Bắc Minh Thần vậy, nâng bước vội đến cổng Thần Tịch Viện, với Linh Tiêu: "Bảo vệ Thần Tịch Viện cho tốt."
Linh Tiêu vốn ̣nh theo, Bắc Minh Thần nói vậy ngừng bước lại, cung kính nói: "Vâng..."
Linh Phong thấy thế nâng bước theo Bắc Minh Thần, hai người chạy như bay về phía cửa phủ.
Bắc Minh Thần bước nhanh xuất phủ, thị vệ nhanh chân dắt ngựa đến bên cạnh Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần nhíu mày, cả người cứng đờ, nhìn thấy ngựa đến vội trở mình lên ngựa, đó khẽ gào một tiếng, con ngựa bị đau nhanh chóng chạy về phía trước.
Gió lạnh gào thét thổi qua bên tai, giờ phút Bắc Minh Thần chỉ mặc cẩm y mỏng manh, nhưng hắn cảm thấy lạnh. Lúc này hắn chỉ hi vọng con ngựa có thể chạy nhanh lên.
Trong đêm lạnh lẽo, móng ngựa giẫm lên mặt đất vẫn còn lạnh, phát tiếng lộc cộc.
Bắc Minh Thần siết chặt dây cương, ánh mắt nhìn thẳng phía trước, nhìn thấy cửa hoàng cung cũng dừng lại.
Thị vệ gác cửa cung thấy vậy vội nhường đường.
Bắc Minh Thần chạy thẳng đến tẩm điện Thái hậu, đó tung người xuống ngựa, cất bước thẳng về phía trước.
Bên ngoài tẩm điện của Thái hậu đã vây kín người, lần này khác hẳn lần trước, chỉ có hoàng thất thuộc mà đám đại thần cũng quỳ gối ngoài tẩm điện của Thái hậu, đủ chứng minh Thái hậu sắp xong thật rồi.
Trời sáng rét lạnh, biết vì mùa đông vì lo lắng cho Thái hậu, giờ phút này sắc mặt những người trắng bệch.
Bắc Minh Thần đến trước tẩm điện, khi nhìn thấy rõ đám người đang quỳ đất, trong lòng chùng xuống.
Sau khi đám đại thần nhìn thấy Bắc Minh Thần, vội cúi đầu hành lễ: "Tham kiến Thần Vương điện hạ."
Bắc Minh Thần trả lời, bước nhanh vào trong điện. Đến khi bước vào bên trong, đến gần giường, nhìn thấy Thái hậu nằm đó như tro ̀n, trong đôi mắt ngập tia máu đỏ dọa người, đôi mi rũ xuống. Hắn vội quỳ xuống đất, dập đầu một cái, giọng nói ̣n ngào, giọng điệu kìm nén: "Tôn nhi thỉnh an tổ mẫu."
Thái hậu thấy giọng nói quen thuộc, mơ màng mở to mắt. Hình ảnh trước mắt trở nên mơ hồ, dường như bà biết mình đang ở .
Hồi lâu , Bắc Minh Thần thấy Thái hậu nói gì, hắn quỳ đất ̣nh bò lên: "Hoàng tổ mẫu?"
Hắn gọi một tiếng này khiến Thái hậu tỉnh ́o hơn, bà cố gắng mở to mắt, nhìn Bắc Minh Thần ở trước mặt, khóe miệng cong lên nụ cười cay đắng, thở dồn dập nói: "Hoàng tổ mẫu... Không ... Thần Nhi... Đừng lo lắng."
Thái hậu nói mấy chữ này giống như đã dùng hết sức, thở của bà càng lúc càng nặng nề, thể phập phồng, mí mắt như muốn khép lại.
"Hoàng tổ mẫu!" Bắc Minh Thần nhìn thấy Thái hậu yếu ớt như vậy, trong lòng hắn khó chịu, gọi thêm lần nữa.
Thái hậu lại mở mắt , khóe miệng mấp máy như muốn nói gì, nhưng lại nói nên lời.
Bắc Minh Thần thấy vậy vội xích lại gần, lo lắng hỏi: "Hoàng tổ mẫu muốn nói gì?"
Giọng nói của Thái hậu như muỗi: "Thần Nhi trưởng thành rồi, Hoàng tổ mẫu có thể ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-127-1-thai-hau-hoang.html.]
Thái hậu nói câu này vô cùng khó khăn, phải thở một dài.
Trong lòng Bắc Minh Thần chua xót, ánh mắt rưng rưng ẩm ướt.
"Hoàng tổ mẫu..."
Thái hậu mệt mỏi đưa tay lên xoa đầu Bắc Minh Thần.
Bắc Minh Thần thấy thế vội cúi người thấp hơn.
Thái hậu đưa tay đặt lên đầu hắn, thở dốc vỗ nhẹ, khóe môi cong lên ý cười.
Thần Nhi, Hoàng tổ mẫu nhìn thấy con của con chào đời, nhưng Hoàng tổ mẫu tin con có thể bảo vệ bọn chúng.
Hoàng tổ mẫu phải , Hoàng tổ mẫu muốn từ lâu rồi.
Thái hậu rơi nước mắt, hé miệng muốn nói chuyện.
Bắc Minh Thần cúi đầu , nhưng thấy Thái hậu nói gì. Hắn muốn ngẩng đầu, nhưng tay đang đặt lên đầu hắn đột nhiên rủ xuống.
Sắc mặt Bắc Minh Thần đổi, mắt trừng to vô cùng đau lòng. Hắn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Thái hậu đã nhắm mắt, còn thở nữa.
Những người khác trong tẩm điện thấy vậy vội cúi người, trong giọng nói như nấc lên.
"Thái hậu nương nương..."
Phật Tịch vừa bước chân vào cửa tẩm điện, tiếng hoàng tử, vương gia ̣n ngào vang bên tai nàng. Sau đó, thái giám ở bên ở ngoài điện cất cao giọng hét.
"Thái hậu nương nương hoăng."
Thân thể Phật Tịch cứng đờ đứng đó, nàng đứng ̣i chỗ tiếng khóc và tiếng ̣n ngào ở trong nội điện, trong tim nàng cảm thấy nhói đau, tay vô thức siết chặt khoác áo cho Bắc Minh Thần.
"Thái hậu nương nương hoăng." Giọng sắc bén của thái giám lại vang lên.
Trong điện, tiếng khóc vẫn kéo dài, vẻ mặt đám hoàng tử, đại thần đều u sầu.
Phật Tịch bước từng bước nặng nề vào đại điện, mặt đất có rất nhiều người đang quỳ. Hoàng thượng quỳ bên phải giường, còn nhóm phi tần quỳ bên dưới.
Bắc Minh Hoài và thái tử phi của y quỳ Bắc Minh Thần, Ninh Nhàn Uyển quỳ phía , tiếp theo là Bắc Minh Lâm, Tô Man Nghi...