Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 43: ---Lấy tính mạng làm sính lễ
Cập nhật lúc: 2025-08-24 13:16:16
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phủ y ngón tay kim thêu đ.â.m rách: “!!!”
Không chứ, Lưu Vân lóc om sòm chạy đến gọi chỉ vì chuyện ?
Nhìn bộ dạng của nàng , cứ tưởng Vương phi sắp qua khỏi chứ!
Phủ y trong bụng thầm mắng thì thầm mắng, nhưng nào dám lơ là một chút nào.
Vì nhanh chóng băng bó cho Thẩm Tinh Lạc.
Phủ y quấn một vòng một vòng cũng dám dừng tay, vì Lãnh Diện Vương gia hề lệnh dừng .
Ngay khi đang vô cùng khổ sở trong lòng, Thẩm Tinh Lạc hô dừng.
Thế là xách hòm thuốc nhanh chóng chạy trốn khỏi hiện trường.
Chuồn thôi chuồn thôi, là tổ tông.
Còn Phạm ma ma ngón tay Thẩm Tinh Lạc quấn thành cái bánh ú, khóe miệng giật giật ngừng.
Chẳng qua chỉ là kim thêu đ.â.m rách ngón tay thôi, mà cũng đáng để rùm beng đến thế ?
Túc Vương đây là cưới vợ? Chàng quả thực là cưới một ông bố! Không, cưới một vị tổ tông!
Ta thật đáng c.h.ế.t mà! Hồi còn trẻ nghĩ quẩn học thêu thùa chứ! Giờ chạy đến nhà chịu cái khổ !
Hạ Vân Đình nắm lấy bàn tay còn của nàng.
“Phu nhân mau về phòng nghỉ , sẽ sai nhà bếp chút đồ đại bổ, bồi bổ thật cho phu nhân.”
Thẩm Tinh Lạc mềm mại một tiếng “Ừm”, sang Phạm ma ma.
“Phạm ma ma, Vương gia cho học thêu thùa nữa . Tuy học thêu thùa, nhưng thích thành phẩm thêu.”
“Trong thư phòng của Vương gia một tấm bình phong song diện thêu giá trị nhỏ, thích, vốn dĩ định qua một thời gian nữa sẽ sắm một tấm đặt trong tẩm điện .”
“Mẫu hậu tay nghề của ngươi thua kém những thợ thêu hàng đầu trong cung, Phạm ma ma đến , thì giúp thêu một tấm bình phong song diện thật .”
Dứt lời, nàng sải gót sen về Chủ Viện.
Phạm ma ma trong gió ngổn ngang: “……”
Đại bổ cái gì?
Bổ cái gì chứ?
Kim thêu đ.â.m rách ngón tay thôi thì gì mà bổ chứ?
Dân gian đều đồn Túc Vương vô cùng chiều chuộng Túc Vương phi, nếu hôm nay tận mắt chứng kiến, bản đến c.h.ế.t cũng ngờ Túc Vương sủng ái vị Túc Vương phi bất tài đến mức đáng phẫn nộ như .
Do nàng đến đây với nhiệm vụ củng cố sủng ái, kiêm luôn chức vụ tai mắt, nên nàng định ngày mai sẽ dạy Thẩm Tinh Lạc thêm vài thứ khác.
Dù nàng cũng sợ vị mỹ nhân bất tài điên khùng sủng ái lâu dài.
Hoàng đế thể khỏe, sống mấy năm nữa, ba bốn năm sắp tới chính là thời kỳ then chốt cuối cùng.
Nếu Túc Vương hết tươi mới với nàng , cưới một tiểu thư gia thế tồi, chẳng sẽ uy h.i.ế.p đến Thái tử điện hạ ?
Không , nàng tuyệt đối cho phép chuyện xảy .
Trở về Chủ Viện, Thẩm Tinh Lạc hỏi.
“Vương gia sẽ g.i.ế.c tiểu phiến bán bánh phục linh ở giao lộ chứ?”
Hạ Vân Đình mím môi mỏng, khẽ nhíu mày.
“Tinh Lạc để tâm đến ?”
Nhìn ghen tuông đến thế, Thẩm Tinh Lạc khẽ cong môi.
“Hôm đó Lưu Vân với rằng bánh phục linh nhà chỉ ngon, mà tiểu phiến bán bánh còn tướng mạo đúng kiểu nàng thích, cho nên hôm qua mới hỏi tiểu phiến đó thê tử .”
“Vương gia dung mạo tựa thần tiên, nơi nào qua đều khiến khác lu mờ ảm đạm, nào dám để ý đến nam nhân khác chứ.”
Hạ Vân Đình , khóe mắt hiện lên một đường cong vui vẻ.
“Ta từ đến nay tùy tiện g.i.ế.c vô tội. Ta sai cho hai trăm lượng bạc, bảo đến Tây Giao bày hàng, cho phép xuất hiện trong vòng năm dặm quanh Túc Vương phủ nữa.”
Thẩm Tinh Lạc: “……”
Bàn tay lớn của Hạ Vân Đình vuốt ve vòng eo thon của nàng.
“Tinh Lạc, hai ngày liên tiếp mật với nàng .”
Nam nhân nếm trải sự đời mong ngày ngày hoan lạc chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-43-lay-tinh-mang-lam-sinh-le.html.]
Thẩm Tinh Lạc mắt cong cong.
“ yên tĩnh vài ngày.”
Hạ Vân Đình vuốt vuốt đầu ngón tay.
“Tinh Lạc vì chuyện bánh phục linh mà vui ? Ta là nha của nàng trúng , ngày mai sẽ phái tìm về .”
Thẩm Tinh Lạc lúm đồng tiền ẩn hiện.
“Nếu ý trung nhân , thì cần nữa, nha của sẽ cho .”
Hạ Vân Đình suy nghĩ một chút.
“Vậy Tinh Lạc là vì nữ tử nhà họ Sở hôm qua cản mặt mà trong lòng phiền muộn?”
Thẩm Tinh Lạc một cách nhẹ nhàng như mây gió.
“Nàng cũng xứng khiến loạn tâm trí ?”
“Haizz, chủ yếu là sợ lâu ngày sinh tình.”
Lời trêu ghẹo đột ngột của Thẩm Tinh Lạc khiến cổ họng Hạ Vân Đình nghẹn .
Thê tử của thật càng ngày càng quyến rũ .
“Vậy thì thử thật kỹ xem lâu ngày rốt cuộc sinh tình .”
Dứt lời, phủ lên đôi môi mềm mại của nàng mà mổ hôn, thành thạo cởi bỏ xiêm y của Thẩm Tinh Lạc.........
Mấy canh giờ , Hạ Vân Đình ôm nàng tắm rửa.
“Tinh Lạc, hai câu thề mà phát hôm nay diễn cho ngoài xem, mà là lời từ đáy lòng.”
“Trước khi gặp nàng, nhân sinh của là một mảng xám đen. Mãi đến khi nàng sống động xuất hiện, thế giới hoang vu của mới bắt đầu đ.â.m chồi nảy lộc.”
“Mặc kệ Tinh Lạc tin , đời định sẽ phụ Tinh Lạc.”
Thẩm Tinh Lạc trong lòng cọ cọ.
“Vương gia vốn phong thần tuấn mỹ, cộng thêm quân công hiển hách, Túc Vương phủ cũng là gia thế hùng hậu, tiền bạc đầy đủ. Các nước địch lang tử dã tâm, mà đám Hoàng tử phế vật chẳng một ai dám quải soái xuất chinh, bảo gia vệ quốc, bởi Bệ hạ vô cùng trọng dụng Vương gia.”
“Giờ đây, hình tượng cuồng thê của Vương gia dựng lên, kinh đô bao nhiêu cao môn quý nữ gả để hưởng ân sủng của vương.”
“Còn về lời hứa một đời chỉ vì một , nó quá đỗi hư vô mờ mịt.”
“Đế Hậu khi còn trẻ chẳng cũng như keo như sơn đó , nay chẳng cũng ly tâm ly đức ư? Nói gần hơn, năm xưa Thẩm Nghị cũng điên cuồng cầu cưới mẫu của nguyên chủ, nhưng khi thi cốt mẫu nguyên chủ còn lạnh, Thẩm Nghị vội vã nối duyên.”
“Cho nên mới tin lời Vương gia một đời chỉ vì một .”
“Miệng nam nhân, lời dối trá. Ta vẫn là chỉ vì bạc mà đêm ngủ , vì nam nhân mà rơi một giọt lệ mới là vững vàng.”
Hạ Vân Đình siết chặt trong lòng.
“Tinh Lạc, với khác biệt, bởi vì mỗi những trải nghiệm khác .”
“Ta nàng tin, bởi vì nghiêm túc đặt vị trí của nàng mà suy nghĩ, quả thật khó thuyết phục. Tuy nhiên , sẽ dùng phần đời còn để khiến nàng tin tưởng.”
“Tinh Lạc, nợ nàng một hôn lễ long trọng, sẽ bù đắp cho nàng.”
Thẩm Tinh Lạc nghĩ nghĩ, đáp.
“Tốt thôi, đối với mà , đầu óc chỉ ái tình của Vương gia là sính lễ nhất.”
Thanh âm từ tính của Hạ Vân Đình vang lên.
“Ta nguyện lấy tính mạng sính lễ, giao tay Tinh Lạc.”
“Tinh Lạc luôn tin thiên hoàng quý trụ sẽ một đời một kiếp một đôi , thì sẽ là đầu tiên điều đó.”
“Tinh Lạc còn từng ngày rước khác phủ chính là ngày Tinh Lạc rời , hôm nay rõ ràng: Nếu nạp thêm phi , Tinh Lạc cần ủy khuất bản mà rời , mà hãy trực tiếp rút đao g.i.ế.c , giống như nàng g.i.ế.c con gà bái đường ngày nàng tiến phủ .”
Thẩm Tinh Lạc ánh mắt như đuốc chằm chằm Hạ Vân Đình.
“Vương gia đừng như , sợ sẽ tin là thật, sẽ mê .”
Hạ Vân Đình và nàng bốn mắt , ánh mắt luôn kiên định lay chuyển, tránh né.
“Tinh Lạc cứ việc tin tưởng một cách yên tâm , bởi vì thể lập văn tự bằng những lời .”
Thẩm Tinh Lạc: “……”
Đủ , thật sự, giờ đây nàng thậm chí thể rõ tiếng tim loạn nhịp.
---