Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Vương Phi Ly Kỳ Truyện - Chương 185

Cập nhật lúc: 2024-09-29 01:33:59
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vậy là .” Vương Lân : “Vậy thì Vương gia cũng sẽ cần hao phí tinh lực nàng nữa, chuyện Thái Sơn động đất, ngài chứ?”

“Có .”

“Hoàng đế cho Khâm Thiên giám lên đồng, kết quả là , Thái Sơn động đất vì vị trí ở Đông Cung đang để trống, nên thiên hạ yên bình.”

Lam Tranh thấy quái lạ: “Việc rõ ràng là lửa cháy đổ thêm dầu, bức ép Hoàng thượng sắc lập Thái tử. Là Cửu ca sai khiến của Khâm Thiên giám như ?”

“Không Tấn vương……” Vương Lân hạ thấp giọng : “Là mưu kế của cha , đúng , thì đây đều là ý của Hoàng hậu nương nương. Nàng mượn cơ hội đẩy ngài lên ngôi vị Thái tử, phòng trừ việc Tấn vương đủ lông đủ cánh, qua vài năm nữa thế lực càng mạnh hơn, Hoàng thượng đỡ lưng, cần nghĩ cũng tình hình sẽ thế nào .”

Tuy ở ngoài mặt, Lam Tranh vẻ lo lắng, nhưng trong lòng mừng thầm, đúng là trời phù hộ , động đất đúng lúc.

mà, nếu mâu thuẫn trở nên gay gắt hơn…… Phần thắng của chúng cũng bao nhiêu. Nếu Hoàng thượng cố tình lập Cửu ca thì cũng cách nào cả. Phụ hoàng chán ghét là mới ngày một ngày hai. Từ lúc khôi phục thần trí, thấy ông gọi mấy , còn ít hơn cả tên thế tử ngốc nghếch kinh thành .

Hoàng thượng cực kỳ yêu thích sự uy h.i.ế.p với ông, như Hàn vương thế tử đơn thuần, vờ ngốc nghếch chẳng hạn.

Vương Lân : “ ngài là con trai trưởng, dựa theo tổ chế, thì lập ngài Thái tử cũng gì đáng trách, điều……”

“Có điều cũng lo , nếu Hoàng hậu và Thừa tướng mà ép chặt quá, Hoàng thượng sẽ tính đường ăn cả, ngã về , chó cùng rứt giậu mà diệt trừ hết tất cả chúng đấy.”

Giờ Hoàng thượng đang tập trung bồi dưỡng cho thế lực của Tấn vương, chờ khi thời cơ chín muồi sẽ diệt trừ cả gia tộc Vương thị.

Vương Lân : “Đây đúng là điều chúng đang lo lắng, cho nên thời khắc mấu chốt thế , điện hạ đừng phạm một sơ sót nào cả. Ngàn vạn chú ý chăm sóc sức khỏe thật .”

“Biểu ca.” Lam Tranh chống dậy, chỉ bát thuốc bàn : “Bưng giúp bát thuốc đến đây.”

“Được.” Vương Lân dậy bưng bát thuốc đến cho Lam Tranh: “Tần Vũ Lâu cũng lý, ngài nên gọi ngự y đến khám thì hơn.”

“Năm năm bọn họ cũng chữa khỏi cho , giờ tìm cũng vô dụng. Ta từng với , là vì đụng đầu, nên mới tình cờ khôi phục đúng .”

Vương Lân vuốt vằm: “Vâng.”

cảm thấy dường như cũng khôi phục , chừng một ngày nào đó ngu dại nữa mất.”

“Điện hạ, ngàn vạn đừng như !”

Lam Tranh bê chén thuốc lên miệng, hít một uống một ngụm……

***

Vũ Lâu từ trong phòng ngủ , chạy tìm Phi Lục đang hóng mát tàng cây. Phi Lục thấy tiểu thư đến, vội bật dậy: “Tiểu thư, em cố tình lười biếng ……”

Vũ Lâu khoát tay: “Em . Ta tới tìm em là hỏi một chuyện.”

“Tiểu thư hỏi .”

“Lúc em sắc thuốc, rời chút nào ?” Vẻ mặt Vũ Lâu nghiêm trọng.

“Em rời một lúc…… Tiểu thư, thế?” Phi Lục bỗng hiểu ngay, mặc dù đang ở ngày tam phục nhưng cả cô lạnh như băng: “Có bỏ linh tinh gì thuốc ? Tiểu thư, ?”

“Vị thuốc kỳ lạ, hình như trộn lẫn hồng hoa……” Vũ Lâu : “Một thành phần trong thuốc phá thai.”

“Nhất định là hai nữ nhân !” Phi Lục về phía sân viện nơi hai trắc phi đang ở, nắm tay oán hận .

Vũ Lâu : “Mặc kệ các nàng , cũng to chuyện, em đừng cho Vương gia …… Cố Thi Dư và chị dâu cũng là cùng một gia tộc, nếu là nàng , cũng tổn hại gì đến nàng . Còn nếu là Mục Hi Dung, nàng thể ầm ĩ chuyện lên, lúc mà Vương gia vì chuyện của bỏ nàng , chắc chắn nàng sẽ tung tin xung quanh, Vương gia vì sủng ái mà bỏ trắc phi. Điều đối với Vương gia chỉ hại, lợi. Nên chúng cứ yên lặng mà xử lý là .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-ly-ky-truyen/chuong-185.html.]

“Tiểu thư, nhưng chúng cũng thể nuốt trôi cục tức !” Phi Lục oán hận : “Nếu các nàng yên phận, hại nữa thì bây giờ?”

Vũ Lâu lạnh: “Ta chỉ cho Vương gia , chứ trả thù các nàng, đôi khi, chuyện riêng tư, giải quyết bí mật cũng cái thú vị riêng.” Nàng ghé sát tai Phi Lục thì thầm vài câu, Phi Lục xong, vui vẻ gật đầu liên tục.

Chủ tớ hai đang thì thấy tiếng xôn xao truyền tới từ phòng ngủ, Vũ Lâu vội vàng .

Vừa bước , nàng chỉ thấy Vương Lân kinh hoảng bên cạnh giường, còn Lam Tranh thì đang ôm lấy mũi, tay đầy máu, bát thuốc vẫn còn vứt chỏng chơ mặt đất. Vũ Lâu là hiểu ngay, Lam Tranh uống thuốc của nàng .

“Tần cô nương……” Vương Lân dọa đến trắng bệch cả mặt mũi, thấy Vũ Lâu đến vội để nàng chăm sóc Huệ vương: “Bỗng nhiên điện hạ chảy m.á.u mũi, mau gọi y quan tới đây!”

Lam Tranh phất tay: “Không cần gọi, để họ thể khỏe mạnh!”

Vũ Lâu tới ôm lấy Lam Tranh, ròng : “Vương gia…… Chàng đừng dọa ……” Rồi sang Vương Lân, gạt nước mắt : “Hầu gia, xin đừng tình trạng sức khỏe của Vương gia cho khác …… Hu hu, khi điện hạ gặp cướp, cũng chảy m.á.u như .”

“Ta , nàng còn ầm ĩ lên thế gì.”

Vũ Lâu nức nở ngừng, lấy khăn giúp Lam Tranh cầm máu.

Vương Lân tình cảnh , đầu ong lên, thầm nghĩ, chỉ e là tình trạng của Huệ vương thực sự nghiêm trọng.

“Biểu ca…… hôm nay mệt, về …… Hôm nào sẽ tới quý phủ ……”

“Điện hạ, ngài cố gắng nghỉ ngơi thật .”

Ngài là hy vọng của tất cả chúng .

Tâm trạng Vương Lân tệ, còn về thế nào.

Chờ Vương Lân xa, Vũ Lâu đuổi hết thị nữ ngoài cửa , bên cạnh Lam Tranh, kìm liền nhéo một cái: “Ngươi cái gì ?! Sao uống thuốc của ?! Bị chảy m.á.u cam thích lắm ?”

“Diễn trò diễn cho đủ chứ, ngay cả Vương Lân cũng lừa thì còn qua mặt ai.”

Vũ Lâu nhéo mạnh hơn: “Dù thế thì ngươi cũng cần uống thuốc !”

May mà trong thuốc chỉ hồng hoa, nếu độc dược thì coi như ngươi xong đời luôn !

“Lần cuối cùng! Lần cuối cùng thôi!” Lam Tranh lau m.á.u mũi, : “Nàng thấy vẻ mặt của Vũ Dương hầu , y như gặp quỷ !”

“Ngươi còn tâm trạng mà đùa giỡn nữa!”

“Sao chứ?” Lam Tranh hừ giọng: “Chơi vui thật đấy, biểu ca nhất định sẽ cho mẫu hậu, lâu nữa bà sẽ truyền gọi tới gặp bà thôi, thật sự thấy bộ dạng kinh hoảng của bà.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Vũ Lâu cảm thấy việc Lam Tranh khiến cho mẫu của lo lắng, thật sự việc một con nên : “Ngươi thật độc ác, để mẫu lo lắng cho như .”

“Bà là mẫu của .”

“Hả? Ngươi gì?”

“Ta là, nàng mau mang nước đến rửa cho , dọn cái bát vỡ !”

“Trong phủ bao nhiêu như , ngươi cứ sai ?”

Lam Tranh hì hì ôm vai nàng : “Không nàng là nữ nô của ?”

Vũ Lâu gạt tay : “Tay đầy máu, đừng bôi lên .”

Loading...