Phật Tịch nhướng mày, đầu , đối diện với ánh mắt nóng bỏng của Giản Triều.
"Vì tiền, đệ đúng là co dãn ."
Giản Triều hề bận tâm, phe phẩy quạt trong tay, tùy tiện đáp: "Đại trượng phu đương nhiên co được giãn được."
Y vừa nói xong, nhìn thấy ánh mắt xem thường của Bắc Minh Thần vaf Phật Tịch, chợt đưa mu bàn tay chạm mũi, giọng nói nhỏ nhiều: " dùng mu bàn tay chạm mũi, giọng nhỏ nhiều: "Chủ yếu là gần đây đệ đang điều tra một chuyện, mà điều tra việc thì cần bạc trắng để khơi thông các mối quan hệ..."
Tòng Tâm mang sữa bò lên, Bắc Minh Thần nhận lấy, đưa đến bên môi Phật Tịch, dịu dàng : "Uống chút sữa ."
Giản Triều tò mò qua, thái độ lấy lòng nói: "Đây là gì vậy?"
Phật Tịch định hé môi uống sữa, Giản Triều nói vậy chợt nhìn qua, mím môi đáp: "Có lỗ tai để làm gì?"
Bắc Minh Thần bật .
Phật Tịch uống vài hớp sữa, khi nuốt xuống Giản Triều đang tỏ tổn thương, nói: "Nói xem, đệ muốn điều tra chuyện gì?"
Giản Triều chỉ Bắc Minh Thần: "Đệ muốn điều tra chuyện ông bà ngoại bị phu quân của tẩu khắc chết."
Đáng lẽ Phật Tịch nên tức giận, nhưng nàng lại vô dụng mà che mặt cười rộ lên.
[Lúc đọc sách còn mắng đúng là thần chết dạo phố, nhân tiện đạt được KPI nữa.]
Bắc Minh Thần cạn lời hai đang trộm: " Giản Triều, đệ bạc nữa ?"
Giản Triều vội ngừng , về phía Phật Tịch, ý Phật Tịch cũng đang trộm.
Bắc Minh Thần xoa đầu Phật Tịch, giọng dịu dàng: "Vui thì cứ thêm chút nữa.”
Giản Triều trợn mắt: “Năm ca đến Bách Thanh quốc cũng là năm đời. Giờ nghĩ , mạng thật lớn.”
Phật Tịch ngừng : "Thôi , theo .” Nàng nói xong đứng dậy.
Giản Triều khó hiểu hỏi: "Đi ?"
Phật Tịch kéo Bắc Minh Thần bước ngoài: “Đi xem thử tài liệu đệ .”
Ánh mắt Giản Triều lóe lên tia sáng, nhanh chóng cất bước theo.
Ba bước Tàng Thư Các, đẩy cánh cửa cuối cùng . Trong căn phòng rộng lớn chất đầy sách và ̀i liệu.
Phật Tịch nhìn lướt qua: "Tự tìm , nhớ tài liệu về Bách Thanh quốc.”
Giản Triều hứng thú, xếp quạt , sải bước đến hàng sách , cẩn thận tra cứu ̀i liệu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-124-ta-khong-can-moi-to-deu-dinh-nuoc-bot.html.]
Phật Tịch cũng bước , Bắc Minh Thần theo sát phía , sợ Phật Tịch vấp bởi những nấc thang trong Tàng Thư Các.
Nàng dạo quanh các chồng sách, thấy tài liệu của Bách Thanh quốc nên tới, nhặt cuốn sách đặt cùng lên xem. Sau khi lật chừng hai trang, nàng sang với Giản Triều ở đối diện vẫn đang tìm kiếm: "Đệ xem thử quyển này ."
Giản Triều bước nhanh tới, nhận lấy cuốn sách từ tay Phật Tịch. Có lẽ vì sách ẩm mốc, khi lật hai ba trang thì các trang giấy dính chặt lật nữa.
Phật Tịch dùng ngón tay chấm chút nước bọt, qua giật lấy mép trang giấy đó lật qua.
Giản Triều học , gật đầu vẻ mãn nguyện.
Bắc Minh Thần đưa tay xoa trán, rốt cuộc hai quái vật này trốn từ vậy?
Phật Tịch nhìn một lúc cũng thấy cạn lời, nàng tỏ vẻ ghét bỏ : “Nếu lật thì cứ lật, chúng cần thiết chấm nước bọt mỗi trang .”
Bàn tay Giản Sào đang định chấm nước bọt khựng , gật đầu "Ừm" một tiếng, tiếp tục chấm nước bọt lật tiếp.
Một lúc , y chậc chậc thành tiếng: “Không ngờ trong hoàng cung những bí mật như thế .”
Bắc Minh Thần nắm lấy tay Phật Tịch: “Ra ngoài nghỉ ngơi , nàng lâu .”
Giản Triều tài liệu hoàng thất Bách Thanh quốc trong lòng, bước theo hai ngoài.
Ba bàn, Bắc Minh Thần lúc thì xoa đầu Phật Tịch, lúc thì vuốt ve má nàng, lúc xoa nắn tay nàng.
lúc Bắc Minh Thần hôn Phật Tịch, nàng đưa tay chặn , lắc đầu : "Có , đừng loạn."
Giản Triều thấy ngẩng đầu lên, định mở miệng chuyện, một chiếc khăn bay tới, trùm lên đầu che khuất tầm của y.
Y lại thấy giọng của Bắc Minh Thần: "Bây giờ ai thấy nữa ."
Giản Triều hít một thật sâu, giật phăng chiếc khăn đầu xuống, dậy giận dữ : "Hai đó, ."
Nói xong, y ôm ̀i liệu chuẩn bước khỏi Tàng Thư Các.
Bắc Minh Thần với Phật Tịch, thản nhiên : "Xem bạc bảo quản gia chuẩn thể thu hồi ."
Giản Triều đổi sắc mặt, xuống, lấy lòng : "Hai đó, thật sự là vô cùng xứng đôi.”
Y vừa nói vừa áp mặt lại gần, xoa xoa ngón cái và ngón trỏ: "Chuyện bạc đó chúng bàn lại xem."
Phật Tịch: "Dù đệ cũng là hoàng tử..."
"Có thể trách ? Còn do mẫu ép buộc!" Giản Triều ngắt lời Phật Tịch, chán nản .
Phật Tịch mở to mắt, buột miệng: "Mẫu đệ ép buộc?"