Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 57.1: Ta không chỉ muốn được voi đòi tiên, ta còn muốn được đà lấn tới
Cập nhật lúc: 2025-01-20 20:46:02
Lượt xem: 12
Phật Tịch không phát hiện ra sự thay đổi của Bắc Minh Hoài, nàng tự mình ngồi xuống, khẽ nói chuyện với Lâm vương phi ở bên cạnh.
"Tỷ tỷ."
Phật Tịch nghe giọng nói này chợt nhắm mắt lại, trong lòng phiền muộn, thật sự muốn bay lên đạp một cước.
Da mặt của Ninh Nhàn Uyển dày như không cần tiền, còn có thể đổi cũ lấy mới.
Nàng ngoái đầu nhìn lại, trên mặt nở nụ cười, trong lòng lại mắng đệch mợ.
Ninh Nhàn Uyển vẫn giữ mùi đặc biệt của nàng ta, cả người đầy mùi cơm rau dưa, sung sướng thoải mái, người đi trà lạnh, khiến cho người ta muốn dùng nước sôi luộc nàng ta, nhưng có lẽ Ninh Nhàn Uyển cũng không sợ.
Ninh Nhàn Uyển thấy Phật Tịch cười nhìn mình không nói gì, nàng ta nghĩ đến lời Thái tử dặn, mỉm cười nói: "Tỷ tỷ, ngày mai tỷ..." Nàng ta nói đến đây dừng lại, vì nàng ta nhớ đến lời Phật Tịch nói lần trước, do dự mấy giây lại mở miệng nói: "Tỷ tỷ, ngày mai tỷ có ở trong phủ không?"
Phật Tịch hừ lạnh trong lòng, bưng nước trà lên nhấp một hớp, đặt chén trà xuống chậm rãi mở miệng: "Nếu không có gì bất trắc thì ta còn ở mấy chục năm nữa."
Ninh Nhàn Uyển nghẹn lời, tay vô thức sờ con thỏ trong ngực.
Phật Tịch thấy con thỏ buồn bã trong ngực nàng ta, tay âm thầm cọ cọ, trong lòng hò hét.
Con thỏ nhỏ kia, há miệng ra, ta muốn nghe nghe nghe, mau hé miệng nói ra đi.
Để cho ta nghe giọng nói gợi cảm quyến rũ của ngươi đi.
Không biết con thỏ kia bị Ninh Nhàn Uyển vuốt ve hay ăn quá no, vậy mà vùi trong ngực Ninh Nhàn Uyển ngủ thiếp đi.
Phật Tịch đen mặt, xem thường nàng hay gì, ngẩn người thì thôi đi, còn ngủ thiếp đi nữa.
Con thỏ kia đang ngủ chợt hít mũi một cái, há miệng ra, Phật Tịch mơ hồ nghe thấy nó nói cà rốt không đủ ăn.
Con thỏ khốn kiếp này.
Su khi Ninh Nhàn Uyển hoàn hồn lại, mở miệng lần nữa: "Tỷ tỷ, vương gia vì tỷ tỷ mà đi bắt lão hổ, chắc chắn vương gia rất yêu tỷ tỷ. Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy muội nói đúng không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-57-1-ta-khong-chi-muon-duoc-voi-doi-tien-ta-con-muon-duoc-da-lan-toi.html.]
"Đúng cái con khỉ."
Phật Tịch dựa vào ghế, dùng giọng điệu dịu dàng nhất mà mắng.
Suýt chút nữa nụ cười trên môi Ninh Nhàn Uyển tan biến, nàng ta cố bình tĩnh lại, cười lần nữa: "Tỷ tỷ..."
"Ta còn nhỏ hơn Ninh tiểu thư, Ninh tiểu thư đã hạ mình gọi ta một tiếng tỷ tỷ, vậy ta cũng nên gọi Ninh tiểu thư một tiếng bá mẫu mới đúng."
Trong nháy mắt, sắc mặt của Ninh Nhàn Uyển trở nên rất khó coi, vô thức đưa tay nhéo mạnh con thỏ.
Con thỏ bị đau giãy giụa trong ngực nàng ta, miệng phát ra tiếng gru gru.
"Gru gru... Buông ra, buông ra."
Con thỏ thấy Ninh Nhàn Uyển không buông tay, nó há miệng cắn tay nàng ta một cái. Ninh Nhàn Uyển bị đau ném con thỏ đi, vội che tay mình.
"Gru gru... Con thỏ bị đau cũng biết cắn người."
"Gru gru... Mẹ nó, cả người xù lông rồi, đừng chọc ta."
Phật Tịch không nhịn được cười, vì đề phòng người khác nhìn thấy mình xem thường Ninh Nhàn Uyển, nàng cố ý cắn răng khiến cho mình không bật cười.
Ninh Nhàn Uyển phẫn nộ nhìn con thỏ kia, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, sau đó ăn thịt thỏ.
Con thỏ vội lùi ra sau, quay đầu nhìn lại: "Gru gru... Thỏ đáng yêu như thế, sao ngươi lại muốn ăn thỏ chứ."
Phật Tịch ngoắc ngón tay với con thỏ kia, nở nụ cười mê người: "Ngươi qua đây."
Con thỏ nhìn hai nữ nhân trước mắt, nhanh chân chạy mất.
Phật Tịch: "..." Nàng giống thúc thúc xấu xa quyến rũ bạn nhỏ à?