Vừa ly hôn xong, phu quân đọc được tiếng lòng ta rồi hoảng hốt - Chương 6: Đứa bé là của ai ---
Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:25:49
Lượt xem: 60
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Dĩ Khiêm cũng , , tại ? Chàng là rõ nhất mong một đứa con với tiểu Ngô Vãn Trừng đến nhường nào. Khó khăn lắm mới , tại sinh ?
Hệ thống giải đáp: [Bởi vì đứa bé nàng mang con của Đường Dĩ Trưng, nàng sợ Đường Dĩ Trưng nghi ngờ. Còn vì chọn ngươi, đương nhiên là vì ngươi ngốc nghếch đó, ha ha ha.]
Nghe tiếng khoa trương của hệ thống, mắt Tần Như Sơ mây đen giăng kín: [Ngươi thấy buồn , hửm?]
Nàng gọi đó là ngốc ? Rõ ràng là đơn thuần. Nàng lớn lên từ trang viên, từng thấy qua sự đấu đá, tâm cơ chẳng bình thường ?
Đường Dĩ Khiêm: "..." Điểm nàng quan tâm là cái ư? Chẳng lẽ nên quan tâm hơn, đứa bé là của ai ?
Nhận thấy nguy hiểm, hệ thống lập tức trở nên nghiêm túc: [Không buồn , buồn .]
Tần Như Sơ hừ một tiếng, mang theo vài phần chán ghét , [Nói , đứa bé là của ai?]
Đường Dĩ Khiêm thần chú, định bỏ sót bất kỳ một chữ nào.
Hệ thống: [Không kịp , Ngô Vãn Trừng đến .]
Tiếng điện tử biến mất, một cô gái mặc váy dài tay rộng cổ giao lĩnh màu xanh trời ráng chiều, đôi mắt tròn xoe, lên ngọt ngào, từ nhảy , khoác tay Tần Như Sơ, "Đại tẩu."
Nàng chính là như , mặt luôn mang theo nụ , cho dù đào hố cho ngươi, vẫn cứ mỉm híp mắt, tựa như một viên kẹo ngọt, vĩnh viễn tỏa hương vị ngọt ngào.
Tần Như Sơ liền rút phắt tay , nhanh chóng tránh xa nàng , "Đừng chạm ."
[Ta gánh tội .]
Đường Dĩ Khiêm bước chân tiến lên khựng , ý định giúp đỡ cũng tiêu tan. Hiện tại xem , nàng thể tự giải quyết, thì cứ để nàng tự giải quyết. Chàng thể mỗi đều ở bên cạnh nàng.
Ngô Vãn Trừng sững sờ nàng, mặt dần dần xụ xuống, cả biến thành một chữ "buồn bã" to tướng, "Đại tẩu, tẩu ? Vì đại ca hưu tẩu, nên tẩu tức giận? chuyện đó thì liên quan gì đến ? Tẩu gì mà trút giận lên đầu ?"
Nói đến cuối cùng, nàng vẻ thể chấp nhận , thể chao đảo ngã, chỉ chờ Tần Như Sơ tay đẩy nàng , nàng thể thuận thế ngã xuống đất, bỏ đứa bé.
Ai bảo Tần Như Sơ chịu kích động chứ? Giống như pháo trúc, châm là nổ, lợi dụng nàng thì lợi dụng ai? Nàng cũng bẩn tay .
Chỉ là, điều khiến nàng thất vọng là Tần Như Sơ cách xa nàng thêm một chút. Nàng dùng ánh mắt như như nàng , "Ai hưu ? Tin tức của ngươi quá lạc hậu , hưu thư thu hồi ."
"Thu hồi ? Làm thể?" Ngô Vãn Trừng hét lên, vẻ mặt đầy vẻ thể tin .
Đường Dĩ Khiêm ghét Tần Như Sơ đến thế, khó khăn lắm mới cơ hội, thể nhân cơ hội mà hưu nàng chứ?
"Sao? Ngươi hưu ?" Tần Như Sơ nhướng mày.
Ngô Vãn Trừng lắc đầu, xua tay , "Ta ý đó, là vui mừng cho tẩu."
Trên mặt nàng hiện lên nụ , sờ bụng , "À , cho tẩu một tin đây, m.a.n.g t.h.a.i . Tẩu mau đến sờ xem, chẳng tẩu vẫn luôn con ? Lấy chút hỷ khí, chẳng mấy chốc sẽ m.a.n.g t.h.a.i đó."
Nàng cố ý , mục đích là để tiếp tục chọc tức Tần Như Sơ, ai mà chẳng , Đường Dĩ Khiêm thích nàng, ngay cả phòng nàng cũng đặt chân tới, nàng thể mang thai? Mà nàng thai, đương nhiên là bởi phu quân sủng ái ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-ly-hon-xong-phu-quan-doc-duoc-tieng-long-ta-roi-hoang-hot/chuong-6-dua-be-la-cua-ai.html.]
Người sợ nhất là so sánh, hễ so sánh, kẻ yếu thế sẽ sinh tâm lý bất bình. Nàng tin Tần Như Sơ sẽ động thủ.
Tần Như Sơ động đậy, dùng ánh mắt như xem trò hề nàng , trực tiếp vạch trần bộ mặt thật của nàng, "Thôi , mỗi gần ngươi, ngươi đều gặp chuyện ngoài ý , ngươi cứ tránh xa một chút , kẻo đứa bé bề gì, đổ lên đầu ."
Ngô Vãn Trừng mỗi gần nàng đều chuyện , nàng luôn vô cớ ngã lăn đất, rõ ràng, khác liền cho rằng là do nàng đẩy, về , ngay cả khi nàng cách nàng một trượng, Ngô Vãn Trừng ngã xuống đất, khác cũng sẽ cho là nàng hãm hại, thể , danh tiếng nàng trở nên tệ hại như , Ngô Vãn Trừng quả thực ít thêm dầu lửa.
Ngô Vãn Trừng nụ đổi, "Đại tẩu là sợ kiềm chế lòng đố kỵ của mà tay với ? Ta ngờ đại tẩu tâm địa nhỏ nhen đến thế, ngay cả việc m.a.n.g t.h.a.i cũng đố kỵ, chuyện đại tẩu đẩy đây, tha thứ cho đại tẩu , ngờ đại tẩu vẫn chịu hối cải, còn nảy sinh tâm tư độc ác."
Tần Như Sơ những lời nàng xuyên tạc trắng đen, giận mà bật , "Nếu ngươi độc ác, thì hãy tránh xa một chút."
Ngô Vãn Trừng Tần Như Sơ hành xử theo lẽ thường cho phát điên, , lúc nàng nên tức giận xông lên cấu xé nàng ? Vì thể bình tĩnh phản bác như ?
Chẳng qua cũng chỉ đến thế mà thôi, nàng tưởng thể khó ? Cái vạ hôm nay, nàng gánh cũng gánh, gánh cũng gánh, nàng cố ý bày vẻ mặt kiêng kỵ, "Ta sẽ tránh xa ngươi, ngươi cũng nên tránh xa , sợ ngươi nhịn mà động thủ với , vả thấy ngươi sẽ sợ hãi, vạn nhất động thai khí thì ?"
Mèo con Kute
Không đợi Tần Như Sơ trả lời, nàng rời , nào ngờ mới bước một bước, nàng đột nhiên vấp ngã ngay nền đất bằng phẳng.
"Ôi da."
Ngô Vãn Trừng mặt úp xuống, bụng chắc nịch tiếp xúc mật với mặt đất, đau đến mức nàng hét lên một tiếng, m.á.u tươi chảy từ giữa hai chân.
Đường Dĩ Trưng về đến thấy cảnh , mắt nứt chạy tới, đỡ Ngô Vãn Trừng lòng, cả khẽ run rẩy, chạm nàng mà dám, "Trừng nhi, nàng ? Đừng dọa ."
"Đại phu, mau gọi đại phu."
Bọn hạ nhân gần đó đều nháo nhác chạy .
Ngô Vãn Trừng dựa lòng , khó khăn chống đỡ mí mắt , đứt quãng , "Đừng, đừng trách đại tẩu, nàng, nàng cố ý."
Tần Như Sơ câm nín: 〖Không , chuyện cũng thể đổ lên đầu ?〗
Đường Dĩ Khiêm cảm thấy nàng miệng, rõ ràng liên quan đến nàng mà nàng giải thích, cứ để khác vu oan, thôi , giúp nàng , với Đường Dĩ Trưng, "Không liên quan đến đại tẩu của , là nàng tự ngã."
Ngô Vãn Trừng lòng thắt , quên mất ở đây còn Đường Dĩ Khiêm.
Đường Dĩ Trưng căn bản tin, cho rằng Đường Dĩ Khiêm cũng là đồng lõa, giận dữ : "Đến bây giờ còn bao che cho nàng ?"
Không Tần Như Sơ thì là ai? Nàng đầu ức h.i.ế.p Ngô Vãn Trừng.
"Ngươi là nữ nhân độc ác, sẽ bỏ qua cho ngươi, nếu Trừng nhi mệnh hệ gì, sẽ bắt ngươi chôn cùng." Đường Dĩ Trưng đầu , Tần Như Sơ, nếu ánh mắt thể g.i.ế.c , Tần Như Sơ c.h.ế.t cả ngàn vạn .
Tần Như Sơ nhịn trợn trắng mắt, đang định gì đó, Ngô Vãn Trừng nhanh hơn một bước mở lời, "Tướng công, , đau lòng, hài tử của chúng mất , nó còn kịp thế giới một ."
"Cái gì? Nàng m.a.n.g t.h.a.i hài tử của chúng ?" Đường Dĩ Trưng bụng nàng , đôi mắt dần sáng lên, từ từ tắt lịm.
Hài tử mà mong ngóng bấy lâu, cứ thế mất , mà tất cả chuyện đều là do Tần Như Sơ.