Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 27: Thuần ái không lay động được ta, nhưng vàng ròng thì có thể ---
Cập nhật lúc: 2025-08-24 13:15:59
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cho nên kiếp kịp thời hưởng thụ, kịp thời vui vẻ."
Hạ Vân Đình: "......"
"Vương gia hảo, dung mạo, địa vị, bạc tiền, hình, cả sự đàn ông và chiều sâu, đặc biệt là bờ vai rộng, eo hẹp, chân dài, thật quyến rũ bao."
"Chân của trưởng là chân, mà là suối xuân bên bờ sông Seine. Thật thích hợp để bạn tình chỉ cầu hoan lạc thể xác đó."
"Dù cho tương lai một ngày nào đó nạp thêm phủ, khi rời , cũng đẩy lên giường, tận hưởng thỏa thích mới rời bước."
Hạ Vân Đình: "......"
Nàng rõ bản đang gì ?
"Tinh Lạc, bản vương... thích nàng, cùng nàng sống trọn đời. Bản vương đời chỉ cần duy nhất Tinh Lạc."
Thẩm Tinh Lạc đầu óc vẫn tỉnh táo.
"Ồ? Vương gia đây là đóng vai tình sâu nghĩa nặng nhập tâm quá chăng?"
"Haiz, tình yêu đều là ban đầu má hồng tim đập, kết thúc thì mắt lệ tuôn trào. Vương gia từng tiếp xúc nữ nhân, cho nên giờ đây đối với , kẻ làn da trắng như tuyết, dung mạo như hoa, mới chút say đắm như ."
"Đừng xem Vương gia giờ đây thề non hẹn biển, chỉ vài năm sẽ chán ghét lẫn thôi. Cho nên, chúng vẫn là chỉ cầu xác, cầu tâm tư thì hơn."
" mà, dù cho tình yêu thuần khiết lay động , nhưng vàng ròng thì thể. Vương gia thể nhân lúc còn say đắm mà dùng vàng ròng để vui lòng."
Hạ Vân Đình: "!!!"
"Bản vương sẽ chán ghét lẫn . Bản vương nếu nhận định ai, sẽ mười năm như một. Bản vương chỉ nàng vĩnh viễn ở bên, cho dù nàng chỉ thích thể bản vương, thích con bản vương."
Thẩm Tinh Lạc dùng bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn xoa cằm.
"Mỗi đều linh hồn, trải nghiệm, tính cách, tư duy khác , và ngừng đổi theo thời gian. Yêu một khó, nhưng mãi mãi yêu một quá khó, huống hồ còn là thiên hoàng quý tộc."
"Cho nên Vương gia, chúng đừng chuyện tình cảm nhé."
Hạ Vân Đình: "......"
"Nàng cứ tin bản vương như ?"
Thẩm Tinh Lạc thẳng: "Đây là thời đại tam thê tứ , thời đại quá nhiều 'nhân sinh nhược chỉ như sơ kiến, hà sự thu phong bi họa phiến' ?"
"Thế gian vốn cho phép nam nhân thấy một yêu một . Cho nên việc giữ vững tấm lòng ban đầu, yêu một nữ tử thủy chung như nhất đối với nam nhân mà là điều hiếm hoi vô cùng, huống hồ còn là vương cao quý."
Hạ Vân Đình ôm nàng lòng.
"Lời thề trắng bệch vô lực, bản vương sẽ dùng hành động thực tế để chứng minh bản vương thật sự thích nàng."
Thẩm Tinh Lạc kinh ngạc: Thân vương đường đường như cảm giác an đến ư?
Nàng nghĩ ngợi, hình như chút hiểu nguyên nhân vì bao năm qua gần nữ sắc: Bởi vì sợ mất , mà bắt đầu thì vĩnh viễn sẽ mất .
Việc khiến trở thành thế chắc chắn nguyên nhân.
Thẩm Tinh Lạc nhanh chóng phân tích, cảm thấy việc thiếu cảm giác an đến tám chín phần mười là do sinh mẫu của .
Hắn từng nhắc đến sinh mẫu của với nàng.
Hạ Vân Đình chủ động , Thẩm Tinh Lạc cũng khơi nỗi đau của khác.
Cái đầu mềm mại của nàng dụi dụi n.g.ự.c .
"Mặc dù nam nhân, nhưng cũng nhất ngôn cửu đỉnh. Nếu Vương gia chỉ một , và thật lòng đối đãi , tính kế , chắc chắn sẽ rời ."
"Dù Vương gia 'dễ dùng', một nam nhân phẩm chất thượng thừa như quả thực ngàn năm khó gặp. Thiên hạ rộng lớn, vô vàn điều kỳ lạ, vạn nhất kế tiếp là một kẻ yếu kém trong chốn phòng the thì ."
Hạ Vân Đình: "!!!"
"Kẻ kế tiếp? Hửm?"
Thẩm Tinh Lạc vòng tay ôm lấy cổ nũng.
"Ai nha, đói quá, chúng ăn cơm ?"
Ra khỏi gian, dùng xong bữa tối, Thẩm Tinh Lạc chiếc bàn lớn trong tẩm điện, xem thường ngày sách gì.
Chỉ thấy chính giữa bàn sách sừng sững đặt mấy bức tranh.
Trong tranh là một nữ tử, xiêm y gấm vóc lộng lẫy, những đóa mẫu đơn lớn nở rộ tà váy, kiều diễm phóng khoáng, phối màu tươi tắn nhưng mất vẻ thanh nhã, tựa hồ mang theo cả một rừng hoa tươi thắm, uyển chuyển yêu kiều, những đóa mẫu đơn lớn thêu đó càng sống động như thật.
Mái tóc nữ tử búi cao như mây, cài lệch một cây bộ diêu màu xanh bảo thạch, tinh xảo vô cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-27-thuan-ai-khong-lay-dong-duoc-ta-nhung-vang-rong-thi-co-the.html.]
Gương mặt kiều diễm, đôi mày lá liễu, làn da hồng hào trong suốt, như ráng chiều phản chiếu tuyết trắng, đường cong nhếch của đôi mày đến một tia quật cường cũng vẽ sống động đến .
Hắn vẽ quá sống động như thật. Lúc , Thẩm Tinh Lạc chính trong tranh, cứ như đang soi gương .
Rốt cuộc nàng bao nhiêu , mới thể vẽ từng cái nhíu mày, từng nụ của nàng sống động đến thế.
Giờ phút , nàng tin rằng vị Vương gia lạnh lùng thật sự động lòng với .
rốt cuộc là bao nhiêu phần, nàng .
Nàng say sưa, tư lự bay bổng, nhận phía thêm một .
Đến khi nàng cảm nhận mùi hương lạnh lẽo quen thuộc, , liền trực tiếp chạm đôi mắt sáng ngời của Hạ Vân Đình.
"Họa công của Vương gia đạt đến đỉnh cao."
Hạ Vân Đình ánh mắt tràn đầy nhu tình.
"Tinh Lạc thích là ."
Sau khi da thịt gần gũi, hai cũng thiết hơn nhiều.
Thẩm Tinh Lạc dậy vòng tay ôm lấy cổ , ánh mắt lướt qua liền thấy chiếc hộp gấm hình chữ nhật đặt giá sách phía .
Cả giá sách xếp đầy các cuốn sách ngay ngắn, chiếc hộp gấm đặc biệt nổi bật giữa chồng sách.
Nàng vòng qua Hạ Vân Đình cầm lấy chiếc hộp gấm.
"Vương gia, bên trong đây đựng gì ?"
Hạ Vân Đình sắc mặt rõ rệt biến đổi.
"Tranh."
Thấy hề ngăn cản , Thẩm Tinh Lạc mở chiếc hộp gấm và lấy bức tranh bên trong.
Trong tranh là một nữ tử, một nữ tử mà dùng từ "mỹ như tiên" cũng thể hình dung hết vẻ của nàng.
Mỹ nhân vận một cung trang hoa lệ như mây hồng, đội mũ phượng cài trâm vàng, dung mạo duyên dáng cao quý.
Đôi mắt nàng như chứa ánh , như hai viên minh châu lấp lánh trong đêm tối thăm thẳm; đôi môi đỏ chúm chím, hàm răng trắng ngần, tựa đóa hoa kiêu sa đỉnh núi, thanh lãnh ngạo nghễ.
Giây phút , Thẩm Tinh Lạc sâu sắc cảm nhận thế nào là "lục cung phấn đại vô nhan sắc".
Nhan sắc , tuyệt đối là nghiền ép lục cung tồn tại!
Nhìn thấy ngũ quan của Hạ Vân Đình bảy phần tương tự với nữ tử trong tranh, Thẩm Tinh Lạc phận của nàng.
Nàng là sinh mẫu của Hạ Vân Đình.
Người sinh mẫu mà từng nhắc đến.
Rõ ràng thấy nỗi đau trong đôi mắt sáng của Hạ Vân Đình, Thẩm Tinh Lạc nhanh chóng cuộn bức tranh cho hộp gấm, và đặt nó về vị trí cũ.
Làm xong tất cả, Thẩm Tinh Lạc ôm lấy cổ .
"Vương gia, đêm như , chúng cùng ."
Mái tóc đen nhánh như quạ của Thẩm Tinh Lạc khi tắm vẫn khô , rủ xuống vai một cách tinh nghịch.
Trong phòng, ánh nến lung lay, in một vệt hồng nhạt, hồng tươi lên má nàng, vô cùng quyến rũ.
Lúc , khuôn mặt nàng ửng hồng, cả toát lên vẻ ướt át, tinh nghịch quyến rũ tả xiết.
Hạ Vân Đình ngước mắt nàng, nỗi đau trong mắt dần tan biến.
Nụ hôn nồng nhiệt và mãnh liệt ngay lập tức bao phủ lấy nàng, gấp gáp nhưng cũng đầy quyến luyến. Hắn giữ chặt gáy nàng, khiến nàng thể động đậy, thở dốc quấn quýt hôn nàng.
Thẩm Tinh Lạc rút đai lưng của ...
"Vương gia thật là mạnh mẽ, tối nay chỉ một thôi nhé."
Hai canh giờ , Thẩm Tinh Lạc mềm nhũn trong vòng tay Hạ Vân Đình.
Khi nàng sắp ngủ , giọng mê hoặc của Hạ Vân Đình vang lên đỉnh đầu.
"Mẫu phi phụ hoàng cướp cung."
"Năm đó mẫu phi mười sáu tuổi, cùng một nam tử tình đầu ý hợp, ngoại tổ phụ cũng ưng ý nam tử đó, đồng ý mối hôn sự , và nhận sính lễ của nam tử đó."
---