VƯỢT TƯỜNG CAO - 10
Cập nhật lúc: 2025-04-02 13:45:14
Lượt xem: 10,261
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phụ thở dài một , nhẹ nhàng đón lấy tách dâng lên, giọng điệu chút thư thái:
"Con thể nghĩ như , chứng tỏ con hiểu chuyện ."
"Đại tỷ của con chỉ là kinh hãi quá độ, nên mới năng lẫn lộn. Cái gì mà di nương chếc thảm, cái gì mà tiền kiếp, hậu kiếp— là những lời hoang đường, cần để tâm."
Vậy nên, mạng của di nương rốt cuộc cũng chẳng đáng là gì.
Những năm qua, gánh lưng cái danh "sinh ngày huyết dương, thế nhân xa lánh như quỷ dữ", rốt cuộc cũng chẳng đáng là gì.
Chỉ khi phụ từng ngụm, từng ngụm uống hết chén , mới chậm rãi cúi , cung kính lui ngoài.
*
Tam tỷ khó hiểu, nhíu chặt mày:
"Nếu cơ hội giếc nàng , vì giếc luôn Lâm Dao Âm? Dù gì chúng từng cùng phụ giao dịch, nàng nhất quyết chếc, nàng đáng chếc?"
Ta lắc đầu, ánh mắt về phía xa, nơi Lâm Nghiễn Thư đang , khẽ mỉm mà chẳng chút ý nào.
Chậm rãi, cất giọng:
"Mạng của một hạ nhân chẳng đáng nhắc đến, nhưng nếu chếc là Lâm Dao Âm…"
"Chỉ sợ bọn họ sẽ dễ dàng bỏ qua."
"Chúng đủ thế lực, thể mạo hiểm."
Tam tỷ trầm mặc hồi lâu, lấy một tấm mời, lật nhẹ tay:
"Vậy thì nhanh chóng tăng cường thế lực."
"Không thể chậm trễ thêm nữa."
Thế nhưng, ngoài dự liệu của chúng —
Sự cố vẫn cứ xảy .
17
Kiếp , bài thơ từng Trường Công chúa khen ngợi, văn nhân mặc khách ca tụng dứt—
Lại tiểu thư Giang Ấu Nghi, con gái của Hộ Quốc tướng quân, lên trong yến hội ngắm hoa do Thái tử tổ chức.
Giang tiểu thư vốn là ứng cử viên sáng giá cho vị trí trắc phi của Thái tử.
vì Tam tỷ chiếm quá nhiều sủng ái của Thái tử, nàng dần trở thành trò trong mắt kẻ khác.
Nay cơ hội đè bẹp Tam tỷ ngay lĩnh vực mà Tam tỷ giỏi nhất, nàng thể sung sướng?
Sau khi tán thưởng hết lời, nàng kiêu ngạo liếc Tam tỷ, như :
"Nghe Linh Tam tiểu thư tài hoa xuất chúng, khẩu xuất thành chương."
"Không bằng cũng giống , ứng khẩu một bài thơ, để mở rộng tầm mắt?"
Tam tỷ lắc đầu, nhẹ giọng đáp:
"Họa Vãn cam tâm nhận thua."
Gương mặt Thái tử lập tức sa sầm, chằm chằm Tam tỷ, gì đó nhưng thôi.
Ngón tay Tam tỷ siết chặt trong tay áo.
Ngươi xem, tình yêu của nam nhân —luôn luôn cân nhắc lợi ích, một chút cũng chẳng đáng tin.
Người trong kinh thành xưa nay đều tâng bợ kẻ mạnh, dẫm đạp kẻ yếu, lập tức mượn gió bẻ măng, giễu cợt Tam tỷ "hữu danh vô thực", "đáng hổ."
Bất đắc dĩ, Tam tỷ chỉ thể một bài thơ khác.
Dù xuất sắc bằng bài thơ , nhưng ít cũng đủ để chặn miệng thiên hạ.
Chiếc d.a.o nhỏ mà Thái tử chuẩn phần thưởng, rốt cuộc rơi tay Giang tiểu thư.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuot-tuong-cao/10.html.]
để an ủi Tam tỷ, Thái tử tự tay hái một đóa hoa, cài lên mái tóc nàng.
Hắn khen nàng "nội thi thư, ngoại phẩm hạnh," mới thực sự là "khuê tú cao quý" trong lòng .
Giang tiểu thư c.ắ.n môi, đôi mắt tràn đầy oán giận, cuối cùng vẫn dám phản bác.
*
Sau khi yến tiệc kết thúc, Thái tử giữ cả Giang tiểu thư lẫn Tam tỷ.
Trên bàn gỗ lê hoa, một tờ giấy mở sẵn, Thái tử lạnh lùng đẩy tới mặt Giang tiểu thư.
Trên giấy, là những nét chữ cẩn thận ngay ngắn, chính là bút tích của Tam tỷ.
Mà nội dung bài thơ đó— chính là bài thơ mà Giang tiểu thư "ngẫu hứng sáng tác" trong yến hội.
Giang tiểu thư ngơ ngác, hiểu chuyện gì:
"Đây là ý gì?"
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Thái tử nàng , đôi mắt thâm trầm như hàn đàm:
"Đây là do Họa Vãn gửi cho từ đêm qua, nàng sợ phạm điều kỵ húy, nhờ kiểm tra giúp."
"Thế nhưng, thật trùng hợp — giống hệt bài thơ mà ngươi 'ngẫu hứng' sáng tác hôm nay."
Giang tiểu thư sắc mặt lập tức tái nhợt, hai tay bất giác siết chặt, thậm chí đặt tay ở .
Chính Tam tỷ là giúp nàng giải vây.
"Giang tiểu thư thẳng thắn phóng khoáng, ngay cả 'song điêu một tiễn' lưng ngựa cũng khiến Họa Vãn đến ngây ."
"Họa Vãn vẫn thường nghĩ, nếu thể kết giao với một nữ tử nhiệt huyết và mạnh mẽ như , hẳn sẽ là một niềm vinh hạnh lớn lao."
"Hôm nay mặt dày giành lấy phần thưởng của Điện hạ, vốn định mượn hoa hiến Phật để kết với Giang tỷ tỷ."
"Không ngờ, cả hai kẻ khác lợi dụng bày mưu hãm hại."
Ánh mắt Giang tiểu thư khẽ lóe, một tia áy náy hiện lên trong đáy mắt.
"Thật xin , bài thơ đó là do cô ."
"Ta chỉ nghĩ đó là tác phẩm của mưu sĩ bên cạnh nàng , thấy nên..."
"Lâm tiểu thư rộng lượng, vạch trần ngay tại yến tiệc, cũng trách mặt Điện hạ, càng truy cứu tội đại bất kính."
"Ta thực sự hổ thẹn vô cùng."
Tam tỷ nắm lấy tay nàng , nhẹ giọng :
"Kẻ khác cố ý giăng bẫy để hai ch.ó chếc lưới rách."
" Họa Vãn chỉ mất một chút danh tiếng mà thôi, đổi thể kết giao với Giang tiểu thư."
"Nói đến cùng, Họa Vãn vẫn là lợi hơn cả."
Giang tiểu thư cảm động đến mức đôi mắt hoe đỏ:
"Còn gọi là 'Giang tiểu thư' gì nữa, như chẳng quá xa lạ ?"
"Ta lớn hơn cô hai tuổi, nếu cô chê, cứ gọi một tiếng 'tỷ tỷ' ."
Từ đó, Giang tiểu thư và Tam tỷ bắt tay hòa.
Mà vui mừng nhất chính là Thái tử.
Hắn thể buông bỏ binh quyền của Giang gia, nên chọn cách khiến Tam tỷ nhẫn nhịn, để Giang gia ơn .
Vậy mà chỉ bằng một đóa hoa tàn ngày mai sẽ úa rụng, Tam tỷ cảm kích đến rơi nước mắt—thật nực .
*