Phật Tịch nuốt nước bọt nhấc chân thẳng về phía . Khi đến đại điện, thái giám và thị vệ vội quỳ hành lễ: "Bái kiến Thần vương phi."
Phật Tịch khẽ gật đầu: "Đứng lên , Thần vương còn ở trong điện ?"
Thái giám và thị vệ tạ ơn dậy.
Thái giám cúi cung kính: "Hồi bẩm vương phi, Thần vương vẫn còn trong điện."
Phật Tịch cửa cung điện đóng chặt, khẽ hỏi: "Vậy khi nào ngài ngoài?”
"Bẩm Thần vương phi, nô tài cũng rõ lắm."
Phật Tịch dời mắt, xoay rời , nàng định đến tẩm điện của Thái hậu xem thử. một đoạn mới nhận nàng vốn tẩm điện của Thái hậu thế nào.
Nàng đầu quanh, xung quanh vắng hoe, chỉ mấy con chim đậu cây gần đó. Nàng bước tới vỗ nhẹ cây, đưa tay che miệng gọi nhỏ: "Hello, mấy bé chim bên sang đây ."
"Chíp chíp... Lại là con ngốc ."
Phật Tịch xụ mặt, đầu quanh một lượt nữa, thấy ai, tiếp tục hỏi bọn chim: "Cho hỏi tẩm điện của Thái hậu đường nào ?"
"Chíp chíp... Ngươi cứ thẳng, qua hành lang dài thì rẽ , qua hoa viên thì rẽ trái, cứ thẳng tiếp…”
Phật Tịch cố gắng ghi nhớ trong đầu.
"Chíp chíp… Nhớ kỹ ?"
[Không nhớ nổi một chữ nào hết]
Phật Tịch hé miệng, còn chuyện thấy chim nhỏ tiếp: "Chíp chíp... Bên là khu cung nữ, ngươi tới đó tìm cung nữ dẫn , đừng phiền bọn nữa."
Phật Tịch nghiến răng, một tay chống hông, một tay chỉ lên cây: "Có giỏi thì xuống đây!"
Vừa xong một cục phân chim rơi xuống, Phật Tịch nhanh chân nhanh mắt lui về , phân chim rơi xuống đất cách nàng chỉ một bước chân.
.Phật Tịch vô cùng tức giận, đang chuẩn nổi đóa thì tiếng đá xẹt qua tán lá, hai con chim rớt từ cây xuống đất.
Hai con chim vỗ cánh quẫy đạp: "Chíp chíp… Đồ tiểu nhân! Dám đánh lén!"
Phật Tịch đầu , thấy Bắc Minh Thần đến.
Bắc Minh Thần đến mặt Phật Tịch, nắm tay nàng, chim nhỏ giãy dụa đất, dịu dàng : "Tịch Nhi xử lý chúng thế nào?"
Phật Tịch chột , đưa tay gãi mũi: "Chỉ là hai con chim thôi mà." Sau đó kéo tay Bắc Minh Thần: "Chúng về phủ , buồn ngủ ."
[Bắc Minh Thần thấy chuyện với chim nhỏ ?]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-102-2-tu-sau-ngay-hom-nay-cuoc-song-cua-chang-se-vo-cung-ngot-ngao.html.]
[Chắc , phát hiện xung quanh .]
Bắc Minh Thần cong môi , nắm tay Phật Tịch hoàng cung, lên xe ngựa thấy Tòng Huyên cuống quít chạy đến.
Tòng Huyên quỳ mặt đất: "Vương phi, nô tỳ đau bụng..."
"Ta ." Phật Tịch cắt lời Tòng Huyên, đó xe ngựa.
Bắc Minh Thần lên xe im lặng chằm chằm Phật Tịch.
Ban đầu nàng còn nghiêm chỉnh thẳng, cố giả vờ bình tĩnh, nhưng mãi, dần dần cả trở nên tự nhiên.
[Sao như thế?]
[Giống như một con sói .]
Nàng khẽ ho hai tiếng, yếu ớt hỏi: "Có An Chuẩn quốc sẽ đánh với Nam Đồng quốc ?"
Sau khi xong chữ cuối cùng, Phật Tịch Bắc Minh Thần kéo lòng.
Phật Tịch nửa Bắc Minh Thần, hai tay chống n.g.ự.c , nuốt nước bọt: "Bắc, Bắc Minh Thần, thế?"
Ánh mắt Bắc Minh Thần sáng như đuốc Phật Tịch mắt, cong môi, giọng từ tính: "Tịch Nhi giấu diếm chuyện gì ?"
Phật Tịch liên tục lắc đầu: "Không, , thật sự mà!"
Bắc Minh Thần bật : "Ta từng , đứa trẻ ngoan sẽ trừng phạt."
Phật Tịch thấy dáng vẻ của Bắc Minh Thần, trong lòng hoảng sợ: "Ta , ..."
Nàng xong, môi Bắc Minh Thần chặn .
Một lúc lâu .
Bắc Minh Thần mới ngẩng đầu lên, ánh mắt lấp lánh của Phật Tịch, yết hầu khẽ chuyển động.
"Thành thật một chút thì thể bớt chịu khổ."
Phật Tịch chớp chớp mắt, mím môi, cố chấp lắc đầu.
[Chắc chắn Bắc Minh Thần đang thử .]
[Ngay cả còn phát hiện hiểu tiếng động vật, huống chi là Bắc Minh Thần.]
Bắc Minh Thần nàng thì vô cùng phấn khởi, như là cận nhất với Phật Tịch, còn cận hơn mẫu nàng.