Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Vương Phi Ly Kỳ Truyện - Chương 166

Cập nhật lúc: 2024-09-28 23:51:40
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong mắt Lam Tranh, cuộc sống của Ngũ Ca Lương Vương, trừ nữ nhân thì là rượu ngon, cuộc sống riêng tư của thối nát, rối tinh rối mù. Hôm nay, mượn cớ sinh nhật tròn một tuổi của con trai trưởng, mở một bữa yến tiệc to, mời vương, quý tộc đến chúc mừng. Lam Tranh ghét cái khí ồn ào tạp nham, thành cùng phòng với Tấn vương, khí như đông đặc khiến thoải mái, chấm dứt sớm một chút. Vân Triệt theo cảm thấy hứng thú với buổi tiệc , cứ quanh suốt.

“Sau lễ cúng tế Hạ chí, ngươi mau đuổi cái tên nhà quê về Vân Nam .”

Vân Mộng Hạ Vũ

Vương Lân thở dài một : “Tính cách thế tử đơn thuần, nhiều chuyện cũng do cố ý. Hơn nữa, thế cũng , những công tử lớn như ở kinh thành , nếu là tâm cơ thâm sâu, lập bang kết phái mưu đồ , thì là ngợp trong dục vọng, rượu thịt….”

Vương Lân còn xong Lam Tranh ngắt lời: “Thế thì , ý gần mực mà đen đấy ? Sao thấy, căn bản chỉ là một tên Lưu A Đấu tim phổi, mải chơi là vui đến quên cả trời đất thế?”

“……” Vương Lân vội : “Ta sẽ theo điện hạ phân phó.”

Lúc Lam Tranh mới hừ một tiếng, bực bội uống rượu. Bỗng một hạ nhân của Lương Vương phủ tới, thấp giọng bên tai Lương Vương mấy câu. Hắn xong, sang thần bí với Lam Tranh, ngừng khiến lưng Lam Tranh lạnh phát run lên, nhíu mày, thầm nghĩ, Ngũ Ca bày trò quỷ gì .

Lương Vương chợt cao giọng : “Để các nàng .”

Hạ nhân nhanh chóng đưa một đội nữ tử mặc y phục rực rỡ đến, mỗi đều vô cùng xinh , tỏa ánh hào quang chói lọi, trong đó, đặc biệt lóa mắt là nữ tử dáng vẻ yểu điệu, ở giữa, cúi đầu xuống. Vương Lân đang uống rượu, lạnh nhạt lướt quá, suýt nữa thì sặc, chằm chằm cô gái , một tay khẽ kéo kéo tay áo Lam Tranh. Lam Tranh gạt tay Vương Lân , thấp giọng : “Ta thấy .” Hắn khó hiểu về phía Ngũ Ca Lương vương, thấy Lương vương vẻ, việc nhỏ thôi, cần cảm tạ Ngũ Ca gì. Hắn hiểu ngay, Ngũ Ca tìm cơ hội cho gặp Vũ Lâu.

, vấn đề là, trường hợp thực sự thích hợp để gặp .

Con cháu các nhà quyền thế ở kinh thành đều , từng chính Vương phi phế của từ chối, vứt bỏ. Tuy rằng thời gian đó, đời vẫn tưởng rằng còn ngu dại, nhưng một sự thật thể đổi, đó là thật sự mất hết thể diện.

Hơn nữa, quan hệ hiện giờ của và Vũ Lâu hỏng be hỏng bét tới thể nát hơn nữa , nàng còn động tâm với Vân Triệt, nếu ngay ở đây, sự chứng kiến của , nàng sang ôm ấp Vân Triệt, thì ngày mai Huệ vương sẽ c.h.ế.t chìm trong tiếng nhạo của mất.

Quả nhiên, Vũ Lâu bước , nhận nàng từng là Huệ vương phi, nên tiếng thì thầm to nhỏ lập tức nổi lên khắp nơi, tứ phía đều bàn tán về phận của nàng. Lam Tranh bất an Vũ Lâu, còn Vũ Lâu thì cúi đầu, chớp mắt, coi như thấy .

“Vũ Lâu tỷ tỷ!” Vân Triệt nhận Vũ Lâu, sang chào nàng.

Vũ Lâu ngẩng lên , cũng hạ thấp thi lễ với Vân Triệt.

Lam Tranh thấy , chán nản đến thất thần, thầm nghĩ, thì thật sự bằng Vân Triệt, chỉ duyên gặp mặt với nàng một .

Tiếng gọi của Hàn vương thế tử khiến xung quanh đều kinh ngạc. Sao Huệ vương phi cả thế tử nữa?

Vân Triệt cảm giác gì đối với oán khí Lam Tranh, nhưng ánh mắt lạnh lùng của Tấn vương đối diện dọa đến nhảy dựng, sang thầm với Vũ Dương hầu: “Sao Cửu ca trừng trừng thế ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-ly-ky-truyen/chuong-166.html.]

Vương Lân giả vờ thấy, trong lòng lo lắng, xong , xong , thiên hạ đại loạn cũng náo nhiệt đến thế .

Không khí âm u lạnh lẽo của hai vị Vương gia khiến cảm thấy như rơi xuống hầm băng, tất cả đều yên lặng, cúi đầu, ai uống rượu thì uống rượu, ai dùng bữa thì dùng bữa. Mà Lương vương thì cứ hồn nhiên như phát hiện khí vấn đề, ha hả, phất tay: “Đi hầu các vị đại nhân uống rượu .”

Điều Lam Tranh sợ nhất rốt cuộc cũng đến. Hắn cúi đầu thấy những cô gái y phục rực rỡ đến từng bàn xuống, về phần Vũ Lâu , thực sự dám .

“Điện hạ.” Một giọng ngọt ngào bỗng vang lên đỉnh đầu : “Để hầu ngài uống rượu cho vui vẻ, ?”

Lam Tranh ngẩng đầu nàng, vì giật mà khẽ nhếch miệng, một lúc mới kịp phản ứng, mỉm cầm lấy cổ tay ngọc của Vũ Lâu, kéo thẳng lòng.

Vũ Lâu hờn dỗi: “Điện hạ, chậm một chút.”

Dáng vẻ mềm mại quyến rũ của nàng khiến Lam Tranh cực kỳ vui sướng, ôm lấy nàng, khẽ hôn nhẹ lên mặt nàng một cái. Vũ Lâu khanh khách hai tiếng, rót rượu cho . Lam Tranh nghĩ chắc sự uy h.i.ế.p của tác dụng, nàng sợ chuyển quân doanh nên mới lời . dù nàng xuất phát từ mục đích gì, chỉ cần nàng cúi đầu chịu thua là .

“Vũ Lâu tỷ tỷ, hẹn mà đến gặp tỷ, thật sự xin ……” Vân Triệt đột nhiên tiến gần quấy rối.

Vũ Lâu mỉm : “Ta chỉ là một nữ tử ti tiện, dám yêu cầu nhiều như thế với ngài, thế tử khách khí như , là lấy mạng nô tỳ .”

Lúc , một cô gái từ giáo phường tới, đến bên cạnh Vân Triệt, dựa tiếp rượu, Vân Triệt lắc đầu, cộc cằn : “Ta uống rượu, cay lắm.” Nàng kéo tay , : “Để chỉ cho ngài.” Thấy Vân Triệt kéo , Lam Tranh càng thêm vui vẻ, ngón tay khẽ vuốt ve dọc theo đường cong khuôn mặt thanh tú của Vũ Lâu, ghé sát tai nàng : “Nàng quyết định thông minh.”

Vũ Lâu hổ nghiêng mặt tránh, Lam Tranh dùng chóp mũi cọ mặt nàng: “Nếu lúc nào nàng cũng lời như hôm nay thì chịu khổ nhiều như .”

“Nếu tình cảm như , Huệ vương cầu xin Hoàng thượng đặc xá cho Tần thị ?”

Một lạnh nhạt .

Chỉ là một nhân vật nhỏ mà dám thẳng như thế, chắc chắn là ai đó sai khiến. Mà nào đó tựa bàn, tay cầm ly rượu lắc nhẹ, vẻ như liên quan gì đến . Lam Tranh đang định trả lời, ha hả: “Có điện hạ vẫn hận Tần thị mất thể diện của ngài , gì thì , băng lụa đúng là khó tìm!”

Vương Lân vỗ bàn lên, với : “Ngươi dám mạo phạm vương, chán sống ?”

Đang lúc giương cung bạt kiếm thì một tiếng òa vang lên, Vương Lân sang, thì chính là Tần Vũ Lâu.

Tần Vũ Lâu buông bình rượu xuống, kéo tay áo lau nước mắt, nghẹn ngào : “Vì , mà Huệ vương điện hạ chịu sự chê của như …… Ta đúng là đáng c.h.ế.t vạn , phạt giáo phường tư cũng đủ để bù đắp tội nghiệt của mà…… Vì che giấu chuyện giả ngày sinh, nên mới cố ý chọc giận Huệ vương……” Nói xong, nàng liền quỳ mặt Lam Tranh, ròng : “Từ lúc gả cho Huệ vương, sợ vạch trần chuyện giả ngày sinh. Đến lúc phạm sai lầm đuổi khỏi cung, vô cùng sợ hãi, chỉ thầm nghĩ mau mau mà trốn , nên khi ngài tới gặp , mới vì sự bức bách của phụ cách nào khác những lời cay nghiệt . Thật , trong tim luôn nhớ thương điện hạ, cho dù kiếp , nô tỳ cũng đáp trả ân tình mà Vương gia dành cho ……”

Loading...