Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 52: ---
Cập nhật lúc: 2025-08-25 01:59:00
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hạ Vân Đình càng to hơn.
Thẩm Tinh Lạc: “???”
Sao đào tim ngươi mà ngươi vui sướng đến ?
Sự thật đúng là như , đủ , ôm lấy eo nàng, dùng sức một cái liền đè nàng xuống , đôi mắt tràn đầy dục vọng, chăm chú nàng.
Nàng nụ hôn mãnh liệt của hôn đến quên cả trời đất.
Mãi mới cơ hội thở dốc, nhanh liền bắt đầu một vòng quấn quýt tiếp theo.
Hai môi tách rời, Thẩm Tinh Lạc hổn hển thở dốc. Hắn thật sự càng ngày càng giỏi hôn .
23. “Vương gia, Âu Dương Triệt thâm nhập kinh đô là để tìm ai?”
Hạ Vân Đình vẻ mặt thỏa mãn hoan ái.
“Yến Vương.”
Thẩm Tinh Lạc bình phục hô hấp.
“Vậy cổ trùng trong y là Yến Vương hạ cho y ?”
Hạ Vân Đình giọng khàn khàn.
“Tám chín phần là .”
Nàng hỏi.
“Vậy chuyện Thái tử ám sát là do ai tay?”
Hắn đáp.
“Cảnh Vương.”
Nàng khẩy một tiếng.
“Các Hoàng tử vì Hoàng vị mà quả nhiên từ thủ đoạn nào. Cảnh Vương tiên hạ độc Vương gia, phái ám sát Thái tử ngay khi Thái tử tham tấu Yến Vương, cốt để Yến Vương trở thành kẻ tình nghi lớn nhất.”
“Yến Vương cũng thật vô liêm sỉ, vì Hoàng vị mà dẫn sói nhà, cấu kết với Tây Lăng Thái tử mưu đồ hợp tác. chắc hẳn hai bên hợp tác thành, nếu Yến Vương cũng sẽ dùng thủ đoạn đê hèn đến thế hạ cổ yểm bùa y.”
Hạ Vân Đình vẻ mặt quen thuộc.
“Thái tử cũng là kẻ đường kiếm. Người của gần đây theo dõi phát hiện Thái tử phái truyền tin đến các nước láng giềng tiếp giáp phía nam nước .”
“Y bệnh nhiều năm, bây giờ quá nóng vội cầu thành công .”
Thẩm Tinh Lạc ý khẩy càng đậm.
“Ha, đều nghĩ đến chuyện mưu đồ với hổ ? Từng từng một hăm hở tìm cách tự sát.”
Hạ Vân Đình .
“Sáng nay lệnh cho nội tuyến truyền tin Tây Lăng Thái tử bí mật nhập cảnh và ngấm ngầm liên lạc với Yến Vương cho Thái tử , Thái tử sẽ sớm hành động lớn.”
“Vì dã tâm mà bỏ mặc bách tính, cứ để họ mắt đầu rơi m.á.u chảy tranh đấu, đến lúc thời cơ chín muồi sẽ đích tiễn họ lên đường.”
Thẩm Tinh Lạc lạnh.
“Biết Vương gia thực lực lật đổ bọn họ, nhưng khi tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t họ, chúng hãy để họ bại danh liệt để tiếng muôn đời, như mới thú vị.”
Hạ Vân Đình khẽ cong môi.
Hắn thích nàng với ngàn vẻ mặt.
Thẩm Tinh Lạc tiếp tục thảo luận chủ đề .
“Vương gia, ngày mai tròn một tháng kể từ cho Thái tử uống m.á.u , cùng đến Đông cung một chuyến.”
Hắn sảng khoái đồng ý ôm nàng lòng chìm giấc ngủ.
Bên , Âu Dương Triệt trằn trọc ngủ trong căn phòng hạng nhất tại kinh đô.
Y nhắm mắt, từng nét mặt cử chỉ của Thẩm Tinh Lạc kiểm soát mà hiện mắt.
Âu Dương Triệt hít sâu một , giờ y từng phát hiện một mặt tiện đến thế chứ…...
Sáng sớm hôm , Phu Thê hai đến Đông cung, và như , lặp chiêu cũ.
Trên đường rời Đông cung, Thẩm Tinh Lạc phát hiện mấy cung nữ hết ca đang quây quần ở một góc râm mát thoại bản của .
Mấy cung nữ mỗi cầm một cuốn thoại bản, thỉnh thoảng còn xì xào vài câu.
Thấy thoại bản của bán chạy đến thế trong tay các cung nữ chút tiền rảnh, nàng trong lòng vui như mở cờ.
Cũng thôi, con gái ai mà thích thoại bản sến cẩu huyết chứ?!
Một bên khác, Hạ Tư Thành sáng sớm tìm Hạ Oản Oản.
Khi Hạ Oản Oản cái giá Thẩm Tinh Lạc đưa cho , Hạ Tư Thành gầm lên một tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-52.html.]
“Một vạn một ngàn lượng ?! Nàng cướp luôn !”
Hạ Oản Oản lập tức tiếp lời.
“Hoàng tẩu sớm liệu sẽ như . Cho nên nàng bảo với rằng nàng bây giờ chính là đang cướp đây.”
Hạ Tư Thành: “!!!”
Thấy phản ứng của như , Hạ Oản Oản khuyên giải.
“Mắc bệnh , chắc hẳn Hoàng lén lút tìm hết tất cả các ngự y ? Hoàng tẩu đưa giá cao như lên điều gì? Nói lên rằng những bệnh mà ngự y chữa , nàng thể chữa đó!”
“Hoàng , chỉ cần chữa khỏi, đắt một chút cũng là lẽ thường tình thôi mà.”
Hạ Tư Thành: “......”
“Bản Vương Phụ hoàng phạt bổng lộc năm năm!”
Hắn nhất thời cảm thấy khó thở. Hay là cứ tiếp tục thận hư , hư mãi nó sẽ tự khỏi? Dù cũng là nữ nhân của , ngoài…...
Hơn nữa những năm nay các nàng quen …... cho dù các nàng quen, là trời của các nàng, các nàng cũng dám nửa câu oán than.
Hạ Oản Oản thấy vẻ mặt đau đớn, nữa giáng cho một đòn chí mạng.
“Hoàng tẩu còn nhờ chuyển lời cho , nàng cái mặt vuông của thể đầu thai hoàng gia, cưới nhiều mỹ nhân như là kết quả của việc tổ tông ở âm phủ điên cuồng tiêu tiền tìm quan hệ đó. Nàng khuyên đừng quá thất đức, sớm chữa khỏi bệnh cho , để các nàng bớt thủ tiết sống.”
Hạ Tư Thành: “!!!”
Hạ Oản Oản hết những lời Thẩm Tinh Lạc với nàng hôm đó xong liền bỏ .
“Hoàng nhờ việc xong , việc tự lựa chọn chữa là chuyện của , phí trung gian trả .”
Thấy Hạ Oản Oản sắp , Yến Vương cắn răng.
“Ta chữa, chẳng chỉ là một vạn một ngàn lượng bạc trắng thôi .”
Hạ Oản Oản .
“Được. Hoàng tẩu , nếu chọn chữa, hãy mang theo ngân phiếu đến Túc Vương phủ tìm nàng chữa bệnh.”
Hạ Tư Thành: “......”
Còn hăm hở tìm nàng chữa bệnh ? Đã tốn nhiều tiền như , chẳng lẽ nàng nên đích đến Yến Vương phủ chữa cho ?
Cái sự tiện nhất định phạm ?
Suy nghĩ một lát, biến câu nghi vấn thành câu khẳng định.
Chiều hôm đó, Hạ Tư Thành đến Túc Vương phủ bái phỏng.
Lưu Vân là mang ngân phiếu đến, lập tức đến tẩm điện nhẹ nhàng gõ cửa.
Thẩm Tinh Lạc mới chợp mắt nổi tính cáu.
“Ôi chao, mới chợp mắt thôi mà!”
“Bảo đợi nửa canh giờ!”
Lưu Vân: “......”
Tiểu thư nhà đúng là độc đáo, cứ nhảy qua nhảy giữa yêu tiền và coi tiền như rác.
Trong phòng khách, Hạ Tư Thành uống hết chén đến chén khác.
Khi thấy bóng dáng thướt tha uyển chuyển mà hằng mong nhớ bước đến, tim lập tức đập nhanh hơn.
thu cảm xúc, tiên dùng giọng điệu gợn sóng mà gọi Hạ Vân Đình đang cùng nàng một tiếng Hoàng .
Hạ Vân Đình nhàn nhạt ừ một tiếng, đó Thẩm Tinh Lạc bảo Lưu Vân đặt thuốc lên bàn.
“Bốn bình sứ, bên trong là lượng thuốc dùng trong hai tháng. Mỗi bình sứ chứa thuốc viên, mỗi một viên, mỗi ngày hai .”
“Tuy thuốc đắt một chút, nhưng công hiệu kỳ diệu. Sức khỏe là quan trọng nhất, còn trẻ, đưa tiền cho , tự kiếm .”
Hạ Tư Thành: “......”
Nói như thể là dựa thể để kiếm tiền .
Hắn cắn răng, đặt ngân phiếu lên bàn.
Cầm ngân phiếu, Thẩm Tinh Lạc bỏ , dứt khoát, đúng kiểu đến cũng vội vàng, cũng vội vã.
Thấy Phu Thê hai rời , Hạ Tư Thành vốn kìm nén cảm xúc mới dám chớp mắt nàng, dù chỉ là bóng lưng.
Hạ Tư Thành bóng dáng thướt tha của nàng, trong lòng cảm khái vô hạn: tiền của tự nhiên mà , nhưng như gió thổi mất .
Đợi bóng dáng Thẩm Tinh Lạc biến mất, Hạ Tư Thành thúc ngựa phi nhanh cung.
Đến cung Tường Vi của Nghiên Phi, Hạ Tư Thành lui hết tất cả cung nhân ngoài.
---