Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vương Phi Đừng Diễn Nữa, Vương Gia Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Người - Chương 101.2: Ta đã từng ảo tưởng về tình yêu

Cập nhật lúc: 2025-06-18 14:48:10
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phật Tịch thoáng thấy ánh sáng trong mắt Ninh Gia quý phi, sau đó quay sang nhìn chậu phong lan ma trong tay Tòng Huyên, trong lòng đầy nghi hoặc. Rốt cuộc chậu phong lan ma này có ý nghĩa đặc biệt gì với quý phi à? 

Ninh Gia quý phi đón lấy chậu hoa, nhẹ nhàng đưa lên mũi ngửi, sau đó nhìn Phật Tịch đang đứng trước mặt, thấy vẻ mặt nàng thành khẩn, trong lòng hơi rung động. Nhiều năm về trước, bà cũng từng là một thiếu nữ vô ưu vô lo như thế.

Bà khẽ thở dài một tiếng, quay sang nói với đám cung nữ thị nữ xung quanh: "Các ngươi lui xuống hết đi."

"Vâng." Tất cả cung nữ đồng loạt cúi người hành lễ rồi rút lui.

Tòng Huyên đứng dậy, ngẩng đầu nhìn Phật Tịch, trong mắt lộ vẻ lo lắng. Ninh Gia quý phi xưa nay không ưa vương phi, lỡ như làm hại nàng thì sao?

Phật Tịch liếc mắt nhìn Tòng Huyên, mỉm cười khẽ bảo: "Ngươi cũng lui xuống đi."

"...Vâng."

Phật Tịch dõi mắt nhìn bóng lưng Tòng Huyên rời đi, ánh mắt hơi nheo lại.

"Chậu phong lan ma này ngươi kiếm được từ đâu vậy?"

Giọng Ninh Gia quý phi vang lên bên tai, Phật Tịch quay đầu nhìn bà, ung dung ngồi xuống, nâng chén trà lên, thản nhiên nói: "Khó lắm sao? Ta chỉ nói với Bắc Minh Thần là dạo này ta đột nhiên thích phong lan ma, thế là ngài ấy sai người tìm về cho ta."

Ninh Gia quý phi sững người, sau đó bật cười, giọng điệu chế giễu: "Ta suýt quên mất, Thần vương điện hạ sủng ái ngươi đến tận xương tủy. Đừng nói một chậu phong lan ma nhỏ nhoi, chỉ cần ngươi mở miệng muốn mạng ai, chắc hẳn hắn cũng sẽ dâng lên ngay." 

Phật Tịch nhướng mày, cho nên những cung nữ kia sợ nàng là vì lý do này sao?

Nàng bật cười: "Thần vương điện hạ sủng ta đến tận xương tủy? Sao ta lại không hay biết nhỉ?"

Ninh Gia quý phi trừng mắt lườm nàng một cái, rồi cũng ngồi xuống bên cạnh, giọng điệu càng thêm giễu cợt: "Chắc chắn ngươi đến gây chuyện rồi, những chuyện Thần vương điện hạ từng nói, từng làm, bây giờ trong cung ai cũng biết."

Phật Tịch nghe xong bật cười, khẽ cong môi.

Ninh Gia quý phi đặt chậu phong lan ma lên bàn, vươn tay vuốt ve cánh hoa, khẽ lẩm bẩm: "Loài hoa này thật đẹp, lại hiếm có, tựa như tình yêu thủy chung đến c.h.ế.t cũng không đổi vậy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vuong-phi-dung-dien-nua-vuong-gia-co-the-nghe-duoc-tieng-long-cua-nguoi/chuong-101-2-ta-da-tung-ao-tuong-ve-tinh-yeu.html.]

Phật Tịch vừa uống ngụm trà suýt nữa thì phun ra, hôm nay Ninh Gia quý phi còn ngâm thơ làm văn nữa à?

Nàng đặt chén xuống, quay sang nhìn bà.

Ninh Gia quý phi thấy nàng ngơ ngác thì bật cười: "Ta còn tưởng trong hoàng thất nước An Chuẩn, người si tình đã tuyệt chủng rồi, không ngờ lại nhìn thấy trên người Thần vương nổi danh tàn nhẫn ấy.”

Phật Tịch sầm mặt, giọng không vui: "Ai tàn nhẫn chứ, bà nói ai tàn nhẫn? Bắc Minh Thần hiền lành như vậy

Ninh Gia quý phi cười khẽ, ngẩng đầu nhìn nàng: "Ngươi biết vì sao ta lại yêu thích phong lan ma không?”

Phật Tịch lắc đầu, nàng đâu phải thần tiên, sao mà biết được bí mật trong lòng quý phi chứ?

Ninh Gia quý phi xoa nhẹ cánh hoa, giọng điệu lẫn ý cười giễu cợt: "Ta gặp người đó cũng vì một chậu phong lan ma. Khi ấy, ta cứ tưởng mình gặp được tình yêu thủy chung không đổi. Ta từng mơ mộng, từng tin tưởng vào thứ gọi là tình yêu."

Phật Tịch mím chặt môi.

Ninh Gia quý phi lại cười: "Ta từng là công chúa cao cao tại thượng của Nghi Gia quốc. Khi ấy, Nghi Gia vẫn có quan hệ tốt với Nam Đồng quốc. Rồi ta gặp đương kim Hoàng thượng, chàng hứa với ta một đời một kiếp, mà thiên hạ đều biết, hoàng thất An Chuẩn là người tình thâm nghĩa trọng nên ta tin ông ta..." 

Phật Tịch khẽ nheo mắt, ngập ngừng hỏi: "Nghi Gia quốc?"

Ninh Gia quý phi cười gượng: "Ta quên mất, giờ còn đâu ra Nghi Gia quốc nữa, chỉ còn một bộ lạc nho nhỏ."

Phật Tịch cũng hiểu sơ tình hình, giọng điệu thản nhiên: "Gần đây Nam Đồng quốc bắt đầu rục rịch rồi."

Ninh Gia quý phi lắc đầu: "Năm xưa Nam Đồng quốc thật sự rất hùng mạnh, nhưng từ sau khi quốc sư tiền nhiệm qua đời đã bắt đầu xuống dốc.”

Phật Tịch nâng chén trà nhấp một ngụm: "Nghe nói quốc sư hiện tại của Nam Đồng quốc là một nữ nhân?”

Ninh Gia quý phi gật đầu: "Đúng thế, ta từng gặp rồi, rất đẹp. Hình như tên là Ngôn Âm gì đó."

Phật Tịch nghe đến cái tên kia thì tim như thắt lại, đôi mắt mở to nhìn Ninh Gia quý phi, trong mắt tràn đầy kinh ngạc.

Ngôn Âm chẳng phải là tên mẹ nàng sao?

Loading...