Xác Thơm Dục Vọng - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-12-25 04:20:03
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Về đến thôn thì trời chập choạng tối. Màn đêm như một tấm lưới khổng lồ chụp xuống từ cao khiến cảm thấy ngột ngạt khó thở một cách vô cớ. 

 

nghĩ giờ vẫn còn sớm, lúc canh linh cữu em gái còn đông, tiện tay nhét lá bùa . Đợi muộn hơn chút nữa hẵng sang nhà , lúc đó dễ hành động hơn.

 

liền về nhà . Theo lý mà , lúc Trương Đại Dân hẳn vẫn đang quỳ quan tài của em gái mới đúng.

 

Thế nhưng, đang ở nhà, còn nấu cả một bàn cơm thịnh soạn.

 

Trông thấy về, niềm nở: "Vợ , em về đấy ! Đi đường vất vả , mau ăn cơm !"

 

đĩa trứng xào cà chua và bát canh xương hầm ngô bàn, đột nhiên cảm thấy sống lưng lạnh toát.

 

Hai món thích ăn, nhưng Trương Đại Dân hề điều đó.

 

Ngày thường, hễ nấu hai món , đều sẽ ném đũa c.h.ử.i bới: "Bố mày thích ăn, mày đừng mà ích kỷ như thế".

 

Hơn nữa, ánh mắt cũng kỳ lạ, cảm giác vô cùng trống rỗng.

 

Vậy nên mặt , liệu là Trương Đại Dân ?

 

dò xét hỏi :

 

"Không đang quỳ quan tài em gái ? Sao về ?"

 

Trương Đại Dân xuống đối diện , khóe miệng nhếch lên một nụ đầy châm biếm:

 

"Mấy em quỳ đến mức suýt ngất xỉu, chịu nổi nữa nên ai về nhà nấy . Trời tối, họ về thì cũng về thôi."

 

gật đầu tỏ ý hiểu, đó chợt nghĩ đến một vấn đề:

 

"Vậy thế phá hỏng kế hoạch của lão mù Lý ?"

 

Hắn động đũa, chỉ chống cằm chăm chú quan sát :

 

"Em gặp Đạo trưởng Trương đúng ? Ông cho em lợi hại trong chuyện chứ gì!"

 

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

chút khó hiểu:

 

"Sao gặp Đạo trưởng Trương?"

 

Trương Đại Dân móc một cuốn gia phả ném xuống mặt . Hóa Đạo trưởng Trương chính là chú ruột của !

 

Vậy thì cũng khả năng họ gọi điện cho đường trở về.

 

đang suy nghĩ miên man thì Trương Đại Dân bỗng hỏi đầy ẩn ý:

 

"Em kế hoạch của lão mù Lý thành công ?"

 

lắc đầu theo bản năng:

 

"Đương nhiên là ! Đó là em gái , con bé đầu t.h.a.i chuyển kiếp chứ con rối cho bất cứ ai."

 

Trương Đại Dân bỗng bật . Hắn cứ chằm chằm gật đầu, lẩm bẩm một :

 

"Hy vọng em ."

 

Sau đó bước ngoài cửa. Trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác bất an mãnh liệt, liền vội vàng dậy đuổi theo.

 

Vừa thấy Trương Đại Dân tới bên cạnh cái giếng trong sân, chút do dự mà nhảy ùm xuống. Cái giếng đó sâu ít nhất cũng hai mươi mét.

 

ba chân bốn cẳng chạy đến bên thành giến. Từ xuống, bên trong giếng chỉ là một màu đen ngòm, chẳng thấy gì cả.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xac-thom-duc-vong/chuong-4.html.]

Điều quái dị là con khi đuối nước, lẽ theo bản năng vùng vẫy vài cái, nhưng thì .

 

Trương Đại Dân ở giếng hề phản ứng, như thể thứ gì đó khống chế, thản nhiên đón nhận cái c.h.ế.t.

 

"Chồng ơi! Chồng ơi ?" thử gọi vọng xuống giếng vài tiếng nhưng chẳng hồi âm.

 

8

 

Trương Đại Dân c.h.ế.t . Khi vớt lên, mềm oặt như b.ún.

 

Lão mù Lý lướt qua thở dài :

 

"Nó quỷ nhập nên mới nhảy xuống giếng. Xem sát khí em gái cô càng lúc càng mạnh ! Chuyện hợp lý chút nào!"

 

Nói xong lão ngóng một lượt, thấy đều xúm , sắc mặt lão càng thêm khó coi:

 

"Các quỳ quan tài Triệu Nghênh Đệ, chạy sang đây cái gì?"

 

Trong đám đông lên tiếng:

 

"Quỳ lâu đau quá, chúng thực sự chịu nổi nữa nên buổi trưa bỏ về hết ."

 

Lão mù Lý tức đến mức mày cau như kẹp c.h.ế.t ruồi:

 

"Thảo nào! Thảo nào sát khí của nó mạnh lên. Có các còn quan tài nó mà buông lời than vãn oán trách ?"

 

Mọi , cuối cùng sự tra hỏi ngừng của lão mù Lý, ai nấy đều thừa nhận.

 

Do trông linh cữu quá mệt mỏi nên họ chỉ càm ràm vài câu. Nào ngờ bóng cây buổi trưa, một cơn gió mạnh thổi tới, cuốn đám tiền giấy cháy hết trong chậu bay tán loạn khắp trời, thậm chí còn b.ắ.n cả tàn lửa quần áo bọn họ.

 

Mọi sợ cháy áo cộng thêm việc quỳ lâu đau nhức cả , nên thi dậy bỏ về nhà.

 

Lão mù Lý xong thì thở dài thườn thượt:

 

" là ngu xuẩn hết chỗ ! Đó là thử thách mà con bé dành cho các ! Vốn dĩ chỉ cần các tiếp tục thành tâm quỳ ở đó, chịu đựng thử thách thì nó sẽ tha cho các ."

 

Nói đoạn, lão mù Lý phất tay áo:

 

"Đã lời , lão già cũng thèm dây vũng nước đục nữa. Các cứ chờ mà chịu báo ứng ! Bây giờ con bé đó ngày càng lợi hại hơn ."

 

Lão xong bộ định bỏ , trưởng thôn và mấy dân thấy thì vội vàng kéo lão .

 

"Đại sư, xin ngài cứu chúng với!"

 

"Đại sư, chúng c.h.ế.t! Ngài bảo chúng !"

 

Miệng lão thì nhưng bước chân cố tình thả chậm .

 

Chính lúc mới lên tiếng:

 

"Nghe chồng một chú ruột đạo sĩ. Đó là duy nhất của . Lúc liệu nên báo cho ông đến viếng chồng ?"

 

Lão mù Lý khựng ngay lập tức, quát lớn một tiếng:

 

"Không ! Ta với đội trời chung."

 

giả vờ quệt nước mắt:

 

" chồng cũng mất , dù cũng thông báo cho nhà chứ!"

 

Nghe , lão mù Lý dám ngăn cản nữa, đành trơ mắt dùng điện thoại của Trương Đại Dân gọi Đạo trưởng Trương tới, khuấy cho vũng nước càng thêm đục ngầu.

 

Loading...