Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 139.3: Ta tên Ngôn Khê

Cập nhật lúc: 2025-12-03 02:54:25
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông ấy gọi một tiếng Tiểu Khê khiến Phật Tịch ngẩn người, chần chờ, đó khẽ cười nói: "Mười mấy năm trôi qua, còn tìm được chứ?"

Ngôn Dận thôi, nếu như ông nói rõ sự thật có khiến Tiểu Khê bị dọa sợ ?

"Tiểu Khê, ..."

"Ngài cái gì?" Phật Tịch nắm chặt đũa, nhìn chằm chằm Ngôn Dận, bỏ sót bất kỳ cảm xúc gì mặt ông ấy.

Một tay Ngôn Dận đặt lên vai Phật Tịch, nhìn nàng với vẻ yêu thương. Gương mặt này quá giống Nam Âm, mà lông mày lại giống ông. Khi gặp lần đầu tiên, ông đã xác ̣nh đây là con của mình.

Phật Tịch liếc mát nhìn tay đang đặt vai mình, muốn hất tay xuống, nhưng nàng còn hành động thì đã kìm nén suy nghĩ này.

Ngôn Dận hé miệng, vừa ̣nh nói chuyện, cửa đã bị người đạp "Ầm" một cái.

Hai người trong điện giật mình, cùng nhìn về phía cửa.

Trong tay Bắc Minh Thần cầm kiếm, lo lắng đứng ở cửa điện, khi nhìn thấy Phật Tịch mới thở một . Song, khi nhìn thấy tay của Ngôn Dận đặt lên vai Phật Tịch, bỗng nhiên lửa giận bùng lên, mắt như muốn phun lửa.

Hắn cất bước vào đại điện, hất tay đặt vai Phật Tịch xuống, lại bảo vệ nàng trong ngực.

Thị vệ ngoài điện cùng quỳ xuống xin tha: "Xin Hoàng thượng thứ tội, Thần Vương điện hạ khăng khăng xông vào điện, bọn thuộc hạ cản lại được."

Bây giờ Phật Tịch mới hoàn hồn lại từ trong nỗi hoảng sợ, nàng vội đứng lên ôm chặt Bắc Minh Thần, vùi mặt vào lòng hắn, cảm nhận nhiệt độ của hắn.

"Bắc Minh Thần, chàng thì tốt quá rồi."

Ngôn Dận im lặng rụt tay lại, nhìn hai vợ chồng đứng chung ngọt ngào chán ngán.

Bắc Minh Thần ném kiếm trong tay, xoa đầu Phật Tịch, giọng điệu vô cùng dịu dàng: "Khê Nhi đừng sợ, đến đây."

Phật Tịch gật đầu, từ trong lòng Bắc Minh Thần nhìn thấy Ngôn Dận đang nhìn hai người bọn họ, ít nhiều gì cũng ngượng ngùng.

Nàng khẽ ho làm dịu bầu khí lúng túng: "Khụ khụ, ừm... Là Hoàng thượng Lăng Khê quốc đã cứu ."

Bắc Minh Thần nhìn lướt qua Ngôn Dận, đương nhiên là hắn biết, vì lý do này nên vừa rồi hắn chặt tay Ngôn Dận.

Hắn sai người tìm hồi lâu nhưng tìm được Khê Nhi, hắn nghĩ là Khê Nhi bị Nam Âm bắt rồi, đang ̣nh tấn công Nam Đồng quốc thì có người chạy đến báo lúc này Thần Vương phi đang ở Lăng Khê quốc, nên hắn mới vội vàng chạy đến.

"Đa ̣ Lăng Hoàng tay cứu giúp, phần ân tình chắc chắn bổn vương sẽ báo đáp, chỉ mong Lăng Hoàng đừng làm chuyện khác thường. Nếu ..."

Ngôn Dận Bắc Minh Thần đe dọa, ông giận mà còn cười: "Thần Vương điện hạ cứ yên tâm."

Sau khi Bắc Minh Thần vậy nói gì nữa, nắm tay Phật Tịch ngoài điện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-139-3-ta-ten-ngon-khe.html.]

"Khoan đã." Ngôn Dận vội mở miệng.

Bắc Minh Thần híp mắt: "Lăng Hoàng còn có gì muốn nói?"

Ngôn Dận nhìn qua hắn, ung dung nói: "Thần Vương và Thần Vương phi ngang qua Lăng Khê quốc, có thể để hai người như vậy?"

Ông nhìn vẻ cảnh giác của Bắc Minh Thần, cười nói: "Thần Vương điện hạ thoải mái , nói Nhị hoàng t.ử Bách Thanh quốc cũng ở đây. Mẫu y chính là công chúa Lăng Khê quốc của , cũng rất thích tên tiểu tử ."

Bắc Minh Thần vậy đã hiểu ý của Ngôn Dận.

"Đương nhiên rồi, chắc chắn bổn vương sẽ nói với Giản Triều, chỉ là chúng có chuyện quan trọng, chuyện uống rượu trò chuyện này vẫn nên chờ khi ̉nh rỗi bàn lại, cáo từ."

Bắc Minh Thần nói xong, do dự ôm Phật Tịch ngoài, nhưng giọng nói của Ngôn Dận lại vang lên bên tai hắn.

"Thần Vương điện hạ dừng bước, ngài có muốn tra chân tướng chuyện phụ mình mất ? Trẫm biết một vài bí mật, nói chừng có thể giúp Thần Vương điện hạ sớm ngày điều tra rõ chân tướng."

Bắc Minh Thần ngừng bước lại cười nói: "Bổn vương đã tra rõ cái chết của phụ , bây giờ bổn vương muốn tra về Giản Yên, biết Lăng Hoàng biết bí mật gì liên quan đến Giản Yên ?"

Ngôn Dận nâng chung trà lên nhấp một hớp, khóe miệng cong lên nụ cười, hề hoang mang nói: "Ngài nói xem có trùng hợp , có biết vài bí mật."

Ngôn Dận bảo Bắc Minh Thần và Phật Tịch xuống, lại phất tay, bảo thị vệ ngoài điện lui xuống toàn bộ.

Trong phút chốc, trong điện chỉ còn lại ba người.

Phật Tịch kéo Bắc Minh Thần, khẽ nói: "Bắc Minh Thần..."

Bắc Minh Thần nhìn Phật Tịch khẽ gật đầu, ôm nàng qua ngồi đối diện Ngôn Dận, đó ôm eo nàng bảo vệ nàng trong lòng.

Ngôn Dận Bắc Minh Thần, ánh mắt lại dời qua nhìn lưng Phật Tịch. Xem bàn tay , Ngôn Dận tức giận nâng chung lên nhấp một miếng, hít sâu một , nhìn xem có tức giận chứ.

Hừ, xem là khí à?

Hay lắm, một bắp cải trắng xinh đẹp lại bị con heo Bắc Minh Thần ủi nát rồi.

Ông cố bình tĩnh lại, mỉm cười đặt chén trà xuống, tỏ vẻ ung dung nhưng thật tức giận thôi.

"Nghe nói Thần Vương điện hạ lớn hơn Thần Vương phi rất nhiều tuổi?"

 

Loading...