Phật Tịch bất đắc dĩ, khi hành lễ chỉ có thể theo , khẽ ngẩng đầu nhìn lén vị Ninh gia phi . Thật sự nàng nghĩ mình đã làm gì đắc tội vị chủ tử này?
Ninh gia phi được cung nữ đỡ vào trong doanh trướng, dáng vẻ vô cùng cao ngạo.
Phật Tịch thoáng qua xung quanh, bất đắc dĩ chỉ thể theo vào.
Ninh gia phi ngồi chủ vị, một tay dựa vào thành ghế, nhìn Phật Tịch với vẻ xem thường.
Phật Tịch cụp mắt, nữ nhân muốn làm gì? Ánh mắt trần trụi nhìn chằm chằm này, còn tưởng rằng bà yêu .
Haiz!
Nếu như xinh đẹp có tội thì có lẽ nàng đã tội ác ngập trời.
Ha ha, tha thứ cho nàng tự luyến một chút, thật sự là cảnh tượng trước mắt làm cho người quá khó chịu. Nàng muốn cục cựa thể để làm dịu sự lúng túng này.
Ninh gia phi duỗi tay mình , cúi mắt nhìn hộ giáp mấy lần, lúc ngước mắt lên, giọng điệu đầy vẻ chế giễu: "Biết vì gọi ngươi đến đây ?"
Phật Tịch tiếng vội hoàn hồn lại, kiêu ngạo tự ti trả lời: "Không ."
Ninh gia phi khẽ hừ lạnh, giống như là đang chế giễu lại có vẻ như tự lẩm bẩm: "Không ?" Ánh mắt bà đổi, giọng điệu lạnh lùng: "Nói , ngươi ̣nh giải quyết thế nào?"
Phật Tịch ngước mắt, ánh mắt chớp nhìn Ninh gia phi, trong mắt đầy vẻ mờ mịt và khó hiểu.
Nói gì?
"Thỉnh xin nương nương chỉ rõ."
Ninh gia phi cười chế giễu, chằm chằm gương mặt xinh đẹp của Phật Tịch, con ngươi lóe lên vẻ lạnh lẽo, giả vờ y như thật.
"Ngươi cho rằng mình giả ngu thì có thể thoát được ?"
Lúc nói những lời này, bà ngồi ngay ngắn. Ngay lập tức có thái giám thả rèm xuống, có rất nhiều cung nữ khỏe mạnh .
Trên đầu Phật Tịch treo ba dấu chấm hỏi? Nàng đã làm sai điều gì? Nói thẳng tốt ?
Mọi bình tĩnh ngồi xuống nói chuyện, giải thích rõ hiểu lầm chẳng phải rất tốt à?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-54-1-than-phu-that-that-that-khong-biet.html.]
Thảo nào trong cốt truyện cung đấu luôn có người cứng miệng, đánh chết cũng nói.
Bây giờ xem chắc là bọn họ cũng biết mình phạm lỗi gì, nói thế nào được chứ?
Phật Tịch há miệng, cuối cùng biết nên nói gì.
Vì nàng thật sự biết nói gì nữa.
"Nương nương, thần phụ giả ngu."
"Hừ." Ninh gia phi tức giận, giơ tay đập mạnh lên mặt bàn. Vì tức giận nên lồng ngực bà phập phồng kịch liệt.
Ba vạch đầu Phật Tịch đen hơn, đồng thời thầm nghĩ có phải nàng nên quỳ xuống dập đầu cầu xin tha thứ, như thế mới xứng với khí căng thẳng hiện ̣i.
Nàng cúi đầu, thành khẩn nói: "Nương nương, làm phiền người nói rõ thần phụ đã làm sai chuyện gì?"
Lời vừa nói xong, Ninh gia phi tưởng rằng Phật Tịch khiêu khích mình, tức giận giơ tay chỉ vào Phật Tịch.
"Dựa vào Hoàng thượng truy cứu, ngươi lại dám nói thế với bổn cung à?"
Phật Tịch ngẩng đầu, ánh mắt mờ mịt, biết thế nào. Nàng nói gì nàng hiểu, rốt cuộc đang nói về chuyện gì thế?
Nàng đã làm gì nữ nhân này?
nhìn dáng vẻ của nữ nhân này, chẳng lẽ nàng đã làm sai chuyện gì mà mình biết ?
Nàng nghĩ vậy, giọng điệu dịu lại, hành lễ nói: "Xin nương nương bớt giận, thần phụ làm sai chuyện gì sẽ tự nhận lỗi, nhưng vẫn nhờ nương nương nói rõ lý do."
Ninh gia phi nghiến răng nghiến lợi, bản lĩnh giả vờ ngây ngốc của nữ nhân này đúng là cao thâm. Đã đến nước này mà lại có thể bình tĩnh như thế.
"Phật Tịch, có phải ngươi đang kéo dài thời gian, chờ Thần vương điện hạ đến cứu giúp. Ta khuyên ngươi bỏ qua ý ̣nh này , nhóm người Hoàng thượng săn nhanh thì mấy canh giờ, muộn thì hơn nửa ngày."
Phật Tịch ngước mắt.
Cho nên?
Có liên quan gì đến chuyện nàng phạm lỗi à?