Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 32: --- Vương gia còn cần cố gắng thêm nữa
Cập nhật lúc: 2025-08-24 13:16:04
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AA6sdG3Unh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tinh Lạc mày mắt cong cong.
“Không . Ta tâm địa sắt đá, Vương gia còn cần cố gắng thêm nữa.”
Hạ Vân Đình hề nản lòng.
“Ta sẽ cố gắng thêm nữa.”
Lời dứt, hôn lên đôi môi phấn nộn của nàng.
Hương thơm ngọt ngào từ môi nàng khiến Hạ Vân Đình thể ngừng , hai càng hôn càng nồng nhiệt.
Khi khí nồng nàn, Thẩm Tinh Lạc nũng nịu một tiếng khẽ đẩy .
“Không hôn nữa, hôn nữa, xem Nhược Ảnh đang tuyệt vọng ngoài điện .”
Hạ Vân Đình vẻ mặt vẫn còn nuối tiếc, nhưng vẫn giúp Thẩm Tinh Lạc chỉnh trang sức tóc, và sửa sang vạt áo.
Chốc lát, Hạ Vân Đình mặt mày sa sầm bước từ chính điện.
Hắn Nhược Ảnh, từng câu chữ lạnh lẽo, thốt từ đôi môi .
“Liên tục một tuần, mỗi ngày tăng cường luyện tập hai canh giờ.”
Nhược Ảnh ngẩng đầu về phía Hạ Vân Đình.
Chậc. Mặt mày chủ tử thật đen.
Hắn sợ hãi vội vàng cúi đầu.
“Vâng!!!”
Thẩm Tinh Lạc tươi rạng rỡ từ trong phòng bước , vẫy tay với Lưu Vân.
“Nha đầu, đây.”
Lưu Vân nhanh nhẹn chạy lên.
“Tiểu thư.”
Biết rõ Nhược Ảnh chắc chắn Lưu Vân khiến cho khốn đốn, Thẩm Tinh Lạc càng thêm rạng rỡ.
Nha đầu là do sinh mẫu của nguyên chủ khi mang thai nguyên chủ mua từ chợ nô tỳ về, mục đích là nguyên chủ một cận lớn lên cùng từ nhỏ.
“Nha đầu của mệt nhọc cả ngày , nơi đây còn chuyện gì nữa, mau về phòng nghỉ ngơi .”
“ , từ ngày mai, ngươi hãy theo phủ y học y thuật, ngoài việc một nghề tinh thông cho bản , còn thể giúp . Công việc hầu hạ ở chính viện tạm thời cứ để hạ nhân khác trong phủ .”
Lưu Vân tức khắc đỏ hoe vành mắt.
“Tiểu thư, nô tỳ mệt.”
Thẩm Tinh Lạc giọng điệu ôn hòa.
“Nha đầu ngươi theo ở Thẩm gia một ngày phúc lành cũng từng hưởng, còn chịu ít khổ sở, Lưu Vân của khổ tận cam lai , ai cũng ức h.i.ế.p nửa phần.”
“Ngươi ăn gì cứ đến phòng bếp bảo đầu bếp cho ngươi ăn, ăn xong về phòng nghỉ ngơi , ngoan. Tiểu thư chỉ một nha đầu cận như ngươi, còn cần đến ngươi nhiều lắm đấy.”
Lưu Vân cảm động đến mức lập tức ôm mặt òa.
Nhược Ảnh một bên cũng rưng rưng nước mắt, mang theo ánh mắt cực kỳ khó hiểu và đầy ý tứ ẩn dụ về phía Hạ Vân Đình.
Cũng là hạ nhân, khác biệt một trời một vực như ?
Đối mặt với ánh mắt sắc như d.a.o của Hạ Vân Đình, Nhược Ảnh hoảng loạn kịp chọn đường, chạy vội đến diễn võ trường luyện tập.
Sau bữa tối, Thẩm Tinh Lạc nhàn nhã dạo chơi đến diễn võ trường.
Chỉ thấy Nhược Ảnh đang vung vẩy đại đao thi triển chiêu thức.
Thẩm Tinh Lạc thấy vung vẩy thanh đao chế tác tinh xảo trong tay mạnh mẽ như hổ vồ gió, cũng cảm nhận một chút loại bảo đao mà chỉ từng thấy trong tiểu thuyết võ học cổ đại .
“Nhược Ảnh, đao của ngươi tệ, là phàm phẩm.”
Nhược Ảnh cung kính trả lời.
“Khải bẩm Vương phi, nó tên là Huyết Ảnh Đao, là Vương gia ban thưởng, thuộc hạ từng rời .”
Thẩm Tinh Lạc ‘ồ’ một tiếng tiếp tục .
“Lại đây, cho vung thử hai cái.”
Nhược Ảnh chần chừ do dự.
“Đây là Vương gia ban thưởng, thuộc hạ xem nó như thê tử. Vương phi mềm mại tựa xương, tay yếu ớt thể nhấc nổi, vẫn là đừng…”
Thẩm Tinh Lạc thuận theo tự nhiên.
“Ồ, cho vung vẩy ‘thê tử’ của ngươi.”
Nhược Ảnh: “???”
Ngươi lễ nghĩa ?
Hạ Vân Đình một bên: “……”
Tuy cực kỳ tình nguyện, nhưng thấy chủ tử nuông chiều Thẩm Tinh Lạc đến , chỉ đành cung kính dâng Huyết Ảnh Đao bằng cả hai tay.
Thẩm Tinh Lạc cầm lấy chuôi đao đặt tay.
Ôi, nặng quá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-32-vuong-gia-con-can-co-gang-them-nua.html.]
Thế là nàng đặt Huyết Ảnh Đao tay Nhược Ảnh.
“‘Thê tử’ của ngươi mập.”
Hạ Vân Đình: “……”
Nhược Ảnh: “……”
Hắn chợt siết chặt nắm đấm, trong một khoảnh khắc, điều nghĩ đến là khi c.h.é.m c.h.ế.t Vương phi thì để thoát khỏi hiểm cảnh.
Trở về phòng, Thẩm Tinh Lạc việc gì , tùy tâm sở dục trong tẩm điện rộng lớn.
Hạ Vân Đình đang ghế, ánh mắt nóng bỏng nàng.
Qua đôi mắt đen thẳm như vực sâu, phản chiếu là tấm lòng sâu nặng của nam nhân, bỏng rát, nồng nhiệt, tựa nắng hè oi ả.
Bị ánh mắt nóng bỏng của đến phát hỏa, Thẩm Tinh Lạc .
“Tiêu thực cũng gần xong , tắm đây, lát nữa chuyện với Vương gia.”
Hạ Vân Đình theo bóng lưng yểu điệu thướt tha của nàng, khóe môi khẽ cong.
Hắn thích nàng chọc tức khác và hành động ngông cuồng, thích nàng lười nhác tùy ý, càng thích nàng thao thao bất tuyệt với , đó là sự sống động mà từng .
Nàng đối với mà , chính là khối nam châm khổng lồ, còn là một khối sắt, nàng hút chặt, thể rời nữa.
Sau khi tắm gội xong, Thẩm Tinh Lạc bước đến, Hạ Vân Đình đang vẽ tranh.
Trong tranh là nàng.
“Vương gia thích sách vẽ tranh.”
Hạ Vân Đình khẽ gật đầu.
“Trước khi hạ độc ám hại, mỗi ngày khi bãi triều đều đến diễn võ trường luyện tập cho đến trưa. Bây giờ cần giả bệnh, thời gian rảnh rỗi liền dùng sách vẽ tranh để tiêu khiển.”
Thẩm Tinh Lạc duyên dáng.
“Hạ Oản Oản Vương gia Quân tử lục nghệ xuất chúng lạc, hôm khác Vương gia đàn cầm cho nhé.”
Hạ Vân Đình một tiếng ‘’, dậy phòng tắm.
Thẩm Tinh Lạc thì bò lên giường nhắm mắt dưỡng thần.
Khi nàng nửa tỉnh nửa mê, chỉ giọng trầm thấp mê hoặc của Hạ Vân Đình vang lên bên tai.
“Tinh Lạc.”
Thẩm Tinh Lạc mở đôi mắt trong veo .
Nam nhân mặt dung mạo tuấn mỹ, y phục nới lỏng hé mở, cơ n.g.ự.c rắn chắc ẩn hiện, mái tóc đen nhánh còn vương chút nước, mang theo một sự quyến rũ c.h.ế.t .
Hắn gọi nàng như , trong đầu nàng liền luôn nhớ những khoảnh khắc triền miên bất tận.
“Vương gia để lộ nhiều thế , là đang quyến rũ ư.”
Hạ Vân Đình hào phóng thừa nhận.
“Nếu Tinh Lạc thích thể , sẽ tận dụng triệt để.”
Thẩm Tinh Lạc như hoa xuân.
“Ai thể ngờ rằng Túc Vương Điện hạ lừng danh g.i.ế.c như ngóe trong lời đồn dùng sắc dụ dỗ nữ tử.”
“Chuyện đối với ngoài mà , sức chấn động chẳng khác nào mặt trời mọc đằng Tây.”
Thẩm Tinh Lạc , dùng đầu ngón tay khẽ vén vạt áo thắt một nửa.
“Ta một việc cần với Vương gia.”
“Mấy ngày về Thẩm gia đòi cửa hàng hồi môn của mẫu nguyên chủ ? Ngày mai định đến cửa hàng xem xét, tiện thể ghé chợ mua sắm ít đồ để thăm họ hàng.”
“Bởi vì nguyên chủ thể sống đến tận bây giờ là nhờ nhà thường xuyên tiếp tế, nên hai ngày nữa mang chút lễ vật đến nhà xem .”
Hạ Vân Đình chút do dự.
“Được, sẽ cùng nàng .”
Thẩm Tinh Lạc lúm đồng tiền thấp thoáng.
“Độc Vương gia trúng năm xưa cực kỳ mãnh liệt, tổn hại đến thể cũng khá lớn, nên vẫn là nên ở nhà dưỡng sức cho . Nữ tử thích dạo chơi, ngày mai Vương gia đừng đến chợ tuần tra cửa hàng và mua sắm gì, dẫn Lưu Vân là , đợi đến khi đến nhà thăm hỏi thì Vương gia cùng .”
Hạ Vân Đình nắm lấy cổ tay trắng nõn thon thả của nàng đặt bên môi mỏng, đặt một nụ hôn ấm nóng lên làn da mịn màng như mỡ đông.
“Mọi chuyện đều theo Tinh Lạc cả. Ta ngày mai sẽ lệnh cho Nhược Ảnh và Huyễn Ảnh bảo hộ nàng chu , thanh toán nàng.”
Thẩm Tinh Lạc đưa ngón tay ngọc chạm đôi môi diễm lệ của nam nhân.
Nam sắc của mê hoặc lòng , nàng nổi lên sắc tâm.
“Nếu Vương gia bất chấp thể diện dùng nam sắc quyến rũ, nếu mắc câu, chẳng sẽ khiến Vương gia dùng một thử nghiệm dũng cảm đổi lấy cả đời e dè ư?”
“Huống hồ, nào thứ gì thể chống cám dỗ.”
“Thân thể tựa ngọc lạnh của Vương gia thật quyến rũ, đêm xuân một khắc đáng ngàn vàng, chúng mau cùng đến Vũ Sơn .”
Một luồng nhiệt ý nhanh chóng lan khắp tứ chi bách hài, Hạ Vân Đình giọng khàn đặc, kề tai áp má với nàng.
Nụ hôn của thật sự quá đỗi mỹ diệu tuyệt luân, chứa đựng thâm tình và nồng nhiệt, khiến nàng tức khắc mất sức chống đỡ, thể chịu đựng mà bật những tiếng rên rỉ khó nhịn.
---