Vừa ly hôn xong, phu quân đọc được tiếng lòng ta rồi hoảng hốt - Chương 23: Đường Dĩ Khiêm Hối Hận ---
Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:26:04
Lượt xem: 31
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
〖A a a a, hệ thống, thật sự thể truyền thụ võ công ? Ta thật sự, đặc biệt, đặc biệt đ.á.n.h cho cái cẩu nam nhân một trận.〗 Tần Như Sơ trừng mắt một cái thật mạnh, chui trong.
Hệ thống: 〖Không thể, chỉ là một hệ thống ăn dưa thôi.〗
Giọng máy móc lạnh lùng thật tàn nhẫn vô tình.
〖Đồ vô dụng.〗 Tần Như Sơ tìm một chỗ xuống.
Hệ thống phục: 〖Ngươi mát ăn bát vàng còn trách ?〗
Tần Như Sơ định gì đó, đột nhiên một luồng khí tức quen thuộc bao trùm lấy nàng, nàng nghiêng mắt , Đường Dĩ Khiêm bên cạnh nàng.
"Ngồi gần như gì?" Tần Như Sơ khoanh tay.
"Không nàng gần hơn ? Tốt nhất là thẳng thắn tương kiến?"
Ba chữ cuối cùng, Đường Dĩ Khiêm sát tai Tần Như Sơ.
Tần Như Sơ bất động dám nhúc nhích, dòng suy nghĩ lời của Đường Dĩ Khiêm kéo về quá khứ.
Đường Dĩ Khiêm thèm để ý đến nàng, nàng cứ chứng minh, xứng đáng yêu, thế là nàng cứ quấn lấy .
Quấn đến phiền phức, Đường Dĩ Khiêm liền kiên nhẫn bảo nàng tránh xa một chút.
Nàng mặt dày mày dạn , " ở gần hơn, nhất là thẳng thắn tương kiến."
Bây giờ nghĩ , nàng lúc đó, thật sự như một kẻ mua vui, một kẻ mua vui khắp nơi cầu xin tình yêu.
" từ chối , bảo tránh xa ?" Tần Như Sơ dịch ngoài một chút.
Đường Dĩ Khiêm cũng theo đó mà dịch , vẻ mặt nhàn nhạt , "Ta thu hồi những lời trong quá khứ."
Mèo con Kute
Ngoài lời , ý là, hối hận .
"Cút." Tần Như Sơ tặng một chữ.
〖Chàng của quá khứ đối với thờ ơ lạnh nhạt, của hôm nay với tới .〗
Đường Dĩ Khiêm khinh thường những lời của nàng, với tới gì chứ, nàng vẫn là vợ của ? Được nước lấn tới kéo tay nàng, "Cùng ."
"Đừng chạm ." Tần Như Sơ dùng sức rút tay về.
Đường Dĩ Khiêm vươn tay nắm lấy, bàn tay to của , vững vàng bao lấy bàn tay nhỏ của nàng: "Nàng là vợ của , chạm nàng thì chạm ai?"
Tần Như Sơ cảm thấy tâm mệt mỏi, thôi , lười giãy giụa, dù cũng mất miếng thịt nào, cứ mặc .
Đường Dĩ Khiêm vuốt ve ngón tay Tần Như Sơ, như thể lơ đãng hỏi, "Nàng định an trí họ thế nào?"
Hắn chỉ đích danh, nhưng Tần Như Sơ đang về những nữ nhân cứu .
"Không cần quản." Tần Như Sơ đầu sang một bên, tỏ thái độ thậm chí còn thêm một cái.
〖Ta định kinh doanh, đến lúc đó đừng mấy , thêm bao nhiêu cũng thể an trí .〗
“Hồ đồ.” Đường Dĩ Khiêm xoa trán một câu.
Triều đình quy định rõ ràng, quan phép kinh doanh, nàng thật sự sợ Ngự sử hặc tội ư.
“Hặc thì hặc, sợ gì?” Tần Như Sơ cứng cổ đáp.
〖Quan viên nhà ai mà kinh doanh? Chẳng qua là đặt danh nghĩa phu nhân hoặc thích mà thôi, kéo một tầng màn che hổ , liền tự cho là trong sạch ?〗
Gân xanh trán Đường Dĩ Khiêm giật liên hồi, đôi mắt đen như mực dường như một lớp sương mờ che phủ, rõ đang nghĩ gì, “Chẳng lẽ nàng đối địch với cả triều đình?”
Là một nữ quan đầu tiên, nàng vốn hòa hợp, nếu còn chuyện quá đáng… nhất định sẽ tập trung sức lực để đả kích nàng.
“Ngươi tưởng sẽ sợ bọn họ?” Tần Như Sơ nhướng mày, giữa hai hàng lông mày tràn đầy vẻ ngạo nghễ bất kham.
〖Dù thì tuyệt đối thể từ bỏ việc kinh doanh, còn hòa ly nữa, quan chẳng kiếm mấy đồng, tổng thể hít gió Tây Bắc mà sống .〗
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-ly-hon-xong-phu-quan-doc-duoc-tieng-long-ta-roi-hoang-hot/chuong-23-duong-di-khiem-hoi-han.html.]
Đường Dĩ Khiêm siết chặt quai hàm, gương mặt tuấn mỹ càng thêm lạnh lùng, hòa ly? Nàng nghĩ thật, dù c.h.ế.t, nàng cũng là quỷ nhà .
“Nếu nàng kinh doanh, nhớ dặn dò khác , tự đừng nhúng tay .”
Làm lén lút, sẽ giúp nàng dọn dẹp hậu quả.
Lòng bàn tay Tần Như Sơ vuốt ve nhè nhẹ, nhột, nàng kìm chế xung động rút tay , dò xét , “Ngươi sẽ bụng như ư?”
“Ai bảo nàng là thê tử của ?” Đường Dĩ Khiêm nhếch môi, nở nụ với nàng, đôi mày giãn , bớt vẻ lạnh nhạt, thêm chút quyến rũ.
Tần Như Sơ “hừ” một tiếng: “Ta mới gả cho ngươi ngày đầu, từng thấy ngươi đối xử với như ?”
“Trước là sai .” Đường Dĩ Khiêm thành tâm nhận , “Nàng tha thứ cho ?”
Tần Như Sơ nổi cả da gà, nàng ngượng nghịu , “Ngươi với , là cưỡng ép gả cho ngươi, nếu thật sự sai, cũng là sai .”
〖Không thích một là , là gả, chẳng lẽ còn thể ép đối xử với ? Trách thì trách quá ngu ngốc, cố chấp gả cho một thích , haizz, cứ coi như là bài học , nếu tìm nam nhân, nhất định tìm một thích , ai mà chẳng thử cảm giác cưng chiều thành tiểu ngốc nghếch chứ?〗
Đường Dĩ Khiêm: “…” Nàng còn tìm nam nhân khác ? Cứ mơ , đừng kiếp , kiếp cũng thể nào.
“Hú.” Xe ngựa dừng , đ.á.n.h xe ở bên ngoài , “Thế tử, phu nhân, đến .”
Đường Dĩ Khiêm xuống xe , bên xe, đưa tay về phía Tần Như Sơ.
Bàn tay trắng nõn thon dài, xương khớp rõ ràng, vô cùng mắt.
Tần Như Sơ một lúc, đặt tay lên.
〖Hắn tự nguyện hầu cho , trách .〗
Đường Dĩ Khiêm suýt chút nữa nữ nhân vô tâm vô phế chọc tức c.h.ế.t, khí lạnh ngừng tỏa , đây là đang ân cần, ân cần nàng hiểu ?
Xe ngựa dừng ở con phố sầm uất nhất, nếu mua cửa hàng, nhất nên mua ở đây.
Tuy nhiên, hiếm khi mua, một khi bán, lập tức tranh giành.
lỡ thì ? Cứ đến xem thử, thử vận may.
Tần Như Sơ lập tức một tòa nhà hai tầng thu hút sự chú ý, xây bằng loại gỗ gì, trông vô cùng khí phái, phía cánh cửa lớn, treo một tấm biển đề: Kim Lâu Tân Tân.
Nhiều vàng quá, ngay cả chữ cũng là màu vàng, Tần Như Sơ suýt nữa chói mắt, nàng nheo mắt .
Chúng nữ theo sát bên nàng cũng theo hướng nàng , lộ biểu cảm tương tự.
Tần Như Sơ lẩm bẩm một câu, “Kim lâu mà là của thì mấy.”
〖Như chẳng phát tài ?〗
Hệ thống: 〖Ký chủ, cố lên, thu nó về cho riêng .〗
Đường Dĩ Khiêm cảm thấy một một cái thùng nhỏ đang mơ hão, khóe miệng co giật một cái , “Đây là cửa hàng của Vân gia.”
Lão thái gia Vân gia chính là Thái phó đương triều, con trai ông vì cứu Thái tử mà mất, chỉ để một cô con gái, đừng lão Thái phó còn về hưu, dù về hưu thì gia sản cũng đủ nuôi một đứa cháu gái dư dả, thể bán cửa hàng chứ?
Huống hồ Kim lâu ngày kiếm đấu vàng, chính là một con gà mái đẻ trứng vàng, càng thể bán .
Tần Như Sơ định gì đó, một giọng đột nhiên từ phía truyền đến: “Làm ơn tránh đường.”
Mọi theo bản năng lùi về phía lề đường, một chiếc xe ngựa dừng mặt .
Một nha mặc y phục màu hồng, xinh xắn hoạt bát tiên, nàng vén rèm, bên trong, “Tiểu thư, chậm một chút.”
Một phu nhân, vịn một bên xe ngựa, từ bên trong bước .
Nàng một khuôn mặt tròn như mâm, béo ú, thịt mặt quá nhiều, chen chúc khiến đôi mắt nhỏ , như hai hạt đậu xanh, khảm mặt, sự dìu đỡ của nha , nàng khó khăn bước xuống xe ngựa.
Bụng nàng nhô cao, cái bụng quá lớn đó, Tần Như Sơ mí mắt giật giật.