Ninh Gia phi đang ôm mặt khóc, liên tục lau nước mắt.
Lúc này, một con muỗi bay đến dạo quanh một vòng giữa hai người.
"Ong ong... Phân vân quá, máu ai thơm hơn?"
Phật Tịch dừng vỗ Ninh Gia phi, đưa tay chỉ vào Ninh Gia phi ở góc độ người khác nhìn thấy, ý là máu của bà tương đối ngon hơn.
Con muỗi bay một vòng quanh Ninh Gia phi, ghét bỏ bay xa một phen.
"Ong ong... Nước mắt nước mũi tùm lum, ảnh hưởng đến hứng ăn của muỗi." Sau đó lại bay đến trước mặt Phật Tịch: "Ong ong... Người này trông có vẻ tệ, thịt non mịn, chắc hẳn máu sẽ thơm ngát."
Phật Tịch vậy mở to mắt nhìn nó chằm chằm.
"Ong ong... Nếm thử một hớp đã."
Phật Tịch liên tục phất tay ý muốn đuổi con muỗi .
"Ong ong... Tính tình cáu gắt quá."
Phật Tịch mở to hai mắt, trong mắt đầy vẻ cảnh cáo, ý là nếu con muỗi dám hút máu của cô thì cô sẽ đập chết nó.
Con muỗi suy tính một lúc, về phía Ninh Gia phi: "Ong ong, nhìn dáng vẻ nàng giờ phút này đang diễn kịch, chắc chắn máu tinh kiết."
Phật Tịch vừa ̣nh giơ tay đập chết con muỗi, lúc thấy giọng nói này tay chạm vào chân muỗi dừng lại, biến thành khẽ vuốt ve. Sau đó, nàng giữ con muỗi trong lòng bàn tay.
Đúng như dự đoán, Ninh Gia phi ngẩng đầu, ánh mắt đẫm lệ, giọng nói ̣n ngào: "Chuyện đã xảy rồi, chúng đều lùi một bước. Xem như chuyện hôm nay từng xảy , cũng từng nói gì cả. Bây giờ thể khó chịu, thích hợp đua ngựa, Thần vương phi thấy ?"
Phật Tịch nhìn Ninh Gia phi trở mặt nhanh như , trở nên trầm tư.
Ninh Gia phi nhìn Phật Tịch do dự, tim đập loạn nhịp. Nếu để Thần vương biết lời bà vừa nói, vậy bà và gia tộc của mình sẽ tồn ̣i được nữa.
Phật Tịch nói gì, cất bước khỏi doanh trướng, vì nàng giọng nói yếu ớt của con muỗi nói nó sắp chết.
Nàng đến chỗ người, mở bàn tay , con muỗi thoi thóp dựa vào lòng bàn tay nàng.
"Chết rồi à? Chưa chết thì đứng dậy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-56-1-duong-nhien-bao-quanh-la-huong-tra-sua-nong-nan.html.]
Con muỗi bỗng nhúc nhích: "Ong ong... Trời ạ, ngươi có thể hiểu à?"
"Ừm, gia nhập vào viện của chúng , đảm bảo này ngày nào ngươi cũng có máu tươi đẻ hút, còn đảm bảo ngươi bị người đánh chết."
"Ong ong... Không thể nào có ̃a bánh từ trời rơi xuống, đều là người trải đời cả, nói , muốn làm gì?"
Phật Tịch : "Nói chuyện với muỗi thông minh đúng là bớt việc, rất đơn giản, chỉ cần theo bên cạnh , thấy ai vừa mắt thì người hút máu kẻ đó."
"Ong ong... Ngươi thật xấu xa, nhưng thích."
Con muỗi nói xong bay lên, bay đến vai của Phật Tịch, đậu đó.
Phật Tịch tỏ vẻ hài lòng, đến khu nghỉ ngơi.
"Thần vương phi." Đám người thấy Phật Tịch, cùng dậy hành lễ.
Phật Tịch gật đầu: "Đứng lên ."
Đám nhìn Phật Tịch một phen, lại nhìn lưng nàng, cảm thấy rất khó hiểu.
Phật Tịch hiểu , nàng nhấp hớp nước trà, lạnh nhạt nói: "Đột nhiên thể Ninh Gia phi khó chịu."
Đám hiểu .
Ninh Nhàn Uyển ở một bên thấy Phật Tịch bình yên vô sự trở về thì rất tức giận. Nàng nắm chặt khăn trong tay, cắn chặt răng, cố gắng để mặt mình lộ sơ hở.
Ninh Gia phi gặp chuyện gì thế, chẳng phải nàng đã nói với nàng hoa phong lan ma bị Phật Tịch hỏng à?
Ninh Nhàn Uyển liếc trộm Phật Tịch, vì Phật Tịch may mắn như vậy. Thậm chí Thái tử còn cảnh cáo nàng, bảo nàng đừng làm phiền Bắc Minh Thần và Phật Tịch. Còn nói chờ Phật Tịch sinh con xong, y sẽ báo thù cho nàng.
"Ong ong... Tiểu mỹ nữ ở bên rất oán hận ngươi."
"Ong ong... Nhìn dáng vẻ nàng , nàng..."