Vương Phi Nhà Ta Có Chút .... Điên - Chương 21: ---Bổn Vương sợ vợ

Cập nhật lúc: 2025-08-24 13:15:53
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Với ánh mắt nồng nhiệt đến , Thẩm Tinh Lạc hiểu tâm tư của nữ tử .

Trong lòng Thẩm Tinh Lạc bỗng dưng dấy lên vài phần chiếm hữu. Nàng ngẩng đầu, liền bắt gặp ánh mắt thâm thúy của Túc Vương đang cúi đầu nàng.

“Vương gia, đói , ăn bánh ngọt, Vương gia tự mua cho .”

Vẻ mặt chút ghen tuông của Thẩm Tinh Lạc lúc khiến Túc Vương cảm thấy vui vẻ khó tả.

“Được. Bổn Vương lập tức mua cho phu nhân.”

Đại khái là những nữ nhân khác cứ Túc Vương chằm chằm, Thẩm Tinh Lạc ừ một tiếng, dẫn đầu bước khỏi tiệm.

Lòng Túc Vương tức thì trống rỗng, trong tim khỏi dâng lên một tia mất mát.

Hắn tức thì nhấc chân theo Thẩm Tinh Lạc đang phía .

Túy Đào Hoa là tiệm son phấn cao cấp nhất kinh đô, những đến đây tiêu dùng là cao môn quý nữ thì cũng là quý phụ của các gia đình huân quý.

Các nữ tử xuất giá trong tiệm đều ánh mắt hâm mộ theo bóng lưng Thẩm Tinh Lạc.

Ai mà chẳng gả cho một phu quân như chứ? Dù tiếng tăm lừng lẫy về sự hung bạo, nhưng tất cả sự cứng rắn của chỉ hóa thành sự dịu dàng quanh ngón tay cho một nàng.

Còn các quý phụ trong tiệm cũng đều ánh mắt hâm mộ Thẩm Tinh Lạc.

Sao gả cho một phu quân sủng thê như mạng thế chứ! Hơn nữa đối phương là một Thân Vương quyền thế ngút trời.

Sau màn kịch hôm nay của hai , hình tượng yêu phi của Thẩm Tinh Lạc và hình tượng sủng thê của Túc Vương bùng nổ trong dân gian.

Trước đây Túc Vương tuy tiếng tăm lừng lẫy về sự hung bạo, nhưng địa vị của trong lòng dân chúng cao.

Bởi vì dân chúng , chính Túc Vương hết đến khác treo soái xuất chinh, tắm m.á.u sa trường, mới những ngày tháng hòa bình như bây giờ.

Và nỗi sợ hãi của dân chúng đối với cùng những đánh giá về tính tình bạo ngược, g.i.ế.c như ngóe của đều bắt nguồn từ những chuyện kinh hoàng chiến trường.

Trong đó, câu chuyện truyền tai rộng rãi nhất trong dân gian là mỗi khi Túc Vương giao chiến với quân xâm lược chiến trường, cuối cùng đều c.h.ặ.t đ.ầ.u các tướng lĩnh lớn nhỏ của địch, xâu những cái đầu đó thành một chuỗi như xâu kẹo hồ lô và treo trong quân trướng của .

Cho nên dân chúng tuy sợ , nhưng cũng từ tận đáy lòng vô cùng kính trọng .

Giờ đây tận mắt chứng kiến cực kỳ sủng thê, nỗi sợ hãi của dân chúng đối với giảm một phần, sự kính trọng tăng thêm một phần.

Tiếp tục dạo, nàng phát hiện xa một tiệm mà cửa xếp hàng dài cả trăm trượng.

Thẩm Tinh Lạc tò mò tiến lên, phát hiện đó là một tiệm bánh ngọt.

Nàng đưa bàn tay ngọc ngà chỉ.

“Vương gia, ăn bánh ngọt ở tiệm .”

Túc Vương hai lời, đích mua.

Khi Nhược Ảnh tiệm và phận, tất cả lập tức nhường một lối nhỏ.

Vì Túc Vương Thẩm Tinh Lạc thích loại bánh ngọt nào, nên mua mỗi loại một phần trong tiệm.

Khi Túc Vương đưa chiếc hộp bát giác tinh xảo đựng bánh ngọt cho Thẩm Tinh Lạc, nàng nhận ánh mắt hâm mộ ghen tị.

“Vương gia mua nhiều bánh ngọt như , cái hộp chắc chắn nặng. Vậy thì cầm hộp, sẽ ăn.”

Túc Vương hai lời mở nắp.

“Phu nhân đúng, cân nhắc đến điểm là bổn Vương đủ tỉ mỉ đến từng sợi tóc.”

Nhược Ảnh và Huyễn Ảnh: “......”

Thật lòng mà , mỗi khi thấy chủ tử của , trong nhận thức của họ là tàn bạo, đối mặt với Vương phi thì dịu dàng tràn đầy, trăm phần trăm thuận theo, họ liền cảm thấy vô cùng kinh hãi.

Nàng nhón một miếng bánh ngọt cắn một miếng.

Đồng thời, gió nổi lên, gió chút lạnh, xem tối nay sẽ một trận mưa lớn.

Thẩm Tinh Lạc dịch chuyển vị trí.

“Gió nổi , se lạnh, Vương gia hình cao lớn, thể che chắn gió.”

Túc Vương: “......”

Mọi : “......!”

Sau khi dịch chuyển vị trí, Thẩm Tinh Lạc cắn thêm một miếng bánh ngọt.

“Quả nhiên ngon, trách nhiều xếp hàng như . Hôm nay ngoài từ sáng sớm, giờ chút mệt .”

“Vương gia, chúng về nhà thôi.”

Câu "về nhà" của nàng khiến đôi mày mắt vốn luôn lạnh lẽo của Túc Vương tức khắc như gió xuân tan tuyết.

“Phu nhân nuốt chậm thôi, đừng để nghẹn.”

Thẩm Tinh Lạc nuốt miếng bánh ngọt trong miệng xuống.

“Không , nếu nghẹn nữa sẽ nhổ tay Vương gia.”

Giờ phút , Hạ Oản Oản vẫn luôn theo Túc Vương rốt cuộc thể chịu đựng nổi nữa.

“Nữ tử đều cậy sủng mà kiêu, Hoàng cần quản nàng , thể chiều chuộng nàng như .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-nha-ta-co-chut-dien/chuong-21-bon-vuong-so-vo.html.]

Túc Vương buột miệng .

“Không thể quản chút nào, bởi vì bổn Vương sợ vợ.”

Lời , biểu cảm của tất cả xung quanh đều y hệt : mắt đều trợn tròn như chuông đồng.

Hạ Oản Oản càng vẻ mặt như thấy quỷ: ‘Ta là ai? Ta đang ở ? Ta thấy gì?’

Thẩm Tinh Lạc: “......”

Huynh , diễn xuất của ngươi quá tài tình, tài tình đến mức sắp theo kịp vở kịch của ngươi .

Ta thậm chí còn xứng diễn đối thủ với ngươi.

Hạ Oản Oản mang đến cho Thẩm Tinh Lạc một cảm giác độc đáo, mặc dù nàng mở miệng nhằm và hung hăng quá đáng, nhưng cho Thẩm Tinh Lạc một cảm giác ‘ là kẻ tồi tệ nhất’.

Thẩm Tinh Lạc liếc nhanh Hạ Oản Oản một cái, nhấc chân bước lên xe ngựa của Túc Vương phủ.

Còn Huyễn Ảnh phía bước chân lảo đảo, ánh mắt kinh ngạc, véo mạnh Nhược Ảnh một cái.

Nhược Ảnh đá một cước.

“Ngươi véo gì?!”

Huyễn Ảnh trợn mắt há hốc mồm.

“Thế giới quá huyền huyễn ? Vương gia dám giữa chốn đông sợ vợ?!”

, trong nhận thức của họ, khả năng hai từ Vương gia – chiến trường vung đao c.h.ặ.t đ.ầ.u địch quân mà mắt chớp một cái, và sợ vợ – kết nối với còn nhỏ hơn cả việc thế giới sụp đổ, thậm chí thể là đáng sợ hơn cả thiên địa sụp đổ.

Nếu tận mắt chứng kiến, cả đời cũng thể tưởng tượng Vương gia nhà lúc chìm đắm trong sắc .

Nhược Ảnh liếc Huyễn Ảnh một cái.

“Ngây đó gì, Vương gia và Vương phi , còn mau theo kịp.”

Đợi họ rời , con phố tức khắc bùng nổ, bốn chữ ‘Bổn Vương sợ vợ’ như virus zombie nhanh chóng lan rộng từ sang khác.

Trong xe ngựa, Thẩm Tinh Lạc trực tiếp hỏi.

“Trong hoàng thất mấy vị công chúa, Vương gia và Vĩnh Lạc Công chúa mối quan hệ ?”

Túc Vương hỏi gì đáp nấy.

“Ừm. Mẫu phi của nàng và mẫu phi của bổn Vương là bạn , Oản Oản nàng từ nhỏ đến lớn cũng thích theo bổn Vương, cho nên bổn Vương đối với nàng cận hơn một chút.”

Thẩm Tinh Lạc chớp chớp mắt.

“Vậy nữ tử dạo phố cùng Vĩnh Lạc Công chúa hôm nay là ai?”

Giọng Túc Vương vẫn thanh lãnh.

“Đích nữ của Hình Bộ Thượng Thư, Sở Mộng Dao.”

Thẩm Tinh Lạc tiếp tục .

“Vậy Sở Mộng Dao ánh mắt Vương gia nồng nhiệt quấn quýt như , nhất định là yêu Vương gia đến phát cuồng .”

Túc Vương để bụng.

“Bổn Vương cảm giác gì với nàng .”

Thẩm Tinh Lạc cảm khái.

“Thế ? Vậy kinh đô thêm một đau khổ .”

Túc Vương: “......”

Bên , Hạ Oản Oản thấy xe ngựa của Túc Vương phủ xa, liền với Sở Mộng Dao đang cùng.

“Sở Mộng Dao, hôm nay dạo phố đến đây thôi, bổn công chúa việc quan trọng cần đến Túc Vương phủ.”

Dứt lời, Hạ Oản Oản nhấc chân định lên xe ngựa.

Sở Mộng Dao nắm c.h.ặ.t t.a.y áo Hạ Oản Oản.

“Công chúa điện hạ, thần nữ thật sự yêu mến Túc Vương điện hạ từ tận đáy lòng, thể xem xét thần nữ luôn lời mà thử tạo cơ hội cho thần nữ và Túc Vương điện hạ ở riêng ?”

Hạ Oản Oản đầu nàng .

“Hôm nay ngươi cũng tận mắt thấy đó, Hoàng sủng ái Vương phi xung hỉ vô cùng, thậm chí vì nàng mà khiến bổn công chúa giữa chốn đông mất thể diện. Bổn công chúa bây giờ đến Túc Vương phủ để tìm hiểu rõ rốt cuộc tình hình thế nào.”

Dứt lời, nàng lên xe ngựa, hướng về Túc Vương phủ mà .

Túc Vương và Thẩm Tinh Lạc trở về Túc Vương phủ, quản gia lập tức đón lên.

“Vương gia, ban nãy chưởng quỹ của Nghê Thường Các đưa năm mươi bộ y phục may đo riêng cho Vương phi đến phủ ạ.”

Túc Vương phất tay áo, quản gia cung kính lui xuống.

Đồng thời, Hạ Oản Oản chạy vội đến.

“Hoàng ! Hoàng chờ chút!”

---

Loading...