Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Vương Phi Ly Kỳ Truyện - Chương 101

Cập nhật lúc: 2024-09-27 16:24:58
Lượt xem: 44

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kim Tư Chính đang quỳ mặt đất, thấy Độc Cô Diệp Thành liền thuận thế dập đầu hành lễ: “Lão nô tham kiến Tấn vương điện hạ.”

“Đứng dậy .” Diệp Thành đến mặt Kim Tư Chính, : “Ngươi định phạt Tần Vũ Lâu?”

“Nàng …… nàng tuân theo quy củ trong cung, tự ý rời khỏi nơi việc, còn tay thương lão nô……”

“Ừ. Ừ.” Độc Cô Diệp Thành gật đầu đúng: “ là nên phạt.”

Vũ Lâu ngơ ngác , đến đây gì? Định bỏ đá xuống giếng ? Lại bình tĩnh tiếp: “Vậy thì cả bản Vương cũng phạt, dù cũng là do bản Vương gọi Tần Vũ Lâu , cũng là bản Vương bảo Vũ Lâu tay với Tư Chính, thì bản Vương cũng tránh khỏi tội .”

“Việc ……” Kim Tư Chính ngẩng đầu vẻ mặt trầm tĩnh, mỉm dịu dàng của Độc Cô Diệp Thành, ý đồ của là gì. Bà gượng: “Điện hạ thật thích đùa, điện hạ sai Tần Vũ Lâu đánh lão nô thương .”

“Vì thấy ngươi chướng mắt.”

Im ắng.

“Nếu điện hạ thấy lão nô chướng mắt, lão nô xin cáo từ.” Tấn vương là trêu , Kim Tư Chính lập tức bắt lấy ý Tấn vương mà . Bà vội lên, mặt mày u ám lôi mấy nữ quan khác rời .

Chờ đoàn Kim Tư Chính khuất, khí trở nên hổ. Tú nữ lên tiếng cho Vũ Lâu với những khác: “Mọi mau tiếp , kịp, coi chừng phạt.” Những khác vội hùa theo, coi như mù như điếc, đến Tấn vương và Tần Vũ Lâu.

Tuy Tần Vũ Lâu cảm tạ Tấn vương tay giúp đỡ, nhưng ấn tượng đối với con vẫn , lạnh lùng : “Tạ ơn điện hạ cứu giúp.”

“Đóng vai hùng cứu mỹ nhân cũng khá thú vị.” Diệp Thành nhướng mày : “Nhìn cô gặp xui xẻo nên lòng giúp cô một chút thôi.”

Lòng ? Kim Tư chắc chắn là của Hoàng hậu, vốn Hoàng hậu động đến , nếu giờ bà về giữa châm ngòi, quan hệ sẽ càng ngày càng kém thôi.

Ôi……

Vũ Lâu hạ thấp : “Nói chung là tạ ơn điện hạ giúp đỡ.” Nói xong nàng cúi đầu vẻ phục tùng, gì nữa.

Diệp Thành tự giễu chính , nàng thê thảm đến thế , vì túm lấy một tia hy vọng là đây, thiết lập quan hệ gần gũi với , để cứu nàng chứ? Vì nàng khuất phục vận mệnh như thế?

Vân Mộng Hạ Vũ

“Bản vương đến đây là vì…… nhờ cô sửa cái .” Hắn lấy trong tay áo một cái hà bao (túi tiền) màu đỏ hình đôi cá đưa cho Vũ Lâu: “Cẩn thận một chút, đây là bảo bối của Hâm Nghi đấy.”

“Nếu là bảo bối của công chúa Hâm Nghi, vẫn nên giao cho tay nghề cao sửa chữa thì hơn. Ta sợ tay nghề , phá hỏng mất đồ của công chúa.” Vũ Lâu thật lòng . Nàng chịu thêm sóng gió gì nữa.

Diệp Thành thấy nàng từ chối, đột nhiên xoay nắm lấy tay nàng, đưa hà bao cho nàng: “Coi như đáp ân tình của .” Nói xong xoay , thoải mái rời .

Vũ Lâu hà bao trong tay, khẽ thở dài, cuối cùng nàng còn bao nhiêu ân tình trả đây.

Màu đỏ của hà bao khiến mắt nàng cay cay, nàng lấy khăn khẽ chấm lên mắt.

Tình cảnh thái giám đang rình ở cửa thấy, nhanh chóng báo cho Vũ Dương hầu: “Tấn vương đến tú phường nhờ Vũ Lâu sửa hà bao. Mắt Vũ Lâu dường như bệnh đó, thỉnh thoảng rơi nước mắt.”

Vũ Dương hầu nhận tin , lúc báo cho Lam Tranh tự ý giản lược thành: “Tấn vương tặng Vũ Lâu một cái hà bao, đó nàng .”

Lam Tranh đang đấu dế, những lời xong liền đưa tay gạt đổ giỏ trúc đựng dế , giận dữ : “Vừa mới rời khỏi vài ngày, trắng trợn quyến rũ khác !”

Hai con dế đen xì gạt , nhảy khe hở bàn đá, tìm thấy nữa. Vương Lân thầm nghĩ, mấy trăm lượng coi như tong .

“Xem Tấn vương vẫn hết hy vọng với Tần Vũ Lâu……”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-ly-ky-truyen/chuong-101.html.]

“Hừ, ai hết hy vọng với ai chứ!” Lam Tranh lạnh: “Là nàng Tấn vương phi thì .”

Vương Lân nên gì, chỉ trầm mặc. Hắn Lam Tranh tiếp: “Việc bảo ngươi chuẩn đến ? Dựa theo danh sách nội gián mà Lưu Hi khai , tra khảo thế nào ?”

“Đều tra khảo xong .”

“Tốt lắm. Vậy còn chuyện ?”

“Cũng chuẩn thỏa cả. …… điện hạ, thật sự thế ?”

.” Vẻ âm trầm trong đáy mắt Lam Tranh càng ngày càng đậm: “……Đã hại , thì đừng mong chạy thoát.”

Vương Lân vẻ mặt của Lam Tranh, giữa ngày hè nắng chói chang mà vẫn lạnh run .

Đêm xuống, Huệ vương phủ cháy. Cháy to.

__________________

Vũ Lâu vốn định đêm qua sửa xong hà bao cho Tấn vương, nhưng ánh nến quá tối, mắt nàng chịu nổi, chỉ đành tranh thủ thời gian nghỉ ban ngày ở phường thêu để nhanh cho xong. Những khác tranh thủ thời gian nghỉ ngắn ngủi mà lên giãn gân giãn cốt, bàn tán chuyện thị phi bên ngoài. Ví dụ như tân khoa Trạng Nguyên tóc ít, mà búi tóc , giữa mùa hè vẫn đội mũ, mồ hôi đầm đìa.

hôm nay dường như xảy chuyện lớn, bàn tán xôn xao cả lên. Một tú nữ nhỏ tuổi sang Vũ Lâu, bĩu môi: “Tỷ tỷ, tỷ một chút . Hình như các nàng đang đến……. Huệ vương thì .”

“Có liên quan gì đến .”

“Đêm qua, Huệ vương phủ cháy lớn……”

Vũ Lâu , vụt dậy, chen đám đang .

“Ôi ôi ôi, lửa to lắm, đỏ rực cả một góc trời. Sáng nay dậy, vẫn còn mùi khét từ Huệ vương phủ bay đến đấy.”

“Người thì ? Có c.h.ế.t nhiều ?”

“Không . chắc cũng ít .”

Vì hồi hộp, Vũ Lâu bất giác nuốt nước miếng, trong lòng thầm cầu nguyện, mau Huệ vương , mau Huệ vương .

các nữ nhân nhiều chuyện như cố tình đến trọng điểm, chỉ xoay quanh chuyện phòng ở cháy nhiều ít, đồ đạc còn gì . lúc Vũ Lâu sốt ruột đến phát điên, một vẻ thần bí : “Nghe , Huệ vương điện hạ đúng là vấn đề, các ngươi thấy lửa lớn, ? Hắn trong viện của , lửa bốc lên liền : “pháo hoa to quá, pháo hoa to quá!” Vương phủ của cháy mà bảo là pháo hoa ở !”

Vũ Lâu thở phào nhẹ nhõm, nếu những lời vô tâm vô phế như thế, chứng tỏ .

trong lòng cũng thấy lo lắng, tại Vương phủ đang yên bình xảy hỏa hoạn? Chẳng lẽ Thái tử từ bỏ ý định, xuống tay ? Lần tránh một kiếp, nhưng còn thì ? Nghĩ đến đây, nàng kìm mà nắm chặt hà bao trong tay.

Đột nhiên vỗ vai nàng, khiến nàng giật kêu lên một tiếng, vội xem ai gọi nàng.

“M-u-a-hhhhhh”

hôn mạnh một cái.

Vũ Lâu kinh ngạc đang tủm tỉm mặt: “Lam Tranh……”

Lam Tranh thấy hà bao nàng đang nắm chặt trong tay, mặt hiện lên một tia hờn giận. bình tĩnh nhanh, giật lấy hà bao, ném xuống đất, đó nắm lấy hai tay Vũ Lâu : “Vũ Lâu ngoan, nhớ hả?”

Loading...