Phật Tịch cúi thấp đầu, chẳng hiểu sống mũi cứ cay cay.
Nghe những lời , Bắc Minh Thần quỳ sụp xuống đất, ánh mắt kiên định dị thường: "Xin mẫu hãy tin con, dù Khê Nhi cần con nữa, con cũng tuyệt đối bao giờ rời bỏ nàng."
Hắn nói xong bồi thêm một câu: "Mẫu yên tâm, đời kiếp con chỉ cần một Khê Nhi, chắc chắn nạp , cũng cưới thêm bất kỳ ai khác."
Thái độ của Bắc Minh Thần khiến Ngôn Âm vô cùng hài lòng, bà khẽ gật đầu: "Tốt, lắm, mau dậy ."
Phật Tịch dìu Bắc Minh Thần đứng dậy xuống. Một nhà ba thuận hòa vui vẻ, tiếng giòn giã cứ thế bay xa khỏi căn phòng.
Nghỉ ngơi vài ngày, thương thế của cũng bình phục. Bắc Minh Thần, Phật Tịch cùng đại sư bàn bạc xem nên giải thích chuyện của Ngôn Âm với thế nào cho thỏa.
Sau bữa trưa, tề tựu đông đủ tại đại sảnh.
Sau khi tiếng mở cửa vang lên, cùng ngoảnh . Bắc Minh Thần và Đại sư dẫn đầu , Phật Tịch chậm rãi dìu Ngôn Âm theo .
Đám Nam Lạc thấy Ngôn Âm, sắc mặt đã đổi. Nhất là Ngôn Dận, ông ấy phắt dậy. Bởi lẽ Ngôn Âm lúc còn vẻ hống hách, coi trời bằng vung như hai ngày đó nữa.
Bà vận một bộ y phục đơn giản mà kém phần tinh tế, mái tóc b.úi hờ hững bằng một cây trâm cài, hề thêm bất kỳ trang sức cầu kỳ nào. Dáng vẻ thướt tha, ôn nhu hiền thục so với kẻ điên cuồng quả thực là hai khác biệt.
Cảnh tượng khiến ai nấy đều trợn mắt há mồm. Ngôn Dận ngẩn ngơ Ngôn Âm, ông tài nào hiểu nổi tại Nam Âm đột ngột đổi, cứ như thể biến thành một khác .
Phật Tịch dìu Ngôn Âm xuống cũng ngay bên cạnh bà.
Đại sư khẽ khụ hai tiếng, vuốt râu chờ hết kinh ngạc mới chậm rãi mở lời: "Khụ, chắc hẳn đều thấy sự đổi của Nam Âm . Lý do bà khác biệt đến là do kẻ hạ cổ, hành vi đây đều kẻ khác thao túng cả."
Cái gì?!
Mọi đồng loạt trợn tròn mắt, hết đại sư sang Ngôn Âm.
Ngôn Âm mỉm nhạt, có vẻ dịu dàng trang nhã: "Những chuyện chẳng còn chút ký ức nào. hai ngày nay Tiểu Khê kể , mới bản bao chuyện ác độc đến nhường nào."
Bà nói xong dậy định quỳ xuống đất. Phật Tịch cũng lập tức quỳ xuống cạnh . Bắc Minh Thần và Ngôn Dận vội vàng dậy, Giản Triều và Bắc Minh Vũ cũng chẳng dám nữa.
Ngôn Âm Phật Tịch, khẽ nhíu mày: "Con mau lên ."
Phật Tịch bướng bỉnh lắc đầu, nàng về phía Nam Lạc: "Lạc di, đây là mẫu của con. Con và Bắc Minh Thần xác nhận , việc đây đều do tự nguyện. sự , giờ lời xin quả thực muộn màng, con nguyện gánh vác hậu quả."
Ngôn Âm vỗ nhẹ lên vai Phật Tịch, trách móc: "Cái con bé , con đang m.a.n.g t.h.a.i đấy..." Nói bà sang Bắc Minh Thần: "Mau đỡ Tiểu Khê dậy ."
Bắc Minh Thần bước tới định đỡ nàng, nhưng Phật Tịch nhất quyết chịu dậy. Bất lực, đành về phía Nam Lạc: "Mọi hậu quả, cứ để bản vương gánh vác là ."
Nghe , Phật Tịch ngước mắt Bắc Minh Thần. Cứ ngỡ nàng sẽ từ chối để tự gánh lấy, ai dè nàng nắm lấy tay Ngôn Âm, bộ kéo bà dậy, nhanh miệng nói: "Mẫu , dậy thôi! Con rể người bảo hắn gánh chuyện này rồi."
Bắc Minh Thần: ?
Nghĩ thì nghĩ , nhưng Bắc Minh Thần vẫn sang Nam Lạc: "Trưởng công chúa yêu cầu gì cứ việc , bổn vương chắc chắn từ nan."
Nam Lạc quan sát Ngôn Âm từ xuống . Bảo bà tin phụ nữ mắt là kẻ g.i.ế.c chớp mắt như Nam Âm thì đ.á.n.h c.h.ế.t bà cũng chẳng tin. Người Nam Đồng quốc vốn bản tính thuần hậu, bà cũng từng nghi ngờ Nam Âm độc ác đến thế, hóa là do hạ cổ.
"Khê Nhi, dìu mẫu con dậy . Những chuyện bà đây đều tự nguyện, thể đổ hết tội lên đầu bà ."
Phật Tịch xong rạng rỡ, phấn khởi mặt: "Cảm ơn Lạc di, cảm ơn Lạc di nhiều lắm! Sau con nhất định sẽ báo đáp thật ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-151-3-vay-ma-con-lai-to-chuc-cho-nhan-vien-dinh-cong.html.]
lúc , đại sư mới hào hứng xen : "Báo đáp cái gì mà báo đáp, con gây họa ở đừng khai tên sư phụ là ."
Lời của đại sư trúng tim đen của , khiến ai nấy đều bật ha ha.
*
Góc giải thích của tác giả về mối quan hệ giữa Nam Âm, Ngôn Âm và Ngôn Khê (Phật Tịch):
1. Ngôn Âm gốc:Được Ngôn Dận nhặt về nuôi, nhưng khi mới vài tuổi một linh hồn từ dị giới chiếm xác (linh hồn gốc của Ngôn Âm chỗ dung , đại sư đưa đến hiện đại).
2. Kẻ chiếm xác (Ngôn Âm giả): Dụ Nam Âm gác mái, xóa ký ức của Nam Âm và tráo đổi phận.
- Sau khi khỏi gác mái: Kẻ chiếm xác biến thành Nam Âm, còn Nam Âm thật biến thành Ngôn Âm.
3. Ngôn Khê (Phật Tịch): Nam Âm giả (linh hồn chiếm xác) sinh Ngôn Khê bóp c.h.ế.t, bảo Ngôn Âm (Nam Âm thật) mang vứt. Đại sư cứu , gửi hồn Ngôn Khê đến hiện đại sống cùng hồn Ngôn Âm gốc.
4. Hiện tại:Sau khi Phật Tịch gả cho Bắc Minh Thần, Đại sư mới gọi hồn Ngôn Khê về nhập xác.
(Còn linh hồn chiếm xác là ai, sẽ giải thích ở phần Long mạch hoặc ngoại truyện).