Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 71: Chuyện lớn quá tốt! Chuyện lớn quá tốt!
Cập nhật lúc: 2025-08-25 01:59:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thái tử và Yến Vương sẽ vô cớ gây động tĩnh lớn như , nên, chuyện Thái tử ám sát mấy hôm do ngươi tay?”
Hạ Hoài An thẳng thắn thú nhận.
“ . Nhi thần đổ họa sang phía Đông, hơn nữa vô cùng hảo. Phe Thái tử và phe Yến Vương điều tra lâu như nhưng vẫn tìm manh mối nào.”
“Không chỉ , việc Túc Vương ám sát mấy hôm cũng là do nhi thần tay.”
Hi Quý phi đập bàn dậy.
“Đồ ngu! Ai cho phép ngươi lén lút lưng bản cung thuê sát thủ g.i.ế.c chân thiên tử?! Hoàng hậu đó vững hậu vị nhiều năm há là dễ đối phó?!”
“Hơn nữa, Túc Vương tuy xung hỉ thành công, nhưng thể suy kiệt, cộng thêm việc nuông chiều một Vương phi điên khùng chẳng thể mang trợ lực nào, đáng ngại nữa. Ngươi vì còn lấy mạo hiểm g.i.ế.c diệt khẩu chân thiên tử?!”
“Huống hồ, Túc Vương đó là hoàng tử mà phụ hoàng ngươi tự hào nhất, đừng thấy phụ hoàng ngươi từ khi Thuần Quý phi qua đời đối xử lạnh nhạt với Túc Vương, nhưng trong thâm tâm vẫn quan tâm đến Túc Vương, ngươi g.i.ế.c chính là động nghịch lân của phụ hoàng ngươi!”
Cảnh Vương vô cùng bất mãn.
“Chính vì lẽ đó nhi thần mới g.i.ế.c ! Phụ hoàng khi còn ở Đông Cung Thái tử tâm đầu ý hợp với Thái tử phi, nên khi đăng cơ phong Hạ Bác Viễn mới sinh Thái tử. Sau khi tình cảm phai nhạt gặp Thuần Quý phi, sủng ái Thuần Quý phi đến tận trời, khi Thuần Quý phi tự vẫn càng thêm yêu chiều Túc Vương.”
“Mẫu phi cũng là theo phụ hoàng từ khi còn ở Đông Cung Thái tử, tại phụ hoàng ban cho ân sủng ngập trời cũng ban cho nhi thần sự thiên vị đặc biệt? Điều công bằng!”
“Túc Vương vì Thuần Quý phi mà từ năm bảy tuổi thất sủng, trở thành cái gai trong mắt phụ hoàng cũng đành, nhưng Thái tử đó từ khi sinh ốm yếu, bệnh tật, đến giờ vẫn phụ hoàng thiên vị, bao nhiêu năm vẫn vững vàng bảo tọa Thái tử! Hắn dựa cái gì?!”
“Nhi thần tuy văn võ bằng Túc Vương, nhưng nhi thần so với Thái tử đó vẫn dư dả lắm, phụ hoàng vì thiên vị như !”
“Đều là con trai của phụ hoàng, dựa mà nhi thần từng nhận sự thiên vị của phụ hoàng? Dù chỉ là vài năm ngắn ngủi như Túc Vương cũng !”
“Nhi thần g.i.ế.c Túc Vương phu phụ, thì cơ thể mới khởi sắc của Thái tử sẽ trở về điểm ban đầu, còn Yến Vương cái đồ ngu xuẩn đó, dựa Nghiên phi và gia tộc mẫu của Thái hậu giúp đỡ.”
“Huống hồ Túc Vương chinh chiến nhiều năm, trong quân khá uy vọng, thâm nhập quân tâm. Kẻ lòng dân chắc thiên hạ, nhưng kẻ lòng quân nhất định thể thiên hạ, nên là một đại họa ngầm. Vì nhi thần g.i.ế.c một , cũng chẳng sợ g.i.ế.c nữa.”
Hi Quý phi tức đến phát run.
“Những suy nghĩ của ngươi mẫu phi thể lý giải, mẫu phi tự khi Bệ hạ còn ở Đông Cung Thái tử theo Bệ hạ, nhưng luôn thiên vị sủng ái, vị trí Quý phi cũng là vài năm nay mới sách phong, nên oán khí của mẫu phi ít hơn ngươi.”
“ tại khi những chuyện ngươi thông báo cho mẫu phi, bàn bạc một kế sách vẹn ! Ngươi mạo hiểm tay nhưng g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ, điều sẽ khiến chúng rơi thế động!”
Hạ Hoài An hít sâu một .
“Mẫu phi cũng cần nâng cao khí thế khác, dìm hàng uy phong bản , Túc Vương đó lợi hại đến mấy cũng chỉ là kẻ mồ côi mẫu , huống hồ nhà ngoại của chỉ là hoàng thương nhỏ bé, thể gây sóng gió gì lớn lao.”
Hi Quý phi hận sắt thành thép.
“Bây giờ điều tệ hại nhất là ngươi thuê sát thủ g.i.ế.c chân thiên tử, g.i.ế.c hai con trai của Hoàng đế! Giết con trai của hai phụ nữ mà từng yêu sâu đậm! Ngươi quá trớn !”
“Thời gian ngươi hãy ngoan ngoãn một chút, đừng bất kỳ hành động nào nữa! Mẫu phi sẽ lập tức hồi cung với ngươi tìm cách để bù đắp chuyện .”
Bên là nhịp điệu nhanh chóng, gấp gáp, còn Túc Vương phủ thì là nhịp điệu thong thả, chậm rãi.
Cửa sổ hé mở, đón bình minh, Hạ Oản Oản như khi đến Túc Vương phủ tiểu thuyết, chỉ là, hôm nay nàng hưng phấn chạy thẳng đến Chủ Uyển.
“Hoàng tẩu, mau tỉnh , chuyện lớn quá ! Chuyện lớn quá !”
Lưu Vân và Ảnh Vệ đoàn của Chủ Uyển: “……”
Sao nàng cũng bắt đầu lời điên rồ .
Thẩm Tinh Lạc đang ngủ ngon lành thì mấy tiếng hét đánh thức.
Cơn cáu kỉnh khi thức dậy bỗng trỗi dậy.
Vốn dĩ khi ngủ định tha thứ tất cả, giờ thì định tính sổ chuyện cũ.
Thẩm Tinh Lạc tình nguyện đẩy cửa bước .
“Tổ tông, sáng sớm gọi hồn !”
“Ngươi nhất là chuyện quan trọng tìm , nếu sẽ cho dán cửa Túc Vương phủ một tấm bảng ‘Đồ ngốc và Vĩnh Lạc công chúa ’.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-71-chuyen-lon-qua-tot-chuyen-lon-qua-tot.html.]
Hạ Oản Oản: “……!”
“Hoàng tẩu đừng nóng nảy, con thuyền chật chỗ , với phận lên thuyền, lên , thể đuổi xuống nữa, cũng thể cho khác lên thuyền nữa .”
Thẩm Tinh Lạc: “……”
Hạ Oản Oản từ tay một cung nữ tùy tùng nhận lấy một đống kỳ trân dị bảo nhét lòng Thẩm Tinh Lạc.
“Đây là quà gặp mặt tặng cháu trai nhỏ, hãy cháu trai nhỏ mà giữ lấy.”
“Hoàng tẩu, ? Đã xảy chuyện lớn ! Kho của Cảnh Vương phủ và nhiều nhà quan viên cướp sạch chỉ một đêm.”
“Phụ hoàng hôm nay triều sớm cử Hình bộ, Đại lý tự và Kinh Triệu phủ ba bên liên thủ điều tra vụ án đấy.”
Thẩm Tinh Lạc giả vờ ngây ngốc.
“A? Ta a.”
Hạ Oản Oản phẫn nộ.
“Cảnh Vương tham ô quân lương, khiến hận đến tận xương tủy, phụ hoàng nên quản chuyện của ! Hoàng tẩu từng chiến trường nỗi khổ của binh tướng, bọn họ dùng m.á.u thịt bảo vệ gia quốc, tông hoàng thất còn tham ô quân lương triều đình cấp cho bọn họ, khiến bọn họ ăn no, mặc ấm.”
Thẩm Tinh Lạc , tăng thêm vài phần hảo cảm với Hạ Oản Oản tư tưởng cực kỳ chính trực.
“Hành vi của Cảnh Vương quả thật đáng căm ghét sâu sắc.”
“Báo ứng thể đến muộn, nhưng tuyệt đối vắng mặt, chẳng đang gánh chịu báo ứng đó ?”
“Được , ngươi tiểu thuyết của ngươi , cũng việc của đây.”
Hạ Oản Oản khó hiểu.
“Hoàng tẩu, là gia đình đầu bảng về ' thẳng' gì mà bận rộn chứ?”
Thẩm Tinh Lạc vươn vai.
“Kiến thức nông cạn quá đấy, dậy sớm nhiều việc thể , ví dụ như ngủ thêm một giấc.”
“Được , chuyện với ngươi nữa, từ khi thai cảm thấy đặc biệt ham ngủ, hôm nay ngươi đừng đến quấy rầy , yên tĩnh dưỡng thai.”
Hạ Oản Oản: “……”
Nàng mở một hộp gấm, trân trọng .
“Hoàng tẩu, trong đống đồ mang đến, chỉ cái thủy tinh lưu ly trản là hiếm lạ nhất, đây là cống phẩm Tây Vực đó, là do đặc biệt chạy hỏi mẫu phi xin về, thứ hiếm lắm, thị trường giá mà chợ .”
Thẩm Tinh Lạc liếc mắt một cái, cạn lời.
Cái gì mà thủy tinh lưu ly trản, chẳng là cốc thủy tinh ?
Thứ ... mua chục chiếc ở các hiệu tạp hóa dân dã chỉ tốn vài đồng, còn mang đến tận phủ!
Thấy Thẩm Tinh Lạc tiếp lời, Hạ Oản Oản tưởng nàng cảm động .
“Hoàng tẩu cần cảm động đến mức , đối xử với tệ, đối với cháu trai nhỏ đương nhiên cũng sẽ keo kiệt.”
Thẩm Tinh Lạc: “……”
“Những thứ khác ngươi cho nhận, riêng cái thủy tinh lưu ly trản duyên mắt, nên sẽ tranh giành.”
Nói đoạn, nàng trả hộp gấm đựng cốc thủy tinh cho Hạ Oản Oản.
Hạ Oản Oản: “……”
Thứ coi là bảo bối mà hề quý trọng như ?
“Nói thật lòng, Hoàng tẩu đúng là hàng mà!”
---