Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 38: ---Bút danh: Đại Lang
Cập nhật lúc: 2025-08-24 13:16:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai canh giờ , ôm nàng phòng tắm, trong hồ ngọc trắng xóa đầy cánh hoa tươi.
“Vương gia, hôm qua gặp Hạ Tư Thành tùy tiện gây náo loạn một phen, lừa một ngàn tám trăm lượng bạc.”
Hạ Vân Đình nhẹ nhàng giúp nàng tắm rửa.
“Ta .”
“Mẫu của Yến Vương, Nghiên Phi, là cháu gái của Thái hậu, với thế lực hùng hậu như , bao giờ tức giận đến mức mặt mày biến sắc như thế.”
Thẩm Tinh Lạc lười biếng tựa Hạ Vân Đình.
“Ta giữa chốn đông bất lực, trong lúc vội vàng liền bịt miệng , Vương gia để tâm ?”
Giọng Hạ Vân Đình trầm ấm mà mạnh mẽ.
“Tối qua lúc dùng thiện, Nhược Ảnh và Huyễn Ảnh bẩm báo chuyện cho một cách tỉ mỉ, bỏ sót chi tiết nào.”
“Chuyện từ đầu đến cuối Tinh Lạc hề , huống hồ Huyễn Ảnh Yến Vương bịt miệng Tinh Lạc, Tinh Lạc lập tức tát cho một cái.”
Thẩm Tinh Lạc giọng điệu kiều mị.
“Mặt quá vuông vức, khiến hoảng sợ. Ta là chỉ coi trọng nhan sắc, chỉ thể tiếp xúc gần gũi với Vương gia long chương phượng tư.”
Hạ Vân Đình: ...
Nghe trong lời nàng ý giải thích, khẽ cong môi một cách khó nhận .
Hắn rũ mắt nàng tuyệt trần giữa làn nước mờ ảo, chỉ cảm thấy mãi đủ, ánh mắt bắt gặp những vết đỏ tươi mới ở cổ và vai nàng, khiến lập tức bụng thắt chặt.
Nhớ hôm qua nàng khỏi phủ một ngày, lòng trống rỗng cả ngày, chỉ cảm thấy căn bản thỏa mãn.
Bàn tay ôm chặt bờ vai thơm ngát của nàng càng siết chặt hơn, dục vọng trong mắt cũng càng thêm nồng đậm.
Thế là...
Sau bữa trưa, Thẩm Tinh Lạc và Hạ Vân Đình khỏi cổng Túc Vương phủ thì gặp Hạ Oản Oản.
Sau đó, Hạ Oản Oản cũng theo hai Phu Thê họ đến Chung gia.
Vì tối qua Chung Thiên Thiên với nhà rằng hôm nay Thẩm Tinh Lạc và Hạ Vân Đình sẽ đến, nên thể Chung gia từ sáng sớm gấp rút chuẩn .
Dù , việc đương triều vương đích đến thăm một thế gia thương nhân, đối với họ mà là một vinh dự tày trời.
Dù chuẩn tâm lý, nhưng khi thể Chung gia tiếp xúc gần gũi với Túc Vương, ai kinh hồn bạt vía, chỉ vì khí chất lạnh lùng khiến khác khó gần của quá mạnh mẽ.
Còn Thẩm Tinh Lạc khi sai giao lễ vật cho nhà tay nô bộc Chung gia, thì một mặt nhiệt tình chuyện phiếm với nhà , một mặt tương tác với Hạ Vân Đình, mục đích là để sát khí quanh dần dần tiêu tan.
Sau vài tương tác nhỏ, vẻ mặt lạnh lùng của Hạ Vân Đình dần dần trở nên ôn hòa.
Người nhà Chung gia thấy đường đường một vương đích bóc vỏ vải cho Thẩm Tinh Lạc và lau miệng cho nàng, nỗi sợ hãi trong lòng họ đối với cũng dần dần vơi bớt.
Bởi , việc giao lưu giữa hai gia đình hôm nay coi như viên mãn.
Hoàng hôn buông xuống tựa vàng tan chảy, mây chiều hợp như ngọc bích.
Thẩm Tinh Lạc chuẩn dậy về nhà.
Còn Chung Thiên Thiên, nắm tay và chuyện phiếm với nàng cả buổi chiều, vẻ mặt đầy lưu luyến.
“Biểu , đây một khi xuất giá, liệu còn thể gặp gỡ trò chuyện vui vẻ, thoải mái như với nữa .”
Thẩm Tinh Lạc ôm nàng một cái.
“Sẽ chứ. Sau nếu biểu tỷ tiện ngoài, sẽ tổ chức thêm nhiều yến tiệc mời biểu tỷ tham dự.”
“Ta hỏi biểu tỷ một chút, tỷ thích nam tử mà tỷ sắp gả ?”
Chung Thiên Thiên vẻ mặt thẹn thùng của thiếu nữ.
“Rất thích, gặp vài . Hắn ôn nhuận như ngọc, đại khái cũng là ôn hòa, chu đáo.”
Cha của Chung Thiên Thiên, Chung Trạm, .
“Chung gia mấy đời từ thương, Thiên Thiên thể gả Bá phủ là cao phan. Nay hôn kỳ định, Thiên Thiên sẽ hạnh phúc.”
Thấy Chung Thiên Thiên ưng ý nam tử , thấy của nguyên chủ cũng hài lòng với cuộc hôn sự , Thẩm Tinh Lạc thêm gì nữa.
Sau khi tiễn Thẩm Tinh Lạc, Hạ Vân Đình, Hạ Oản Oản rời , nhà Chung gia khỏi cảm khái.
“Cả buổi chiều Túc Vương điện hạ tuy chỉ vài câu ít ỏi, nhưng bộ thời gian đều dịu dàng như nước ngắm Tinh Lạc và chăm sóc nàng.”
“Hắn rõ ràng thích những dịp như , nhưng Tinh Lạc rời , nửa câu cũng thúc giục.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-38-but-danh-dai-lang.html.]
Chung phu nhân cũng cảm khái.
“Kinh đô đều đồn Túc Vương điện hạ nuông chiều Tinh Lạc, hôm nay tận mắt chứng kiến mới lời đồn sai. Nha đầu Tinh Lạc cuối cùng cũng khổ tận cam lai .”
“Mong rằng lang quân của Bá phủ cũng sẽ đối xử với Thiên Thiên nhà như cách Túc Vương điện hạ đối đãi Tinh Lạc .”
Chung Thiên Thiên Túc Vương đối xử với Thẩm Tinh Lạc chu đáo đến , nàng sắp sửa gả chồng cũng ôm ấp hy vọng vô hạn hôn nhân.
Ánh trăng trong vắt, hai Phu Thê khi tắm rửa xong giường.
Hạ Vân Đình như thường lệ ôm lấy nàng.
“Biểu hiện hôm nay của cũng coi như đáng khen chứ?”
Thẩm Tinh Lạc thoải mái nép trong vòng tay .
“Rất .”
Giọng Hạ Vân Đình trầm ấm đầy mê hoặc vang lên.
“Vậy Tinh Lạc rung động vì ? Dù chỉ một chút thôi?”
Thẩm Tinh Lạc giọng điệu lười biếng.
“Kẻ trí sa lưới tình, vẫn thể trí trong một thời gian nữa.”
Hạ Vân Đình: ...
“Không , quãng đời còn dài đằng đẵng, sẽ dùng trăm phương ngàn kế mà chiều chuộng, tin chắc sẽ một ngày, thể ấm lòng nàng.”
Thẩm Tinh Lạc mềm mại nũng nịu lầm bầm vài câu.
“Tuy Vương gia hôm nay biểu hiện , nhưng tối nay đến nữa . Thể lực nam nữ vốn chênh lệch, là Chiến thần chinh chiến sa trường lâu năm, quá mãnh liệt, quá mãnh liệt , chậm một chút.”
Nói đoạn, nàng tại chỗ ngủ .
Hạ Vân Đình: ...
Ngày hôm dùng bữa trưa xong, Hạ Vân Đình chỉnh tề thư án xử lý chính sự và phê duyệt các chiết tử từ trong cung đưa đến, Thẩm Tinh Lạc rảnh rỗi buồn chán cũng bắt đầu vùi đầu lách chiếc giường nhỏ bên cạnh.
Hai cứ như cùng ở trong một căn phòng, mỗi bận việc của , tuy hồng tụ thêm hương, nhưng thỉnh thoảng ngẩng đầu nàng một lúc, bởi vì nàng đang bình an trong lòng.
Khi hoàng hôn buông xuống, Hạ Vân Đình phê duyệt xong quyển chiết tử cuối cùng.
Hắn đặt bút lông xuống, dậy bước tới.
“Tinh Lạc đang gì ?”
Thẩm Tinh Lạc xoay xoay cổ tay đang mỏi nhừ, đưa quyển sách nhỏ cho Hạ Vân Đình.
Chỉ thấy bìa sách trắng tinh một dòng chữ: “Sau khi cấm dục thế tử cường thủ hào đoạt, mang cầu bỏ chạy.” Bút danh: Đại Lang.
Hạ Vân Đình: ...
Thê tử đang thoại bản ?
Hắn lật sang trang đầu tiên, là phần giới thiệu sách:
“Tần Tiêu là thế tử trẻ tuổi tuấn mỹ của Kinh thành. Kiều Nguyệt là thứ nữ của một gia đình quan nhỏ lục phẩm ở Kinh thành, từ nhỏ mất mẫu nên ai đoái hoài. Trong một buổi yến tiệc, thế tử vốn gần nữ sắc hạ mị dược, cơ duyên xảo hợp, Kiều Nguyệt coi là thuốc giải mà cường thủ hào đoạt. Từ đêm đó về , Kiều Nguyệt biến mất. Còn Tần Tiêu ngày qua ngày lục soát từng nhà tìm nàng, nhưng mấy ngày tìm kiếm như thảm rải vẫn kết quả. Một ngày nọ bốn năm , một hạ nhân vội vàng đến bẩm báo, rằng ở Tuyên Thành cách ba trăm dặm thấy một nam đồng giống hệt .”
Tần Tiêu , liền dẫn theo một đám tâm phúc ngựa ngừng vó, như điên cuồng chạy thẳng tới Tuyên Thành.
Mà Kiều Nguyệt những năm từ tới nay từng đưa hài tử sống lâu ở một nơi, nàng cứ nửa năm đổi một tòa thành mà sống. Lần nàng thấy ở Tuyên Thành, chính là lúc nàng đang đưa hài tử tới tòa thành tiếp theo.
Một ngày rưỡi , khi Tần Tiêu phong trần mệt mỏi vội vã tới Tuyên Thành, Tuyên Thành còn bóng dáng Kiều Nguyệt cùng mẫu tử bọn họ.
Tần Tiêu tức giận, một ngày một đêm chợp mắt, gân xanh nổi đầy, "Nữ nhân, ngươi thế mà mang theo nhi tử của bản thế tử trốn nhiều năm như ! Đợi bản thế tử tìm ngươi , ngươi sẽ chịu đựng!"
Từ đó, nàng trốn, đuổi, nàng mọc cánh cũng khó thoát...
Sau nửa tháng rốt cuộc cũng bắt Kiều Nguyệt, Tần Tiêu còn vẻ hung ác từng thề trong lòng năm xưa, ngược , Kiều Nguyệt với đôi mắt đỏ hoe, trong ngữ khí tràn đầy sự thỉnh cầu, "Nguyệt nhi, đừng chạy nữa ? Làm thế tử phu nhân của , để bù đắp những năm qua thiếu nợ mẫu tử các ?"
Đọc xong phần giới thiệu, Túc Vương lật sang chính văn.
"Đau c.h.ế.t ! Ngươi là ai? Muốn g.i.ế.c , mau cút xuống khỏi !"
Túc Vương: "..."
Hắn lập tức đỏ bừng từ tai tới cổ.
Đây là một quyển thoại bản phong nguyệt đơn thuần mà!
---