Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 112.3: Ra tay trước

Cập nhật lúc: 2025-10-05 03:53:09
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phí Nguyệt.

Tỷ tỷ của Nam Âm tên là Nam Nhạc, mà mẫu của Nam Nhạc là người An Chuẩn quốc. Lúc Nam hoàng còn làm thái tử từng đến An Chuẩn quốc du ngoạn, vừa nhìn đã chọn trúng mẫu Nam Nhạc. Từ đó, ông dẫn mẫu Nam Nhạc về Nam Đồng quốc, bao lâu sẽ sinh trưởng nữ Nam Nhạc.

Sau khi Nam Đồng quốc xảy cung biến, trưởng công chúa biến mất thấy tung tích. Có người nói nàng bị Nam Âm giết chết, có người nói bị Nam Âm giam cầm tra tấn mỗi ngày, nhưng ai tin tưởng Nam Nhạc có thể trốn khỏi tay Nam Âm.

Nếu như Phí Nguyệt thật sự là Nam Nhạc, vậy ̣i bà ấy quen biết với Phật Tịch từ sớm, mà quốc sư cũng từng ám sát Phật Tịch, trong đó có âm mưu gì ?

Hắn dời mắt, lạnh lùng nhìn người áo đen trước mặt: "Nói tiếp ..."

"Hôm nay ở tửu lâu, quốc sư nhìn thấy nữ nhân này mà giật mình. Khi đó cho người theo dõi bà , thấy bà đến . Sau khi điều tra rõ ̀ng, buổi tối bảo chúng ám sát, lấy đầu của bà là được."

"Chúng biết vì quốc sư muốn ám sát nữ nhân này, chúng đến An Chuẩn quốc vì đại hôn của thái tử."

Bắc Minh Thần vậy đã biết hai người này biết chuyện gì cả, nói với Linh Tiêu: "Lấy đầu gã đưa đến chỗ Ngôn Âm."

Lão đại vậy hề hoảng loạn, trái lại còn vui vẻ, ngờ vương gia này nói chuyện rất giữ lời, còn đầu nói với Linh Tiêu: "Tiểu , lúc ngươi chặt hãy tay dứt khoát một chút."

Nói xong giơ bàn tay đặt lên cổ, chỉ vào một chỗ nói: "Ta dạy cho ngươi, chặt từ nơi này, phải mạnh tay, như vậy mới chém được vết thương vừa gọn lại đẹp."

Linh Tiêu: ???

Tên này chắc bị ngốc rồi, chỗ dễ chém lại muốn chém từ chỗ khó nhất.

Bắc Minh Thần nhìn lướt qua lão đại , nhìn đến người áo đen. Hắn từng là thái giám trong cung, lại có võ công như thế, chắc chắn biết được rất nhiều bí mật.

Người áo đen run rẩy, hắn cũng muốn chết nhẹ nhàng.

Bắc Minh Thần nháy mắt với Linh Phong, Linh Phong hiểu ý, khẽ gật đầu.

Hắn nhìn Phí Nguyệt và Thi Hoành, giọng nói còn lạnh lẽo như ban nãy, nhưng vui vẻ chút nào.

"Bây giờ Linh Tịch Các đã bị lộ rồi, Nguyệt di theo bổn vương về Thần Vương phủ , chuyện khác ngày hãy tính."

Hắn lại nhìn quanh Linh Tịch Các: "Các vị yên tâm, Linh Tịch Các này do Khê Nhi mở , cho nên bổn vương sẽ để nó sụp đổ. Bổn vương sẽ sai người đưa tư liệu ở Linh Tịch Các đến Thần Vương phủ trong đêm."

Bắc Minh Thần nói xong, đợi Thi Hoành và Phí Nguyệt đáp lời đã người cất bước khỏi Linh Tịch Các.

Khê Nhi đang chờ hắn ở nhà.

Linh Tiêu dắt ngựa đến trước mặt Bắc Minh Thần: "Vương gia..."

Bắc Minh Thần trở mình lên ngựa, nắm chặt dây cương ngựa lại: "Sau khi quét dọn xong, hãy đánh gãy gân tay, chân của thái giám ..."

Nói đến đây, Bắc Minh Thần ngừng lại, Khê Nhi dang mang thai, hắn thể quá ̀n bạo, chuyện này nói .

"Thẩm vấn trong đêm, nhớ rõ mọi chuyện lớn nhỏ liên quan đến Nam Đồng quốc, đó giết ."

"Vâng." Linh Tiêu kinh ngạc, đó nhanh chóng đáp lời.

Bắc Minh Thần quất roi ngựa mau chóng chạy đến Thần Vương phủ, khi đứng ở cửa phủ ghìm chặt dây cương, chờ con ngựa dừng lại mới tung người xuống.

Thị vệ ở cổng nhanh chóng đến giữ chặt ngựa, cung kính nói: "Vương gia..."

Bắc Minh Thần thẳng về phía trước, thị vệ nhanh chóng mở cửa phủ .

Hắn đến của Thần Tịch Viện, vừa bước một chân vào lại rụt , cúi đầu nhìn xem người mình có máu tươi . Sau khi ngửi thấy mùi máu tươi, nhanh chóng đổi hướng vào biệt viện, rửa mặt một phen, y phục mới rồi mới đến Thần Tịch Viện.

Phật Tịch giường dựa lưng vào gối, mặt khó nén vẻ lo lắng.

"Tòng Tâm, Bắc Minh Thần trở về thật ?"

Tòng Tâm gật đầu đáp: "Bẩm vương phi, vương gia trở về thật rồi, bây giờ đang ở biệt viện tắm rửa y phục."

Phật Tịch nhìn lướt qua Tòng Tâm: "Tiểu nha đầu, ngươi lừa chứ?"

Tòng Tâm lắc đầu, vờ quỳ xuống: "Sao nô tỳ dám lừa gạt vương phi."

Phật Tịch vội nói: "Ngươi mau đứng dậy , tin tưởng ngươi."

Tòng Tâm vừa đứng lên, cửa phòng đã bị đẩy . Bắc Minh Thần nhanh chân đến bên giường.

Tòng Tâm thức thời lui ngoài, vương gia trở về, chắc hẳn Linh Tiêu cũng về rồi, nàng muốn làm bữa khuya cho Linh Tiêu.

Bắc Minh Thần ngồi ở một bên, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Phật Tịch, cười nói: "Đừng lo lắng, Nguyệt di bọn họ , một lát sẽ đến Thần Vương phủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-112-3-ra-tay-truoc.html.]

Phật Tịch thở dài: "Biết ai gây ?"

Bắc Minh Thần gật đầu, đưa tay xoa mặt Phật Tịch: "Quốc sư Nam Đồng quốc."

Phật Tịch kinh ngạc, suy tư một lát rồi nói: "Sao quốc sư Nam Đồng quốc muốn giết Nguyệt di? Chẳng lẽ quốc sư biết Linh Tịch Các là của , nên muốn diệt trừ người có liên quan đến ?"

Bắc Minh Thần trả lời, chỉ cười, đưa ngón cái khẽ vuốt ve mặt Phật Tịch.

Phật Tịch khẽ nhíu mày: "Đến bây giờ vẫn hiểu vì quốc sư muốn giết ?"

Bắc Minh Thần cười: "Bây giờ nàng đừng suy nghĩ gì cả, nàng phải tịnh dưỡng, chăm sóc bản cho tốt, mọi người còn lại để giải quyết."

Phật Tịch bĩu môi: " nghĩ lý do nên ngủ yên."

Bắc Minh Thần bật cười ha ha, hôn lên trán Phật Tịch.

"Có lẽ Phí Nguyệt là trưởng công chúa Nam Đồng quốc, năm đó đọ sức với Nam Âm thất bại, đã chạy trốn đến An Chuẩn quốc."

Phật Tịch mở to mắt, vẻ mặt khó tin.

Sắc mặt Bắc Minh Thần trở nên nghiêm túc: "Đây chỉ là suy đoán của bản , chân tướng còn phải điều tra."

Sau đó nắm chặt bả vai Phật Tịch, nghiêm túc nói: "Bây giờ nàng có thai, vậy chúng thể ngồi chờ chết được. Vì an nguy của nàng, quyết ̣nh tay sớm, đánh tan từng thứ."

Ánh mắt Phật Tịch d.a.o động, hiện lên vẻ sợ hãi: "Tối nay à?"

Bắc Minh Thần khẽ gật đầu: "Đã bắt đầu giết chóc, vậy thì giải quyết một lần duy nhất thôi."

Phật Tịch mím môi, hồi lâu mới hé miệng: "Vậy chàng chứ?"

 

 

 

Loading...