Vừa ly hôn xong, phu quân đọc được tiếng lòng ta rồi hoảng hốt - Chương 25: Một đôi điên nam điên nữ

Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:26:06
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Thấy đưa tay bắt Tần Như Sơ, Đường Dĩ Khiêm phất tay áo, nội lực tuôn trào, La Bác Thắng đẩy bật . Giọng lạnh nhạt vô cảm truyền tai : “Không chạm nàng.”

 

La Bác Thắng vững, ngã bệt xuống đất. Vừa định nổi giận, bắt gặp ánh mắt lạnh băng của Đường Dĩ Khiêm, lời đều nghẹn trong cổ họng.

 

Đường Dĩ Khiêm thu ánh mắt , hai tay chắp lưng, nhanh chậm theo Tần Như Sơ.

 

“Bác Thắng ca, chứ?” Vi Mộ Vũ đỡ dậy.

 

“Ta , mau theo.” La Bác Thắng nương theo tay Vi Mộ Vũ dậy, ánh mắt đầy hung tợn quét qua bóng lưng Đường Dĩ Khiêm, bước nhanh đuổi theo.

 

“Được .” Vi Mộ Vũ cũng chuyện nào gấp chuyện nào hoãn, đỡ La Bác Thắng đuổi theo Vân Ánh Nghi.

 

Vân Ánh Nghi sự dìu đỡ của Tần Như Sơ, mặt mày tái nhợt, bước chân yếu ớt bước y quán.

 

Trong y quán xếp một hàng dài .

 

Cho dù là thời cổ đại hiện đại, nơi khám bệnh vĩnh viễn thiếu khách nhân.

 

Nha mỗi đưa một xâu tiền, thành công chen Vân Ánh Nghi lên vị trí đầu tiên.

 

Tần Như Sơ đôi mắt sáng lấp lánh cảnh , hai con ngươi đen láy như ngọc trai, sáng đến đáng sợ: 〖Thật nhiều tiền, chen một chỗ thôi mà cho nhiều bạc như , giúp nàng , nàng sẽ cho bao nhiêu đây.〗

 

Hệ thống: 〖Không cho mấy rương bạc , ơn nhỏ giọt báo đáp bằng suối nguồn, huống hồ ngươi giúp nàng một việc lớn đến thế, mà Vân Ánh Nghi, thứ nàng thiếu nhất chính là tiền.〗

 

Thái phó phủ tuy thế gia, nhưng ai bảo Vân Ánh Nghi là một kỳ tài kinh doanh chứ? Hễ là cửa hàng qua tay nàng, tất thảy đều ngày tiến đấu kim, từng rương bạc chuyển Thái phó phủ. Hiện giờ Thái phó phủ, cho dù thể là giàu ngang quốc gia, nhưng tuyệt đối thiếu tiền.

 

Nha lời “hét giá” của hệ thống cho loạng choạng, may mà phía là cái bàn, nếu nàng chắc chắn ngã. Ổn định cơ thể, nàng với đại phu: “Mau giúp tiểu thư nhà khám bệnh.”

 

Đại phu Vân Ánh Nghi với ánh mắt như Thần Tài, cực kỳ ân cần: “Mau đỡ nàng trong xuống.”

 

Vân Ánh Nghi đau đến vững, nếu lên ghế, lỡ ngã thì ? Đương nhiên xuống thì an hơn.

 

Vân Ánh Nghi sự dìu đỡ của Tần Như Sơ và nha , xuống chiếc giường nhỏ bên trong y quán.

 

Đại phu bắt mạch bụng nàng: “Ta xem mạch tượng của nàng, thai nhi mới sáu tháng, cớ bụng lớn đến ? Thai nhi quá lớn, lúc sinh nở e rằng dễ dàng.” Một khi bất cẩn, e là một thai hai mạng.

 

Lời phía đại phu hết, nhưng Vân Ánh Nghi hiểu rõ. Sắc mặt vốn trắng bệch nay trở nên trong suốt, cả như sắp vỡ vụn.

 

“Ngươi cái gì?” La Bác Thắng từ bên ngoài bước liền câu , đầu tiên là dám tin đại phu, đó hai tay túm tóc, vẻ mặt đầy đau khổ: “Ta , cứ nghĩ ăn nhiều càng , nàng giờ đang mang cốt nhục, sợ nàng đói, ngờ chuyện thành . Đại phu, nhất định cách ? Cứu lấy thê tử của , thật sự , cần hài tử nữa.”

 

Trên mặt Vân Ánh Nghi hiện lên sự cảm động, trái tim vốn kiên định của nàng bắt đầu lay động. Có lẽ Tần Như Sơ và cái thùng nhỏ sai , phu quân từng nghĩ nàng sẽ c.h.ế.t, chỉ là vô ý sai.

 

Hệ thống diễn kịch, 〖Kịch của thật nhiều!〗

 

Tần Như Sơ: 〖Thái phó phủ còn tay, đương nhiên tiếp tục diễn .〗

 

Chúng nữ: "!!!" Thật đặc sắc, ăn dưa của khác thật thơm.

 

Đường Dĩ Khiêm im lặng xem kịch, đưa bất kỳ ý kiến nào.

 

Đại phu lùi hai bước, cảnh giác . Nói thật, ăn dưa của khác đúng là thơm thật, nhưng nếu bản trở thành một phần của quả dưa thì chẳng còn thơm nữa. Hắn an ủi: “Ngài cần sốt ruột, chỉ cần quá tẩm bổ thì sẽ chuyện gì lớn, cứ yên tâm .”

 

Vân Ánh Nghi thở phào nhẹ nhõm, sắc hồng mặt nàng thêm chút, khôi phục chút huyết sắc.

 

La Bác Thắng cũng vui mừng: “Thật quá, thật quá. , thê tử của động thai khí, bụng đau dữ dội, ngươi mau giúp nàng chữa trị.”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-ly-hon-xong-phu-quan-doc-duoc-tieng-long-ta-roi-hoang-hot/chuong-25-mot-doi-dien-nam-dien-nu.html.]

Nói đoạn, xoay , nắm lấy tay Vân Ánh Nghi, hôn nhẹ lên mu bàn tay nàng: “Ánh Nghi, , đại phu ở đây , nàng đừng sợ.”

 

Vân Ánh Nghi thẹn thùng : “Được, sợ.”

 

Một đôi điên nam điên nữ, may mà bắt mạch xong , nếu với cái tính cách đau đớn cũng lời yêu đương của hai , mà cắt ngang, cản trở bọn họ trò chuyện tình cảm, chẳng sẽ bọn họ ghi hận ? Trong lòng thầm thấy may mắn, đồng thời thuận theo lời La Bác Thắng mà : “Không , chỉ cần uống một thang t.h.u.ố.c an thai là .”

 

Tình trạng của Vân Ánh Nghi thể về nhà mới uống t.h.u.ố.c , uống xong thuốc, bụng đau nữa mới tiện di chuyển, nếu nửa đường xảy chuyện thì hỏng bét.

 

Ước Tố khi nhận t.h.u.ố.c đến hậu viện sắc thuốc.

 

La Bác Thắng ở bên cạnh Vân Ánh Nghi dỗ dành nàng vui vẻ.

 

Vi Mộ Vũ mà ghen tị thôi, nhưng nàng dám xích gần, chỉ thể chĩa mũi dùi Tần Như Sơ và những khác: “Kịch xem đủ chứ? Sao còn ? Đang đợi đuổi các ngươi ?”

 

Tần Như Sơ vén mí mắt, ánh mắt khinh miệt nàng : “Ngươi một nha đầu nuôi con, lấy tư cách mà đuổi ?”

 

“Còn lên ngôi vị chính thất, tự cho là nữ chủ nhân ?”

 

Nhìn dáng vẻ coi ai gì của nàng, Vi Mộ Vũ suýt nữa tức c.h.ế.t, càng khiến nàng kinh hãi hơn là những lời đó: “Ngươi năng bậy bạ gì đấy? Lại vu oan danh tiếng của , liều mạng với ngươi!”

 

“Đủ ! Nàng là ân nhân cứu mạng của , ngươi lấy tư cách mà đuổi nàng ?” Vân Ánh Nghi quát khẽ, chỉ là giọng yếu ớt, chút uy thế nào.

 

Vi Mộ Vũ hề sợ hãi, nàng phục : “Tiểu thư, bọn họ đang ở đây xem trò của đó.”

 

“Thuốc đến .” Nha lúc bưng t.h.u.ố.c .

 

“Để .” Vi Mộ Vũ đưa tay nhận lấy.

 

Nha tránh tay nàng , chút khách khí mắng: “Ngươi cút sang một bên cho !”

 

Nàng quên, ả là ngoại thất của cô gia, hãm hại tiểu thư của nàng .

 

“Tiểu thư, xem Ước Tố kìa.” Vi Mộ Vũ nũng với Vân Ánh Nghi.

Mèo con Kute

 

Đây chính là chỗ cao tay của nàng , chuyện gì đều tìm Vân Ánh Nghi, tuyệt đối tìm La Bác Thắng. Hai đó chỉ chuyện yêu đương, bao giờ đến phiền phức, La Bác Thắng mà yêu nàng thì mới là lạ.

 

“Ta cần ngươi đút.” Vân Ánh Nghi lạnh lùng vô tình từ chối.

 

Mặc kệ Vi Mộ Vũ là ngoại thất của La Bác Thắng , việc La Bác Thắng đối xử với nàng bình thường là điều chắc chắn. Điểm khiến nàng cực kỳ chướng mắt, thể chấp nhận sự tồn tại của nàng .

 

“Tiểu thư...” Vi Mộ Vũ ủy khuất nàng.

 

Vân Ánh Nghi chỉ cảm thấy chướng mắt vô cùng: “Ra ngoài , thấy ngươi.”

 

“Không thấy lời tiểu thư ? Ra ngoài .” La Bác Thắng liếc mắt hiệu cho nàng .

 

Lời của La Bác Thắng, Vi Mộ Vũ vẫn theo, ai bảo La Bác Thắng là chỗ dựa nửa đời của nàng chứ? Huống hồ nàng còn yêu La Bác Thắng.

 

Vi Mộ Vũ cuối cùng cũng động, nàng tình nguyện xoay , chầm chậm ngoài.

 

Vân Ánh Nghi nàng như một con ốc sên chậm chạp di chuyển ngoài, khỏi hừ lạnh một tiếng, chua ngoa : “Nàng đúng là lời .”

 

La Bác Thắng vẻ mặt kinh hãi: “Nàng đừng bậy, trong lòng chỉ một nàng thôi.”

 

“Phụt.” Vân Ánh Nghi chọc : “Thôi , tin .”

 

 

Loading...