Thần nương nương cơ mà.

 

Mỗi tay, là hàng ngàn hàng vạn lượng bạc.

 

Hắn thật sự là chút sức chống cự nào.

 

Ngón tay Tạ Chước khẽ dừng : “Nàng đúng là thấy quan tài đổ lệ.”

 

Trêu đùa ?

 

Nực !

 

Trong mắt ngoài, cuộc sống của cô tịch và đạm bạc.

 

, T.ử phi ngư, an tri ngư chi lạc.

 

Trước khi gặp Cố Vinh, bao giờ cảm thấy những ngày tháng đơn điệu là nhàm chán.

 

Hắn cần ai trêu đùa.

 

Càng sẽ hèn hạ dùng giả dối để lừa gạt chân tình.

 

“Yến Tầm, bổn hầu nên thừa thắng xông lên, xin thánh chỉ ban hôn cho Lạc An Quận chúa và Bùi Tự Khanh ?”

 

Yến Tầm: ...

 

Tiểu Hầu gia ngày càng sống động, giống hệt một còn sống.

 

Ừm, ghi hận .

 

“Tiểu Hầu gia, Tài Thần nương nương hề đổi sắc mặt vì lời của Lạc An Quận chúa.”

 

Tạ Chước: “Bổn hầu .”

 

Yến Tầm: Tiểu Hầu gia , nhưng vẫn .

 

“Tài Thần nương nương , loại thiên chi kiêu t.ử sinh đủ thứ như , động lòng thì thôi, một khi động lòng thì chính là một kẻ si tình đích thực, nguyện c.h.ế.t hối hận.”

 

“Tài Thần nương nương khen ngài là kẻ si tình.”

 

Trong lòng Tạ Chước dâng lên cảm giác tê dại, râm ran.

 

Đây là thứ hai trong thời gian ngắn thấy hai chữ "si tình".

 

Cảm giác khác biệt.

 

Hai chữ "si tình" trong miệng Nam T.ử Du, giống như sự châm chọc do kinh ngạc, nếu suy xét kỹ còn nhuốm vẻ mỉa mai nhàn nhạt.

 

Cứ như thể việc ái mộ Cố Vinh là một chuyện hết sức hoang đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuan-hoa-chieu-chuoc/chuong-180-minh-chau-hien-dien-truoc-mat-nguoi.html.]

 

Còn hai chữ "si tình" mà Yến Tầm Cố Vinh chuyển lời, giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng lướt qua trái tim .

 

Giữa hai đầu mày Tạ Chước hiện lên nụ quyến luyến mà sáng rõ.

 

Hệt như cơn mưa, trời quang mây tạnh, cầu vồng bắc ngang.

 

“Truyền tin cho Lận Tần trong cung, đến lúc ‘thổi gió bên gối’ .”

 

“Trong vòng mười ngày, bổn hầu thấy thánh chỉ ban hôn của Bệ hạ.”

 

 

Phụng Ân Công phủ.

 

Nam T.ử Du ánh mắt thâm trầm, hàn ý chập chờn, mang theo một khí lạnh tiến chính viện.

 

Phụng Ân Công phu nhân đang chỉ huy hầu cẩn thận chọn lựa lễ vật tạ tội.

 

Không khí nóng bỏng, nhưng đấy, trật tự.

 

Nam T.ử Du vội chuyện, mà lặng lẽ chờ Phụng Ân Công phu nhân kiểm kê rõ ràng xong, mới phất tay cho hầu lui xuống.

 

“Mẫu .”

 

Phụng Ân Công phu nhân nhẹ nhàng phe phẩy quạt tròn, ân cần hỏi: “Xem sắc mặt con tệ quá, là do công việc gần đây quá nặng nhọc, chút mệt mỏi ?”

 

Nam T.ử Du lắc đầu: “Phiền Mẫu kể rõ ràng chuyện xảy tại tiệc thưởng hoa của Vĩnh Ninh Hầu phủ cho con .”

 

Lòng Phụng Ân Công phu nhân thót .

 

Chẳng lẽ là T.ử Dực loạn quá mức, Nam T.ử Du thể che giấu nữa?

 

Nghĩ đến đây, dám chần chừ nữa, liền kể bộ sự việc.

 

Lông mày vốn nhíu của Nam T.ử Du càng nhíu chặt hơn.

 

Hóa là thế.

 

Tạ Chước tự lên kế hoạch cho màn kịch , sự tàn nhẫn của vượt xa ngoài sức tưởng tượng của y.

 

Cũng Lạc An Quận chúa đắc tội với Tạ Chước kiểu gì.

 

Cái gì mà Phật Đà lòng từ bi trời đất.

 

Rõ ràng là Nộ Mục Kim Cương.

 

Phong cách việc lạnh lùng như gió thu quét lá rụng.

 

Lại còn Vĩnh Ninh Hầu phu nhân…

 

Thái độ của Vĩnh Ninh Hầu phu nhân đối với Cố Vinh vẻ quá mật.

 

“Mẫu , khi diện kiến hôm nay, thấy Đại cô nương của Tiền Nhữ Dương Bá phủ thế nào?”

 

Nam T.ử Du từng gặp mặt Cố Vinh, những thông tin y đều đến từ lời đồn.

 

Nghe , dung mạo tuyệt mỹ, rực rỡ như hoa mùa xuân, là một giai nhân khuynh quốc khuynh thành.

 

Ngay cả Trinh Long Đế, thấy mỹ nhân khắp thiên hạ, chỉ thấy chân dung Cố Vinh động lòng nạp nàng cung phi.

 

Giờ đây, y , Tạ Tiểu Hầu gia lạnh lùng hờ hững cũng lòng Cố Vinh.

 

“Đủ khả năng Tông phụ.” Phụng Ân Công phu nhân suy nghĩ một lát một cách chân thành.

 

“Chỉ tiếc, tướng mạo quá kiều diễm, lấn át quần phương, ngược khiến khó lòng chú ý ngay đến nghi thái vạn phần và sự tiến lùi của nàng.”

 

“Sau khi tiệc thưởng hoa kết thúc, e rằng ít Chủ mẫu của các gia tộc thuộc tầng lớp trung bình trở xuống nảy ý hỏi cưới.”

 

“Tai tiếng năm xưa, tự khắc tiêu tan.”

 

Vừa , Phụng Ân Công phu nhân khẽ thở dài, lộ vẻ tiếc nuối, đó tiếp tục : “Nếu Quý Phi nương nương trong cung truyền mật thư đến, lẽ thuận theo tâm nguyện của T.ử Dực, cầu hôn Cố Vinh cho nó .”

 

Nam T.ử Du: “Mẫu , những lời ít thì hơn.”

 

“Nói như , Cố Đại cô nương quả là một nhân vật tuyệt vời.”

 

Tạ Chước cũng xem như là con mắt tinh đời .

 

Đi tất cả một bước, sớm phát hiện khối minh châu mỹ ngọc đang vấy bẩn mang tên Cố Vinh .

 

Phụng Ân Công phu nhân : “Ta hiểu .”

 

, Cố Vinh càng kinh diễm, một khi nhập cung, càng sẽ chia sẻ nhiều sủng ái của Quý Phi nương nương hơn.”

 

“Nàng thể nhập cung.” Nam T.ử Du quả quyết.

 

Tạ Chước thể trơ mắt Cố Vinh nhập cung phi, hầu cận Hoàng thượng.

 

“Mẫu , cứ yên tâm bảo cô mẫu an lòng.”

 

Phụng Ân Công phu nhân sững sờ, thấy Nam T.ử Du vẻ mặt thâm thúy khó lường, đành chôn nghi vấn lòng, chuyển sang nhắc đến Nam T.ử Dực, khiến bà hao tâm tổn trí.

 

“T.ử Du, Mẫu cảm thấy, T.ử Dực vẫn còn vương vấn tình cảm với Cố Đại cô nương.”

 

“Vừa thấy Cố Đại cô nương, khóe miệng T.ử Dực ngoác đến mang tai.”

 

“Cái vẻ đáng tiền đó…”

 

Nam T.ử Du lạnh giọng: “Chưa dứt cũng dứt.”

 

“Trên Cố Vinh liên quan đến nhiều chuyện, T.ử Dực quả thực thích hợp dính líu quá sâu với nàng.”

 

“Mẫu nên sớm tìm cho T.ử Dực một mối hôn sự .”

 

Phụng Ân Công phu nhân lẩm bẩm: “Ta sẽ tìm cho nó .”

 

“Thật sự , thì chùa bái Bồ Tát xin quẻ .”

 

Nam T.ử Du thần sắc trịnh trọng nhắc nhở: “Mẫu , Nhị Hoàng t.ử tình cờ từ miệng Diệp gia cô nương rằng, Kiều Ngâm Châu và Cố Vinh, thuở nhỏ từng hôn ước.”

Loading...