Vừa Xuyên Không Đã Bị Treo Trên Cây : Ta Trở Thành Tiểu Kiều Thê Nhà Thợ Săn - Chương 77: Kính Viễn Vọng
Cập nhật lúc: 2025-09-11 00:10:18
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai nghỉ ngơi một ngày cũng ngoài, ba xe ngựa bốn ngày quả thực cũng chút mệt mỏi. Xuân Liễu và Hạ Hà bao hết công việc, thậm chí mua thức ăn cũng cần Du Kiều chi tiền, Du Kiều và Cố Phong cũng hưởng sự thanh nhàn.
Sau khi nghỉ ngơi một ngày, ngày thứ hai, thị tòng bên cạnh Trương Văn Tùng tự đến đón Cố Phong và Du Kiều.
Tiểu Ảnh Nhi ở nhà giao cho Xuân Liễu và Hạ Hà trông nom, hai theo đến Lưu Ly công xưởng. Công xưởng trong một khe núi ở ngoại ô, bốn phía đều tường thành cao lớn và thị vệ canh gác, bảo vệ như một binh công xưởng.
Gặp Trương Văn Tùng, Du Kiều trêu chọc : “Trương lão bản, nơi của ngài canh giữ như thùng sắt, vợ chồng liệu diệt khẩu đây?”
Trương Văn Tùng ha ha lớn: “Cố phu nhân, hạ bối tin rằng nhị vị là nghiêm giữ bí mật, hạ bối chỉ diệt khẩu những kẻ giữ miệng mà thôi.”
Cố Phong hôm qua bất an cả một ngày, hôm nay thấy trận thế nơi đây càng da đầu tê dại, lúc cố gắng trấn tĩnh tiếp lời: “Trương lão bản, vợ chồng chỉ là thường, chịu sự kinh hãi.”
Du Kiều lặng lẽ nắm lấy tay Cố Phong: “Yên tâm , Trương lão bản nếu yên tâm chúng , cũng sẽ dẫn chúng đây.”
Trương Văn Tùng tuy vẫn còn giữ vài phần lòng dò xét đối với Du Kiều, nhưng sự nghi ngờ thì còn nữa, thậm chí thưởng thức tính cách của Du Kiều.
Hai theo tham quan một lượt công xưởng, Du Kiều vốn chỉ đại khái công thức, còn công nghệ gì đó đều hiểu, xem xong chỉ thở dài tán thán sự tinh xảo, các loại sản phẩm thủy tinh tinh tế hơn nhiều so với những thứ nhập khẩu .
Trở thư phòng của Trương Văn Tùng, Trương Văn Tùng hỏi Du Kiều kiến nghị gì về công xưởng .
Du Kiều : “Tạm thời , thực sự hiểu những thứ , thấy . Hơn nữa, những thứ ngài còn tinh xảo hơn nhiều so với cái gì đó mua từ nước , nếu thể thêm màu sắc lẽ sẽ nhiều loại hơn.”
“Loại màu vẫn đang thử nghiệm, tạm thời thành.” Trương Văn Tùng lấy vài mảnh thủy tinh lồi tròn từ trong ngăn kéo: “Cố phu nhân xem cái , thứ tác dụng phóng đại, nhưng thể thấy trăm mét như Cố phu nhân .”
Du Kiều cầm lấy tay thử : “Ừm, kính viễn vọng chỉ một mảnh thế là xong. Ta để nghĩ , cho một cây bút, sẽ vẽ một kiểu dáng cho ngài xem.”
Trương Văn Tùng đưa bút lông và giấy cho Du Kiều, còn thì bắt đầu mài mực.
Du Kiều khóe miệng khẽ giật, giả vờ dọa: “Trương lão bản, hôm tiểu nhị tửu lầu gọi ngài là Thế tử gia, nay ngài mài mực cho , lòng hoảng hốt quá!” Diễn chút khoa trương, Du Kiều tự bật .
Trương Văn Tùng khóe môi khẽ cong: “Không , Cố phu nhân là tài, mài mực cho Cố phu nhân cũng sẽ nhục bổn thế tử. Nhị vị hẳn đoán , hạ bối là Thế tử của Thịnh An Vương phủ. Trước đây rõ với nhị vị cũng là lấy phận Thế tử mà kết giao với nhị vị, hạ bối vẫn là Trương lão bản của .”
Cố Phong xong những lời lòng cũng thả lỏng đôi chút, còn căng thẳng như lúc đầu nữa.
Du Kiều ha ha lớn: “Thế tử gia đại độ.”
Du Kiều vẽ một kiểu dáng đại khái của kính viễn vọng: “Cái cần hai mảnh thấu kính , mảnh phía lớn hơn, mảnh phía thì áp mắt để . Ta phía dùng thấu kính lồi, chính là cái mảnh kính ngài mài cũng gần đúng. Còn một loại thấu kính lõm, tức là trung tâm lõm trong, vành ngoài dày hơn trung tâm. Ta độ dày của thấu kính bao nhiêu là thích hợp, cái thử mới . Ta kiến nghị hết loại ống đơn, khi thành công thể loại ống đôi, hai mắt thể cùng lúc .”
Trương Văn Tùng gọi một , lời của Du Kiều cho đó một lượt: “Xuống thử xem , càng nhanh càng !”
Du Kiều lên tiếng gọi: “Chờ chút, Trương lão bản, hôm nay liệu thể thấu kính ? Thấu kính lõm và lồi thêm mấy loại, độ dày khác , độ cong khác và kích thước khác đều vài cái. Ống kính thể dùng giấy dày cuộn thử hiệu quả , đó một ống kính bằng gỗ để xác định thấu kính và vị trí thấu kính cần thiết. Đợi sản phẩm thô chế thích hợp hãy ống kính bằng đồng.”
Trương Văn Tùng gật đầu tán thành: “Làm theo lời Cố phu nhân .”
Người đó lĩnh mệnh liền ngoài, Trương Văn Tùng từ tầng cùng của giá sách lấy một mảnh thủy tinh phẳng: “Cố phu nhân xem cái thế nào? Có thể dùng giấy cửa sổ ?”
Du Kiều thấy thủy tinh phẳng, độ dày cũng : “Cái đương nhiên là thể, như , chỉ cần cắt kích thước phù hợp là . Trương lão bản quả là đại tài, chỉ trong vòng ba tháng ngắn ngủi thể thành công như .”
Hai dùng bữa trưa tại công xưởng, bởi vì thấu kính buổi chiều là thể mài .
Trong thời gian chờ đợi thấu kính, Trương Văn Tùng dẫn hai đến phòng trưng bày mẫu vật. Bên trong là các loại sản phẩm thủy tinh, ly, bình hoa, bát, đĩa với hình dạng khác , còn quả cầu thủy tinh, giấy, đồ trang sức nhỏ hình giọt nước, thậm chí cả vòng tay.
Trương Văn Tùng giới thiệu một lượt các vật phẩm trưng bày cho Du Kiều: “Tất cả các thành phẩm khác đều ở đây , nhị vị kiến nghị nào khác ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-xuyen-khong-da-bi-treo-tren-cay-ta-tro-thanh-tieu-kieu-the-nha-tho-san/chuong-77-kinh-vien-vong.html.]
Cố Phong lúc cũng mở miệng đưa một kiến nghị: “Có cũng thể thành vò đựng rượu , như màu sắc của rượu thể khiến khác thấy rõ ràng.”
Du Kiều tán thưởng : “ , bình rượu đựng một cân hoặc nửa cân, ngay cả rượu cũng trở nên cao cấp. Ta một loại chén rượu , lát nữa sẽ vẽ cho ngài xem.”
Trương Văn Tùng cũng gật đầu tán thành, nhưng bình rượu về thể xem xét, giai đoạn đầu Lưu Ly giá cao thích hợp để đựng rượu, trừ phi là đựng loại rượu cực kỳ quý giá thì khả thi.
Du Kiều cũng kiến nghị mang tính xây dựng nào khác: “ là còn một thứ thể , nhưng .”
“Ồ, là vật gì ?” Trương Văn Tùng khẽ , nữ tử mỗi đều , mà những thứ đều là đồ .
“Gương,” Du Kiều , “ở một mặt của Lưu Ly tráng bạc hoặc thiếc thể thành gương, sáng rõ hơn nhiều so với gương đồng. thế nào mới thể tráng bạc hoặc thiếc lên Lưu Ly, một điểm tuyệt đối dùng thủy ngân, thủy ngân độc, hại cho thể.”
Ba trở về thư phòng, cuối cùng cũng đợi thấu kính mang đến, cùng với đó còn một tờ giấy dày.
Ba cùng thử thấu kính, giấy dày cuộn thành hình ống, đầu đặt một mảnh thấu kính lồi lớn, đầu đặt một mảnh thấu kính lồi nhỏ. Dùng tay kẹp chặt thấu kính bên ngoài ống giấy, đối diện cửa sổ áp mắt để .
Trương Văn Tùng qua thì kinh ngạc phát hiện cảnh vật bên ngoài cửa sổ là ngược , thể tin mà một nữa, quả nhiên là ngược .
“Cố phu nhân, vì cảnh vật ngược ?”
Du Kiều ngẩn , đón lấy thử : “Hẳn là mảnh nhỏ dùng sai . A Phong đây, để xem cái mới lạ .”
Cố Phong cũng với vẻ mặt thể tin : “Cái cũng quá thần kỳ !”
Đổi mảnh nhỏ thành thấu kính lõm, thì bình thường , chỉ là hiệu quả như tưởng tượng. Du Kiều đổi thấu kính lớn dày hơn một chút, thấu kính nhỏ lõm sâu hơn, như cảm giác hơn nhiều.
Du Kiều đề nghị: “Có nên đổi sang một nơi tầm rộng hơn để thử ?”
Trương Văn Tùng gật đầu: “Được, mang tất cả những thấu kính theo.”
Du Kiều nghĩ một chút: “Mang thêm một cây bút, để xác định vị trí thấu kính đặt ở thì thích hợp.”
Ba chuyển đổi địa điểm, leo lên một đỉnh núi gần đó. Ba phân công hợp tác, Cố Phong tìm một tảng đá lớn bên cạnh để ghi chép, Du Kiều và Trương Văn Tùng phối hợp thử nghiệm thấu kính. Sau nửa canh giờ, cuối cùng cũng xác định kích thước thấu kính và ống kính.
Quay trở thư phòng, Trương Văn Tùng tự vẽ bản vẽ, vẽ xong liền phân phó xuống mô hình.
“Mô hình lò đợi đến ngày mai, hôm nay đến đây thôi!” Trương Văn Tùng hiển nhiên tâm trạng vui vẻ.
Ba trở về thành vẫn là hết đưa hai về phủ, Cố Phong và Du Kiều vội vàng trở về, một ngày gặp nhi tử , cũng Tiểu Ảnh Nhi một ngày gặp cha mẩy .
Hai trở về nhà, Trương Văn Tùng liền rời . Tiểu Ảnh Nhi thấy cha liền nhào Du Kiều, Cố Phong giữa đường chặn ôm nhi tử lên, xoay một vòng nhấc nhi tử lên cao, Tiểu Ảnh Nhi khúc khích ngừng.
Xuân Liễu ở một bên : “Tiểu thiếu gia ngoan, ồn ào quấy phá, dễ trông, buổi chiều ngủ một canh giờ.”
Du Kiều chân thành : “Hôm nay các ngươi vất vả , tiểu tử hiếu động, thích tự bộ, các ngươi chắc chắn đều nó cho mệt mỏi .”
Hạ Hà vội : “Phu nhân khách khí , chúng vất vả. Tiểu thiếu gia ngoan ngoãn đáng yêu, chúng đều thích.”
Tiểu Ảnh Nhi cái tiểu tự luyến chen : “Ảnh Nhi ngoan ngoãn, dì dì thích!”
Du Kiều bật : “Tiểu tinh quái, đợi mấy ngày nữa nương sẽ dẫn con ngoài chơi.”
Mèo Dịch Truyện
Ở chung với Trương Văn Tùng một ngày, Cố Phong còn căng thẳng như . Du Kiều đối với phận của Trương Văn Tùng vốn chuẩn tâm lý, hơn nữa hiện đại quan niệm giai cấp mạnh mẽ như , cho nên chỉ là lúc thì một thoáng căng thẳng, nhanh đó điều chỉnh tâm thái.