Vừa ly hôn xong, phu quân đọc được tiếng lòng ta rồi hoảng hốt - Chương 132: Chiêu mộ công nhân ---

Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:29:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nàng vũ khí, liền trực tiếp xông lên. Ám vệ thấy động tác của nàng, theo bản năng đá một cước, chân cản , thể đá Tần Như Sơ ngã xuống.

 

Tần Như Sơ nhân cơ hội cướp lấy thanh kiếm trong tay , một kiếm cắt ngang cổ .

 

Mọi chuyện xảy trong chớp mắt.

 

Khi ám vệ còn đang nghĩ cách giải quyết Tần Như Sơ, giải quyết .

 

Tần Như Sơ cẩn thận đặt lên cây, nhẹ nhàng vượt qua , thông qua cành cây, trèo lên mái nhà.

 

Nàng lật ngói, rõ cảnh tượng trong phòng, tức điên .

 

Sở Vãn Ngâm đang một nam nhân cao gầy đè .

 

“Dừng tay!” Nàng hét lớn một tiếng, tìm đúng vị trí, nhảy thẳng xuống…

 

“Rầm!”

 

Tiếng ngói vỡ vang lên.

 

Nam nhân hành động nhanh hơn suy nghĩ, tay theo bản năng ôm lấy Sở Vãn Ngâm, lăn sang một bên, lăn xuống giường.

 

Tần Như Sơ đập trượt, thể và chiếc giường một cuộc tiếp xúc mật, ván giường vỡ nát, nàng cả ngã xuống đất.

 

Cơn đau như tưởng tượng hề đến, Tần Như Sơ cảm thấy cơ thể như một tấm đệm mềm đỡ lấy, nảy lên một chút, đó nhẹ nhàng chạm đất, đau, nhưng những mảnh ngói đất cấn nàng đau.

 

“Ối!” Tần Như Sơ kìm kêu lên một tiếng.

 

Cống Thiếu Dương phụ nữ đột nhiên xuất hiện, cảnh giác hét lớn, “Người !”

 

“Thiếu gia!” Một đám từ bên ngoài xông .

 

Cống Thiếu Dương chỉ Tần Như Sơ , “Trói nàng cho .”

 

Không nàng là ai, là ai phái đến, nhưng cứ trói thì sai, thể từ từ thẩm vấn.

 

Các hộ vệ hai lời xông về phía Tần Như Sơ, trong lòng họ âm thầm kinh hãi, phụ nữ từ chui , may mà thiếu gia , nếu thì họ coi như xong đời.

 

Tần Như Sơ định thần từ cơn đau, thấy các hộ vệ xông về phía , nàng nhặt những mảnh ngói đất, ném về phía họ.

 

Nàng nhắm chuẩn xác, còn cố ý ném trán và hạ bộ của các hộ vệ. Chẳng mấy chốc, tất cả hộ vệ đều nàng đ.á.n.h ngã.

 

Cống Thiếu Dương thấy tình hình , liền kéo Sở Vãn Ngâm định bỏ .

 

“Ngươi buông !” Sở Vãn Ngâm giằng tay , chạy đến bên cạnh Tần Như Sơ.

 

“Hay lắm, hai ngươi là một phe!” Cống Thiếu Dương lúc mới phản ứng chậm chạp .

 

Chẳng trách phụ nữ đột nhiên xuất hiện, hóa là để cứu .

 

“Ngươi bây giờ mới ?” Tần Như Sơ dùng ánh mắt kẻ ngốc .

 

Vô duyên vô cớ, nàng xuất hiện ở đây gì? Chắc chắn là chuyện.

 

Cống Thiếu Dương thành công nàng chọc tức, chỉ Tần Như Sơ : “Ngươi, lắm, đến đây thì đừng hòng rời .”

 

“Muốn giữ , ngươi bản lĩnh đó ?” Tần Như Sơ lao về phía , rút cây chủy thủ đầu xuống, đặt ngang cổ , “Dẫn chúng ngoài.”

 

Không bên ngoài còn hộ vệ nào , chuẩn vẫn hơn, một con tin trong tay dù cũng hơn .

 

“Được , ngươi đừng kích động, dẫn các ngươi ngoài.” Cống Thiếu Dương sợ Tần Như Sơ run tay một cái là sẽ cứa một đường cổ, đến lúc đó cái mạng nhỏ của sẽ giao phó tại đây.

 

Hắn còn sống đủ, c.h.ế.t.

 

Ba cùng ngoài.

 

“Xảy chuyện gì ?”

 

Một nam tử hình cao gầy như trúc, dung mạo vài phần giống Cống Thiếu Dương từ bên ngoài bước .

 

“Đại ca, cứu !” Cống Thiếu Dương thấy đối phương như thấy cứu tinh mà hét lớn.

 

“Đừng qua đây!” Tần Như Sơ dùng sức trong tay, lưỡi d.a.o lún da thịt Cống Thiếu Dương, những giọt m.á.u túa .

 

“Vị cô nương , đừng xúc động, gì từ từ .” Cống Lăng Khê ý đồ an ủi Tần Như Sơ, dùng lời lẽ ôn hòa khuyên nhủ.

 

Y , chắc chắn là Cống Thiếu Dương gây sự.

 

Y sớm , đừng mang theo , nhưng phụ mẫu nhất định y mang theo , rằng để Cống Thiếu Dương ở bên cạnh y, rèn luyện nhiều hơn, tránh cho cả ngày việc chính đáng.

 

Không , nếu việc chính đáng, thì ở mà chẳng ?

 

Hắn rõ ràng là một đống bùn lầy, thể vịn lên tường.

 

Giờ thì , gây chuyện .

 

Mong rằng chọc phận cao quý, nếu thì thật sự rước họa lớn .

 

“Chẳng gì để , thả chúng rời .” Tần Như Sơ sắc mặt căng thẳng .

 

Có gì thì đợi nàng đưa đến , bây giờ điều quan trọng nhất là rời .

 

“Không thể thả các nàng .” Cống Thiếu Dương nghiến răng nghiến lợi .

 

Chưa từng ai dám đối xử với như , các nàng là đầu tiên, nhất định bắt các nàng , hành hạ cho thỏa thích.

 

“Ca, mau bắt các nàng .” Cống Thiếu Dương hét lớn.

 

“Ta thấy ngươi đúng là tìm c.h.ế.t.” Lực tay của Tần Như Sơ tăng thêm, cổ Cống Thiếu Dương xuất hiện một vết máu.

 

“Ca, cứu .” Cống Thiếu Dương sợ hãi kêu gào, quyết tâm g.i.ế.c Tần Như Sơ càng sâu sắc hơn.

 

“Ngươi câm miệng cho .” Cống Lăng Khê sắp Cống Thiếu Dương cho tức , như , là chê c.h.ế.t đủ nhanh ? Y Cống Thiếu Dương nữa, ý đồ giảng đạo lý với Tần Như Sơ, “Nàng thả , thả nàng , thế nào?”

 

“Ngươi nghĩ sẽ tin ngươi ?” Tần Như Sơ chế giễu y ngây thơ: “Ngươi thả , sẽ xem xét thả .”

 

Là xem xét.

 

Thực tế, nàng căn bản từng nghĩ đến chuyện thả , loại như Cống Thiếu Dương, thả , là hại thêm nhiều cô nương nữa ?

 

Vì đại chúng nữ giới đồng bào, nhất định c.h.ế.t.

 

“Được.” Cống Lăng Khê nhường đường.

 

Tần Như Sơ với Sở Vãn Ngâm phía , “Chúng .”

 

Hai cùng ngoài, bước khỏi cửa thì chạm mặt Đường Dĩ Khiêm đang dẫn theo một đám , vội vã tới.

 

“Nàng chứ?” Đường Dĩ Khiêm nhận lấy Cống Thiếu Dương từ tay nàng, ném xuống đất, một chân giẫm lên. Từ đầu đến cuối, ánh mắt đều Tần Như Sơ, ân cần hỏi.

 

Tần Như Sơ động tác lưu loát của , khóe miệng giật giật, lắc đầu , “Ta , tới đây?”

 

“Một cô nương da đen với rằng nàng gặp chuyện, bảo đến cứu nàng.” Đường Dĩ Khiêm nhớ tên Vân Đông, chỉ thể như .

 

Tần Như Sơ: “...” Cô nương da đen, lịch sự ?

 

“Thả .” Cống Thiếu Dương thấy hai như thể quên mất , vội vàng lên tiếng.

 

Hắn thử giãy giụa một chút, nhưng thoát , đành lên tiếng nhắc nhở rằng ở đây còn một .

 

“Trói .” Tần Như Sơ .

 

“Ngươi sẽ thả mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-ly-hon-xong-phu-quan-doc-duoc-tieng-long-ta-roi-hoang-hot/chuong-132-chieu-mo-cong-nhan.html.]

 

Lại còn nuốt lời, nàng còn là ?

 

“Ta là xem xét một chút.” Tần Như Sơ nhắc nhở .

 

“Ngươi lừa gạt ?” Cống Thiếu Dương trợn tròn mắt.

 

“Lừa gạt ngươi thì ?” Tần Như Sơ chống nạnh, từ cao xuống.

 

“Ngươi…”

 

Cống Thiếu Dương tức điên lên, từ nhỏ đến lớn, từng khác trêu đùa như .

 

“Đại ca, cứ thế các nàng ức h.i.ế.p ?” Cống Thiếu Dương cố gắng về phía Cống Lăng Khê.

 

Ánh mắt Cống Lăng Khê vẫn quanh quẩn Đường Dĩ Khiêm và Tần Như Sơ. Các thế gia công thần lâu đời ở kinh thành, y đều quen , Đường Dĩ Khiêm tự nhiên cũng ngoại lệ, dù ăn địa bàn của , những nhân vật lớn nắm giữ tiền bạc quyền lực tự nhiên quen , nếu sơ ý đắc tội, chẳng sẽ rước họa ?

 

Chỉ là y ngờ, cẩn trọng từng li từng tí, dám sai một bước, mà Cống Thiếu Dương đến đắc tội với .

 

“Đường đại nhân, nể mặt , thả thì ?” Cống Lăng Khê thương lượng .

 

“Mặt mũi ư? Ngươi ở chỗ mặt mũi gì?” Đường Dĩ Khiêm khách khí .

 

Nếu Tần Như Sơ thông minh, còn chẳng xảy chuyện gì nữa, loại bại hoại như , nên nghiêm trị.

 

“Ta sai , sai , cầu xin các vị tha cho , nhất định sẽ sửa đổi.” Cống Thiếu Dương dù ngu xuẩn cũng gây họa, vội vàng cầu xin tha thứ.

 

“Tha cho ngươi, ngươi .” Tần Như Sơ phất tay, “Bắt , giải đến Đại Lý Tự. Hắn giữa phố lớn cướp đoạt dân nữ, để Đại Lý Tự Khanh thẩm vấn cho kỹ, xử theo luật pháp.”

 

“Vâng.” Các thị vệ lập tức trói Cống Thiếu Dương năm hoa.

 

“Vị chắc hẳn là Tần đại nhân, Tần đại nhân thế nào mới thể tha cho ?”

 

Chuyện của Tần Như Sơ, y tự nhiên là qua, nhưng y từng gặp mặt nàng. Thế nên nhận , nhưng y nàng là phu nhân của Đường Dĩ Khiêm, giờ hai cạnh , còn hiểu?

 

“Ngươi điếc ? Ta tuyệt đối thể tha cho .” Tần Như Sơ từng câu từng chữ .

 

“Không Tần đại nhân từng qua câu, ‘Đắc nhiêu nhân xứ thả nhiêu nhân’?”

 

Thủ đoạn mặt nổi dễ đối phó với y, y cũng hiểu một thủ đoạn ám .

 

“Ta chỉ Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời, ch.ó đổi tật ăn cứt. Tha cho , chẳng mấy chốc sẽ thêm nữ tử vô tội gặp nạn. Chặt cỏ tận gốc, gió xuân thổi sinh, để tránh tái xuất, trừ bỏ !” Nói đến cuối, giọng điệu của Tần Như Sơ mang theo sát khí.

 

“Đệ lấy mạng những đó, Tần đại nhân thấy cách của nàng quá tàn nhẫn ?” Cống Lăng Khê nhanh chậm .

 

“Sự trong sạch của nữ tử còn quan trọng hơn cả tính mạng, hủy hoại sự trong sạch của khác thì khác gì lấy mạng ?”

 

Thế gian đối với nữ tử hà khắc bao, một nữ nhân nam nhân khác chạm sẽ đối mặt với những gì, nàng tin y , nhưng y thể thản nhiên bảo nàng tha cho .

 

Cống Lăng Khê còn khuyên nữa, Tần Như Sơ phất tay : “Thôi, ngươi cần nhiều, tuyệt đối tuyệt đối thể tha cho , mang .”

 

“Đại ca, cứu .” Cống Thiếu Dương giãy giụa la hét, nhưng dù đến mấy thì vẫn giải , tiếng cầu cứu dù xa vẫn còn thể thấy.

 

Cống Lăng Khê mặc kệ , nhưng dù cũng là ruột, thể bỏ mặc, nếu y thật sự dám như , cha sẽ đuổi y khỏi nhà.

 

Chỉ là kịp tìm đường lối, trong nhà xảy chuyện.

 

Hoàng đế hạ lệnh tra xét Cống gia, hóa , chuyện bọn họ chiếm đoạt đất đai bại lộ, bây giờ những trả đất chiếm đoạt, mà còn đối mặt với cảnh gia tài còn.

 

May mắn , quy định mới ban hành, ngoài những liên quan xử lý, những liên quan khi tịch thu gia sản sẽ vô tội xá.

 

Cống Lăng Khê tham gia, nên y chắc chắn , nhưng y cũng cảm thấy vui, bởi vì Hoàng đế nhân cơ hội , tra xét các thế gia.

 

Thế gia nào trong quá trình giàu mà chút chuyện dơ bẩn? Việc chiếm đoạt đất đai là thể tránh khỏi.

 

Các thế gia lượt ngã ngựa, hận Cống gia đến thấu xương.

 

Nếu bọn họ, Hoàng đế cũng sẽ tìm cớ để gây khó dễ cho các thế gia.

 

Hậu quả là Cống Thiếu Dương còn kịp lưu đày g.i.ế.c c.h.ế.t trong ngục, nhà Cống gia thu thập t.h.i t.h.ể cho , nhưng mộ phần đào bới.

 

Người nhà Cống gia cũng hứng thú thu thập t.h.i t.h.ể thứ hai cho , hận Cống Thiếu Dương là giả, nếu , Cống gia cũng đến nỗi gặp tai họa , nhưng c.h.ế.t là hết nợ, nên bọn họ mới chôn cất Cống Thiếu Dương tử tế.

 

Tuy nhiên, loại chuyện , bọn họ một là đủ , thứ hai thì thôi, tình nghĩa đến mức đó, kết quả cuối cùng là Cống Thiếu Dương phơi thây ngoài hoang dã.

 

Nghe kết quả , Sở Vãn Ngâm thở phào nhẹ nhõm, như , nàng sẽ cần lo lắng trả thù nữa.

 

Đồng thời còn cảm thấy hả hê, nếu Cống Thiếu Dương thật sự thành công, danh tiếng của nàng sẽ hủy hoại.

 

Sau con cái của nàng cũng sẽ chỉ trỏ vì nàng, chỉ cần nghĩ đến điều , nàng g.i.ế.c c.h.ế.t Cống Thiếu Dương, may mắn , giờ c.h.ế.t, sự uất khí trong lòng nàng cũng tiêu tan.

 

Mèo con Kute

Lúc , xưởng cũng xây xong.

 

Ngay lập tức, Tần Như Sơ tiến hành chiêu công.

 

Nàng tự do dùng giấy vệ sinh, đồng thời cũng nhanh chóng kiếm tiền, nên xưởng xây xong nàng chiêu công ngay.

 

Cáo thị chiêu công dán , các bá tánh xung quanh lập tức chen chúc kéo đến, bọn họ chú ý từ ngày đầu tiên xưởng xây dựng, mấy ngày khi xưởng thành, bọn họ canh giữ ở đây cả ngày lẫn đêm, sợ bỏ lỡ việc chiêu công.

 

Mãi mới chờ đến khi xưởng chiêu công, thế là, lập tức kéo đến.

 

Đương nhiên, bọn họ chữ, nên dù chen lên đến mấy, cũng chỉ là rõ hơn những gì chữ đang mà thôi.

 

Đột nhiên, phía bùng lên một trận ồn ào.

 

“Xảy chuyện gì ?” Có túm lấy quần áo của bên cạnh hỏi.

 

“Xưởng tuyển nữ công.”

 

Câu , như một giọt nước rơi chảo dầu, lập tức bùng nổ.

 

“Tuyển nữ công, ngươi thật ?”

 

“Trên đó rõ ràng, đúng là thật.”

 

Không ai một câu như .

 

“Không , tại tuyển nữ nhân?”

 

, nữ nhân nên thò mặt ngoài, còn việc cùng nam nhân, .”

 

“Tại tuyển nữ nhân? Ta chính là nữ nhân, xưởng do mở, thích tuyển ai thì tuyển, ai mắt thì cút cho .” Tần Như Sơ vốn dĩ sợ bọn họ gây sự, nên cố ý một chuyến, ngờ đến thấy những lời , tính tình nóng nảy của nàng lập tức nhịn nữa.

 

Nàng của bọn họ, sẽ nuông chiều bọn họ.

 

“Nữ nhân hiểu gì? Ngươi tuyển các nàng, sợ các nàng cản trở ?”

 

Trong đám đông la lớn.

 

“Nữ nhân hiểu sinh con, các ngươi chính là do nữ nhân sinh , sợ nữ nhân cản trở, chỉ sợ các ngươi đ.â.m lưng, bởi vì các ngươi do nữ nhân sinh coi thường nữ nhân, loại tiểu nhân vong ân bội nghĩa như các ngươi, chuyện đ.â.m lưng khác tuyệt đối .”

 

“Ta là do sinh , tôn kính chứ ? Nữ nhân khác liên quan gì đến ?” Có phục la lên.

 

, ngươi chỉ sinh ngươi, chứ sinh khác, cho nên ngươi đối xử với khác thế nào, con trai khác sẽ đối xử với ngươi như thế đó, ngươi đàn áp khác, khác đàn áp ngươi, ngươi coi thường khác, khác coi thường ngươi, thật biến thái, các ngươi liên thủ chèn ép gian sinh tồn của nữ nhân, các ngươi đúng là những đứa con trai của .” Ba chữ cuối cùng của Tần Như Sơ nhấn mạnh ngữ điệu, tràn đầy châm biếm.

 

“Xã hội vốn là như , trách thì trách các ngươi là nữ nhân thôi.”

 

“Vậy thì các ngươi nam nhân nên sinh , sinh các ngươi còn các ngươi đàn áp, thà sinh một miếng thịt xá xíu còn hơn sinh lũ vô dụng các ngươi. Thôi , coi thường nữ nhân đến thế, thì cút hết cho , tuyên bố, xưởng chỉ tuyển nữ nhân, nam nhân bộ cần.”

 

Vốn dĩ quá khích như , nhưng nam nhân đáng để nàng ôn hòa.

 

Nàng mạnh mẽ mở một con đường cho nữ nhân.

 

 

Loading...