Vừa ly hôn xong, phu quân đọc được tiếng lòng ta rồi hoảng hốt - Chương 36: Chướng mắt ---

Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:26:17
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tú Anh thím lặng lẽ nàng một lúc: “Đi theo .”

 

Đi đến một nơi vắng , bà mới mở miệng : “Vốn dĩ , nhưng nghĩ các ngươi là một nhà, hiểu nàng nhiều hơn một chút là chuyện , nên đành lắm mồm cho ngươi .”

 

Tú Anh thím về phía xa, hồi tưởng chuyện cũ: “Lúc Như Sơ đưa đến còn nhỏ, nhỏ đến mức vẫn còn trong tã lót, trắng trẻo mềm mại, vô cùng đáng yêu, chúng thích.”

 

“Vậy các thím vì nhận nuôi nàng?” Đường Tâm Ca nhíu mày hỏi.

 

Tú Anh thím : “Ngươi tưởng chúng ? con của chính chúng còn chẳng nuôi nổi, nào khả năng nuôi thêm một đứa trẻ nhà khác?”

 

Tần Như Sơ thực sự quá đáng yêu, đáng yêu đến mức các nàng đành lòng để nàng kịp ngắm thế giới thật kỹ về trời, thế là, các nàng quyết định, cùng nuôi.

 

Tần Như Sơ cũng dễ nuôi, cho nàng gì, nàng ăn nấy, bao giờ quấy ồn ào.

 

Cứ thế, nàng đến tuổi lên ba.

 

Tần Như Sơ ba tuổi, hỏi nhiều nhất là vì khác đều cha , vì nàng ?

 

Các nàng nào nỡ cho nàng sự thật? Chỉ thể với nàng, nàng cũng cha , chỉ là cha nàng việc thể đến thăm nàng.

 

Thế là, nàng ngày ngày cửa đợi, đợi cha nàng về thăm nàng.

 

Nói thật, trang viên khá lớn, lớn đến mức một đứa trẻ ba tuổi, từ chỗ ở đến cổng lớn mất nửa ngày, mà nàng quản nắng mưa đều đến đó, các nàng cho nàng sự thật, nhưng sợ nàng chịu nổi.

 

Cho đến một ngày, nàng vô tình cuộc đối thoại của các nàng, sự thật, nàng liền đó nữa.

 

Cũng từ ngày đó trở , nàng trưởng thành, nàng trở nên hiểu chuyện.

 

Nhà nào việc, nàng liền giúp nhà đó .

 

Các nàng , Tần Như Sơ sợ các nàng cũng bỏ rơi nàng, đến lúc đó trời đất rộng lớn, thật sự còn nơi nào dung cho nàng nữa.

 

Cứ thế, Tần Như Sơ trưởng thành đến mười sáu tuổi, phủ tướng quân đón về.

 

Đường Tâm Ca mà lòng đau xót, nhất thời nên gì.

 

“Các ngươi đang chuyện riêng gì ?” Giọng Tần Như Sơ từ xa vọng đến.

 

“Không .” Tú Anh thím bước về phía nàng.

 

Tần Như Sơ tin, ánh mắt đảo qua giữa hai , chắp tay lưng : “Các ngươi còn bí mật ư?”

 

Mới quen bao lâu? Lại dám giấu nàng bí mật ư?

 

Tú Anh thím búng nhẹ trán nàng: “Nói linh tinh gì đó? Đường tiểu thư chỉ hỏi gần đây để chơi thôi.”

 

, hiếm khi đến đây một chuyến, chơi một chút thì tiếc lắm.” Đường Tâm Ca hàng mi dài rũ xuống, che giọt nước mắt trong đáy mắt, ngọt ngào .

 

Tần Như Sơ nhận sự khác thường của nàng, xoa xoa trán : “Vậy ngươi tính toán sai , gần đây chẳng để chơi cả.”

 

Tuy núi hồ, nhưng phong cảnh tầm thường, hơn nữa, nàng cũng thời gian bầu bạn với vị tiểu thư chơi khắp nơi, cho dù thời gian, vạn nhất nàng xảy chuyện, nàng cũng cách nào chịu trách nhiệm, nên nàng nhất vẫn là cứ yên tĩnh ở yên một chỗ.

 

“Thôi .” Đường Tâm Ca chu môi, giả vờ vui trả lời.

 

Kỳ thực nàng nào mà Tần Như Sơ dẫn nàng chơi, nhưng , nàng chơi với nàng , bất kể , nàng cứ bám lấy nàng .

 

Trong lúc chuyện, một đám đến chỗ ở, bắt đầu đến chính sự.

 

“Sơ Sơ, ý của việc ngươi là gì?” Vương Vĩ Cường xoa đầu gối hỏi.

 

là ý mà hiểu ?

 

Phải ?

 

“Chính là mời các ngươi đến giúp quản lý cửa hàng.” Tần Như Sơ đưa câu trả lời khẳng định.

 

Mọi reo hò một tiếng.

 

“Các ngươi vui mừng quá sớm ?” Tú Anh thím dội gáo nước lạnh: “Các ngươi cách quản lý cửa hàng ? Đến cả tiểu nhị còn nổi chứ?”

 

Tiểu nhị đều yêu cầu ăn lanh lợi, thông minh tháo vát, bọn họ với hai từ ăn nhập, gặp khách e là còn chẳng lời nào, đừng uổng phí một cửa hàng .

 

“Không , những việc đều đơn giản, sẽ cho huấn luyện các ngươi.” Tần Như Sơ an ủi bọn họ, nụ chân thành, đặc biệt sức lan tỏa.

Mèo con Kute

 

Sự căng thẳng của tan biến hết, chân thành cảm tạ: “Sơ Sơ, ngươi thật .”

 

“Đó cũng là do các ngươi tiên đối với chúng . À , hết cần bốn , Cương ca, Dũng ca, Lỗi ca, Cường ca, những khác chọn đừng nản lòng, sẽ đến lượt các ngươi.”

 

Những chọn vốn thất vọng, còn , lập tức phấn chấn trở .

 

Còn những chọn, nụ cứ thế thể ngừng.

 

vui nhất ai khác ngoài Tú Anh thím và Quế Lan thím, bởi vì Tần Như Sơ chọn chính là con trai của các bà.

 

Sở dĩ Tần Như Sơ chọn bọn họ, ngoài việc Tú Anh thím và Quế Lan thím giúp nhiều nhất , còn vì mấy đầu óc linh hoạt, sắc mặt khác, quan sát, chỉ cần huấn luyện một chút là thể bắt đầu công việc, những khác đều là những kẻ khờ khạo, vạn nhất sai lời đắc tội khách…

 

Chính sự xong, Tần Như Sơ liền trở về, nhiệt tình giữ nàng , ăn cơm xong hãy .

 

Tần Như Sơ sắc trời: “Không , kịp .”

 

Không về nữa thì sẽ kịp giờ đóng cổng thành.

 

“Con cá cầm về mà ăn.” Tú Anh thím nhét một con cá khô tay nàng.

 

Đây là thứ bà vốn định mang đổi lấy tiền.

 

Con trai cả lấy vợ, con trai út còn cưới, bà chỉ thể trăm phương ngàn kế tích góp tiền.

 

Tần Như Sơ cũng tình cảnh của bà, trả con cá: “Ta thể nhận.”

 

“Cho ngươi đó, cứ cầm lấy , thiếu con cá .”

 

Nàng hiếm khi đến đây một chuyến, thể tay trở về .

 

Những khác nghiến răng nghiến lợi cảnh , nhưng cũng chỉ thể , ai bảo bọn họ chuẩn gì chứ? Trong nhà thứ gì gọi là tươm tất cả.

 

Tổng thể tặng hai cọng rau xanh, hai vốc lúa mạch chứ?

 

Cũng chẳng ghét bỏ sự nghèo nàn.

 

Đường Dĩ Khiêm đến thấy cảnh , Tần Như Sơ trong tay cầm một con cá khô, đôi mắt đen láy tràn đầy ý , đang trò chuyện cùng bá tánh.

 

“Ngươi thể nhận đồ của khác?” Đường Dĩ Khiêm giọng ôn hòa, nhưng lời dễ chút nào.

 

“Liên quan gì đến ngươi?” Tần Như Sơ liếc xéo một cái, cãi .

 

Đường Dĩ Khiêm thấy Tần Như Sơ thông, đầu hỏi dân làng: “Bao nhiêu tiền, sẽ trả cho các ngươi.”

 

“Không cần , đây là tặng cho Sơ Sơ mà.” Tú Anh thím với nụ đầy mặt, nhưng trong mắt chút ý nào.

 

“Ca, với một chút.” Đường Tâm Ca kéo Đường Dĩ Khiêm sang một bên.

 

“Chuyện gì?” Đường Dĩ Khiêm hất tay nàng , vuốt phẳng ống tay áo nàng nắm đến xộc xệch.

 

Đường Tâm Ca dáng vẻ của chọc tức đến mức dậm chân : “Ca, ?”

 

Đường Dĩ Khiêm khó hiểu nàng: “Ngươi ý gì?”

 

Đường Tâm Ca xúc động đ.á.n.h : “Sao thể những lời như với tẩu tẩu?”

 

Đường Dĩ Khiêm càng thêm khó hiểu: “Ta sai điều gì ?”

 

Nhìn cách ăn mặc của những , chắc chắn giàu , cá khô hẳn là thứ các bà mang đổi tiền, Tần Như Sơ thể nhận?

 

Hầu phủ thiếu nàng một miếng ăn .

 

nhà tặng nàng cá khô thiếu con cá khô đó.

 

Nghe xong lời Đường Dĩ Khiêm, Đường Tâm Ca ngỡ ngàng , một lúc lâu mới : “ tặng cá khô cho tẩu tẩu là ai ? Là nuôi nàng lớn đấy.”

 

Nếu là bá tánh bình thường, đương nhiên thể nhận.

 

Tú Anh thím và các bà bá tánh bình thường , là nhà đẻ của Tần Như Sơ đó.

 

Mẹ ruột tặng con gái cá khô, thể nhận?

 

“Đó là hạ nhân ?” Đường Dĩ Khiêm nhíu mày.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-ly-hon-xong-phu-quan-doc-duoc-tieng-long-ta-roi-hoang-hot/chuong-36-chuong-mat.html.]

 

Hắn cố ý tìm hiểu quá khứ của Tần Như Sơ, chỉ nàng lớn lên ở trang viên, mà nàng các gia đình ở trang viên nuôi lớn, cứ nghĩ phủ tướng quân mỗi tháng đều cấp tiền.

 

“Đương nhiên .” Đường Tâm Ca kể lời Tú Anh thím cho : “Phủ tướng quân hẳn là bỏ rơi nàng , nếu Tú Anh thím và các bà , tẩu tẩu sớm gặp Diêm Vương .”

 

Đường Dĩ Khiêm gây họa, vội vàng chạy về phía Tần Như Sơ, tại chỗ chỉ còn Tần Như Sơ một .

 

“Những khác ?” Đường Dĩ Khiêm quanh.

 

“Đi .” Bằng đây chướng mắt ? Nàng thấy vẻ mặt ghét bỏ của nữa.

 

“Thứ cho , lỡ lời, nhưng hề…”

 

“Dừng , ngươi ý gì.” Tần Như Sơ ngắt lời .

 

“Không, nàng .” Đường Dĩ Khiêm nắm lấy vai nàng: “Nàng mới nhậm chức quan nhận quà của bá tánh, sợ Ngự sử sẽ hặc tội nàng.”

 

“Không chứ, nhận một con cá khô cũng hặc tội ?”

 

Không đến mức đó chứ?

 

“Sẽ .” Đường Dĩ Khiêm dứt khoát .

 

Có những kẻ chỉ thích bới lông tìm vết.

 

Đen cũng thể thành trắng.

 

Huống chi cá khô đối với những gia đình nghèo khổ mà quả thật là thứ quý giá.

 

Bọn họ thể lấy việc nàng nhận vật quý giá của khác điểm khởi đầu để công kích.

 

Nàng là nữ quan đầu tiên của triều đại , động chạm đến lợi ích của nhiều , nhiều kẻ kéo nàng xuống ngựa.

 

giờ , đó là nhà đẻ của nàng.”

 

Người nhà đẻ tặng con gái một con cá khô, đáng kể gì.

 

“Thôi bỏ .”

 

Nghe xong lời giải thích của Đường Dĩ Khiêm, Tần Như Sơ còn giận nữa.

 

“Vậy .” Đường Dĩ Khiêm từ chối.

 

Tần Như Sơ cảnh giác : “Ngươi gì?”

 

"Với tư cách con rể, còn từng tặng quà cho nhà đẻ của nàng, thể ?" Đường Dĩ Khiêm đối diện ánh mắt Tần Như Sơ .

 

Khóe miệng Tần Như Sơ giật giật: "Không cần ."

 

Hắn nếu thực sự tặng thì tay đến cửa .

 

"Ta , họ là nhà đẻ của nàng." Đường Dĩ Khiêm nhấn mạnh: " trách tìm hiểu rõ ràng, dẫn đến kết quả như bây giờ. Giờ chuẩn quà nữa thì kịp , là thế , để chút bạc cho họ thế nào?"

 

"Được thôi." Tần Như Sơ hề nghĩ ngợi gật đầu.

 

Nàng cứ cho xong việc ngày nào ngày đó, Đường Dĩ Khiêm tự nhiên cũng , nếu cho thì thôi, nếu cho, nàng cũng sẽ từ chối.

 

Nàng kẻ ngốc.

 

Đường Dĩ Khiêm lấy mấy tấm ngân phiếu, sai thị vệ đưa qua.

 

Tần Như Sơ là cho quá nhiều , nhưng lời đến khóe miệng, nàng nuốt ngược .

 

Nàng thấy nhiều, nhưng đối với Đường Dĩ Khiêm mà , chẳng qua là hạt muối bỏ bể.

 

Hầu phủ trải qua mấy đời tích lũy, là giàu nứt đố đổ vách.

 

"Đi thôi." Đường Dĩ Khiêm nắm lấy bàn tay nhỏ của Tần Như Sơ.

 

Tần Như Sơ giằng co vài cái, thoát , liền mặc kệ .

 

Ngủ cũng ngủ , dắt tay thì là gì ? Nàng hà tất vẻ?

 

Ngày hôm .

 

Tần Như Sơ và Đường Dĩ Khiêm cùng thượng triều.

 

Nàng nhắm mắt, dựa trong xe ngựa, liên tục ngáp, yếu ớt hỏi hệ thống trong đầu: 〖Bây giờ mấy giờ ?〗

 

Hệ thống: 〖Bẩm chủ kí sinh, ba giờ.〗

 

Tần Như Sơ: 〖Ba giờ, ba giờ thượng triều, thật là nghiệt ngã mà.〗

 

Hệ thống: 〖Hay là chủ kí sinh từ quan ?〗

 

Tần Như Sơ động lòng, nhưng giây tiếp theo nàng liền từ chối: 〖Không, chuyện nam nhân , chúng nữ nhân cũng , chẳng là ba giờ thượng triều thôi , nữ nhân cả đời kiên cường tuyệt đối thể nhận thua, nếu điểm khó khăn cũng vượt qua , còn tranh thiên hạ với nam nhân thế nào đây?〗

 

Hệ thống kinh ngạc: 〖Chủ kí sinh, ngờ nàng còn lý tưởng vĩ đại đến .〗

 

Tần Như Sơ: 〖Nếu nữ giới chỉ thể nhốt trong hậu viện, đồng tính tranh đấu, dị tính đắc lợi, thấy cảnh tượng như , các nữ nhân thể bước ngoài, thể như nam nhân mà lập công danh sự nghiệp, theo đuổi lý tưởng của .〗

 

Hệ thống trầm mặc nửa buổi: 〖Chuyện khó.〗

 

Không nó bi quan về nàng, mà là nàng đang thách thức cả hệ thống, mà thắng ?

 

Tần Như Sơ thừa nhận nó đúng: 〖 cũng cần , đúng ? Ta ngã xuống, sẽ hàng ngàn vạn lên, chỉ cần kiên trì, sẽ ngày thành công.〗

 

Nàng sẵn lòng tiên phong, sẵn lòng chôn xuống hạt giống lửa.

 

Bởi vì nàng là nữ nhân.

 

Cũng vì nàng hy vọng con gái cũng sống cuộc đời như nàng.

 

Đường Dĩ Khiêm Tần Như Sơ, sâu thẳm trong đôi mắt bình tĩnh dòng chảy ngầm cuộn trào, tranh một bầu trời cho nữ tử thiên hạ, chí hướng thật lớn.

 

"Thế tử, phu nhân, đến ."

 

Xe ngựa dừng ở cổng cung.

 

Đường Dĩ Khiêm xuống xe , vươn tay bên trong.

 

Tần Như Sơ đặt tay lòng bàn tay , mượn lực của xuống xe.

 

Chân chạm đất, nàng liền cảm nhận những ánh mắt dò xét từ bốn phương tám hướng truyền đến.

 

Ngay khi Hoàng đế phong Tần Như Sơ Khởi Cư Xá Nhân, tin tức.

 

Đối với thê tử của Đường Dĩ Khiêm, bọn họ từng qua, đồn nàng lớn lên ở trang viên, học thức, Hoàng thượng vì phá cách phong nàng nữ quan, ngay cả thương lượng với cũng .

 

Lúc , cửa cung mở .

 

Tần Như Sơ bình tĩnh bước .

 

Vào đến Kim Loan Điện, đợi bao lâu, một giọng 'tuyệt diệu' liền truyền đến: "Hoàng thượng giá đáo."

 

"Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế."

 

"Các khanh bình ."

 

Tần Như Sơ liếc Khởi Cư Lang đối diện một cái, thấy dậy, nàng cũng dậy theo.

 

, với tư cách Khởi Cư Xá Nhân, nàng đối diện Khởi Cư Lang, phía bên long ỷ.

 

Ánh mắt uy nghiêm của Hoàng đế quét qua các đại thần phía : "Có việc tấu trình, vô sự bãi triều."

 

Một tay cầm bút lông, một tay cầm giấy, Tần Như Sơ cảm thấy hoảng loạn: 〖Hệ thống, xong , quên mất bút lông, bây giờ? Cứu , cứu .〗

 

Hệ thống: 〖Không , đều nàng học thức, còn thấy bụng bảo , chuyện mà các quan viên nghĩ , Hoàng đế chắc chắn cũng nghĩ , nàng cứ ghi theo cách của nàng, đến lúc đó tìm chữ .〗

 

Hoàng đế: "..." Xin , lúc đó quả thật trẫm nghĩ tới, bởi vì tác dụng của Tần Như Sơ ở đây, cho nên nàng chữ cũng quan trọng.

 

Các đại thần phía còn bình tĩnh như Hoàng đế nữa, thấy giọng nữ rõ ràng vang dội, trao đổi ánh mắt, Tần Như Sơ điên ? Lại dám ở Kim Loan Điện thản nhiên thảo luận, nàng để Hoàng đế mắt ?

 

Lập tức Ngự sử : "Khải bẩm Hoàng thượng, Tần Như Sơ... Tần Như Sơ..."

 

Hắn vốn Tần Như Sơ ồn ào điện, để Hoàng đế mắt, nhưng lời đến khóe miệng thể , đầu óc như búa đập, đau đến hoa mắt chóng mặt, dường như giây tiếp theo sẽ gặp tổ tông.

 

 

Loading...