Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 145.2: Ta là trưởng công chúa Nam Đồng quốc, Nam Lạc
Cập nhật lúc: 2025-12-14 14:06:11
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nam Lạc nói tiếp: "Hai mươi mấy năm , bị Nam Âm hãm hại thông dâm với người khác, phụ hoàng tức giận cấm túc trong cung."
Nam Lạc nói đến đây dừng lại, khi ổn ̣nh tâm trạng mới nói tiếp: "Trong một đêm, triều ̀nh rung chuyển bất an. Hoàng thượng Nam Đồng quốc bệnh nặng quấn . Trưởng công chúa Nam Đồng quốc mất tăm, đám hoàng tử công chúa còn lại người thì chết, người thì ̀n. Ngoại trừ Nam Âm, ai may mắn sống sót."
"Sau đó, Nam Âm nhốt lại, nói muốn để sống đến lúc Nam Đồng quốc rơi vào tay ả, là phu quân ... Thi Hoành liều c.h.ế.t cứu ."
Thi Hoành cúi đầu thấp xuống, lời Nam Lạc nói khiến ký ức phủi bụi chôn kín dưới đáy lòng ông hiện lần nữa.
Ông vốn là hiệp khách giang hồ, một tình cờ thấy bóng dáng trưởng công chúa Nam Đồng quốc, chỉ vừa nhìn ông đã rung động.
Ông có suy nghĩ xấu xa gì, chẳng qua ông chỉ cảm thấy Nam Lạc . Ông muốn gặp Nam Lạc thường xuyên nên mới vào hoàng cung làm thị vệ, lại lên đến ngự tiền thị vệ vì muốn gặp Nam Lạc nhiều một chút.
Ông biết tâm tư của mình bị người khác nhìn ? Hay Nam Âm vô tình chọn đại một người? Đúng lúc đêm đó ông trực ban, Nam Âm chọn ông làm gian phu .
Giản Triều vậy nhíu mày, y vẫn luôn biết Nam Âm ̀n nhẫn, nhưng ngờ mụ táng tận thiên lương như vậy.
Bây giờ nghĩ lại, đám hoàng tử công chúa xảy chuyện trong một năm rất khả nghi. Chỉ là những hoàng tử, công chúa xảy chuyện rất hợp lý. Hơn nữa, khi đó Hoàng thượng bệnh nặng quấn , truy đến cùng.
Ngôn Dận vậy im lặng một lúc, ông có thấy chuyện Nam Đồng quốc năm đó, nhưng từng nghĩ Nam Âm nhúng tay vào. Ngôn Âm có lẽ thoát khỏi liên quan.
Bắc Minh Thần nhìn Phật Tịch đang ngơ ngác, xoa đầu nàng, ngẩng đầu nhìn Nam Lạc.
"Bổn vương và Nam Âm có mối thù sâu nặng, thù của Nam Lạc công chúa, nể tình Khê Nhi, bổn vương giúp công chúa báo thù."
Bắc Minh Vũ gật đầu, đại ca nói gì thì y đều làm theo.
Nam Lạc cụp mắt: "Đa tạ Thần Vương điện hạ, hôm nay nói những lời này chỉ vì thù riêng."
Bắc Minh Thần ngước mắt nhìn sang, hiệu cho Nam Lạc tiếp.
Nam Lạc nghiêm túc nói: "Nam Âm làm chuyện xấu liên quan đến bách tính Nam Đồng quốc. Nếu vì một mình ả khiến dân chúng chịu Nam Đồng quốc chịu đựng chiến tranh, đối với bách tính mà quá ̀n khốc. Mà ... Cũng muốn nhìn thấy bách tính lưu lạc, thê tử ly ́n."
Mọi người Nam Lạc nói xong đều im lặng một lúc.
Hồi lâu , Bắc Minh Thần mới nói: "Bổn vương cũng muốn nhìn thấy."
Trong mắt Phật Tịch lóe lên vẻ kinh ngạc thể che giấu, nàng rất khâm phục Nam Lạc, nhưng lại cảm thấy đau lòng cho bà ấy.
Giản Triều thở dài: "Vậy âm thầm giết chết mụ ."
Sau khi Lam Thiên vậy về phía Giản Triều, nàng cảm thấy Nam Lạc sẽ để cho Nam Âm chết dễ dàng như vậy. Nam Lạc muốn đại thần Nam Đồng quốc thấy rõ bộ mặt thật của Nam Âm rồi mới giết mụ .
Nam Lạc khẽ gật đầu: "Nếu âm thầm giải quyết ả, vậy những chuyện xẩu ả làm, bao nhiêu mạng người ai mà biết?"
Phật Tịch vậy mi khẽ run lên, nghiêng đầu về phía Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần cười, nhéo tay Phật Tịch, hiệu nàng bình tĩnh.
Ngôn Dận suy nghĩ thật lâu, ngước mắt lên: "Nếu như vậy, nửa tháng là sinh nhật Nam Âm. Đến lúc đó, mọi người theo Nam Đồng quốc."
Bắc Minh Thần ngước mắt: "Cách này cũng được, nhưng phải có chứng cứ rõ ̀ng. Chỉ cần có chứng cứ Nam Âm làm chuyện ác thì có thể dễ dàng chiến thắng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-145-2-ta-la-truong-cong-chua-nam-dong-quoc-nam-lac.html.]
Ánh mắt Phật Tịch sáng lên, cười nhìn Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần nhếch miệng, tiếp tục vuốt mái tóc mềm mại của Phật Tịch.
Nam Lạc vậy, sắc mặt khó coi, trầm giọng nói: "Chứng cứ Nam Âm làm chuyện ác ở trong hoàng cung Nam Đồng quốc. Năm đó thể vạch trần Nam Âm nên bị ả nhốt."
Ngôn Dận híp mắt: "Vị trí cụ thể ở ?"
Nam Lạc: "Ở trong tẩm điện của ."
Bà ấy vừa nói xong, mọi người đều im lặng. Cho dù chứng cứ vẫn nằm yên trong tẩm điện thì phải lấy thế nào?"
Ngôn Dận thấy sắc mặt mọi người khó coi, khẽ thở dài: "Hôm nay đến đây thôi, các vị xa mệt mỏi, vẫn nên nghỉ ngơi sớm ."
Bắc Minh Thần gật đầu dẫn Phật Tịch đại điện, hai người ngừng lại trước cung điện. Phật Tịch rúc vào lòng Bắc Minh Thần, ngửa đầu nhìn trời.
"Bắc Minh Thần, chàng nói xem Nam Âm lại ác độc như vậy? Bà giống như ác ma chuyển thế, vô nhân tính!"
Bắc Minh Thần đưa tay kéo áo choàng người Phật Tịch: "Bà sẽ bị trừng phạt thôi."
Còn đợi Phật Tịch nói chuyện, giọng nói của Nam Lạc vang lên.
"Tiểu Tịch..."
Phật Tịch vội lách khỏi ngực Bắc Minh Thần, xoay người nhìn Nam Lạc, cười nói: "Nguyệt di, à , phải gọi là Lạc di."
Nam Lạc cười nói: "Gọi cũng được."
Bà ấy nói xong nhìn Bắc Minh Thần: "Thần Vương điện hạ, có thể nói chuyện riêng với Tiểu Tịch ?"
Phật Tịch nhíu mày, dường như rõ Nam Lạc muốn nói gì với mình, nhưng vẫn đẩy Bắc Minh Thần .
"Bắc Minh Thần, chàng về trước ."
Bắc Minh Thần cưng chiều Phật Tịch, nhanh chóng xoay rời .
Sau khi Bắc Minh Thần , Nam Lạc đến mặt Phật Tịch, kéo tay nàng mỉm cười nói: "Tiểu Tịch, ở Lăng Khê quốc có quen ?"
Phật Tịch chớp mắt, cong môi nói: "Rất tốt, gần quen rồi."
Nam Lạc gật đầu đưa tay sờ gương mặt nàng: "Vậy thì tốt rồi."
Phật Tịch thấy dáng vẻ Nam Lạc thôi, mở miệng nói: "Nguyệt di tìm con có chuyện gì?"
Nam Lạc điều chỉnh lại tâm trạng của mình, trong giọng nói có vẻ áy náy.
"Tiểu Tịch, là Lạc di có lỗi với con."
Phật Tịch vậy nhíu mày.