Vừa ly hôn xong, phu quân đọc được tiếng lòng ta rồi hoảng hốt - Chương 128: Làm thế nào ---
Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:28:57
Lượt xem: 15
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Tần đại nhân, rốt cuộc nàng tìm bản quan việc gì?" Cốc Dữ bày vẻ quan cách .
Hắn thật sự chịu đủ .
Không cặp vợ chồng nhỏ tình tứ nữa.
Nếu thật sự c.h.ế.t, ơn hãy cho c.h.ế.t nhanh lên một chút, sớm c.h.ế.t ? Đừng hành hạ như thế .
"Ồ, là thế , mấy hôm ăn cơm, vô tình gặp nhà ngươi, bọn họ , phát hiện một mỏ sắt, nhưng bọn họ định nộp lên. Ta nghĩ Cốc đại nhân quyền , nên đặc biệt đến cho ngươi một tiếng." Tần Như Sơ quanh .
Tuy tò mò, nhưng cũng giữ thể diện, hề xông tới trộm.
Đây cũng là lý do Tần Như Sơ chọn giữa thanh thiên bạch nhật.
Nếu ai đến hỏi, nàng sẽ dùng chuyện nhà của Cốc đại nhân để lấp liếm.
Sao nào, ngươi quản trời quản đất còn quản chuyện nhà ?
Còn về nàng, nàng chỉ là truyền tin mà thôi.
Nàng phát hiện chuyện trong nhà Cốc đại nhân, đặc biệt đến báo cho .
"Nàng là thật?" Cốc Dữ vẻ mặt kinh hãi.
Diễn xuất đến độ thượng thừa.
Nếu trong cuộc, thật sự thể đang diễn.
"Nếu Cốc Trọng là nhà ngươi, thì là thật, bằng thì là giả." Tần Như Sơ nhàn nhạt .
"Đa tạ Tần đại nhân báo tin, ngày , Cốc mỗ nhất định sẽ báo đáp." Cốc Dữ vội vàng rời .
Tần Như Sơ thích kiểu hiểu chuyện như , nàng tưởng tượng Cốc Dữ sẽ tặng bao nhiêu tiền, nàng theo Cốc Dữ rời .
Đường Dĩ Khiêm nắm lấy nàng: "Chuyện xong , nàng còn theo gì?"
Nghe những lời ám đó, Tần Như Sơ tức giận hất tay : "Ta thích theo đó, ngươi quản ?"
Có giỏi thì hưu nàng .
Nàng cẩn thận nghĩ , của hồi môn của nàng nhiều, cơ bản tiêu hết, nên hưu nàng cũng chấp nhận.
Chỉ là danh tiếng mà thôi.
danh tiếng đều thể tạo dựng, cả.
Chỉ thể , thời thế khác xưa, lúc mới khôi phục ký ức, nàng quyền thế, nên chấp nhận việc hưu, còn bây giờ... nàng ít nhất cũng thể vững ở đây .
"Vậy thì mang theo." Đường Dĩ Khiêm từng bước theo sát.
"Không , ngươi bệnh ?"
Làm gì mà cứ tỏ bộ dạng thể thiếu nàng ?
Chẳng lẽ tạo dựng hình tượng yêu vợ? Điều lợi gì cho ?
Tần Như Sơ đầu óc rối bời, suy nghĩ một lúc hiểu, quyết định mặc kệ , dù nàng cũng sẽ phối hợp.
"Ừm, cần nàng thì mới khỏe ." Đường Dĩ Khiêm kéo tay nàng .
Tần Như Sơ rùng một cái, nổi hết da gà, nàng rút tay khỏi tay : "Ngươi bình thường một chút."
"Ta bây giờ bình thường." Đường Dĩ Khiêm tựa đầu vai Tần Như Sơ, dụi dụi.
Dáng vẻ đó, giống hệt một chú ch.ó lớn cứ quấn quýt rời.
Tần Như Sơ run rẩy càng dữ dội hơn, nàng đẩy Đường Dĩ Khiêm , mắt chớp chằm chằm : "Ngươi tà vật nào nhập đấy chứ?"
Hệ thống: 〖Ký chủ, chỉ cận với ngươi thôi.〗
Tần Như Sơ chợt hiểu : 〖Hắn thật sự tạo dựng hình tượng yêu vợ , , điều lợi gì cho ?〗
Hệ thống: 〖Có khi nào, là thích ngươi?〗
Tần Như Sơ suy nghĩ một chút, 〖Cái thì thể lắm, dù bây giờ cũng chút hữu dụng mà.〗
Sự yêu thích của con vốn rẻ mạt, ví dụ như thích một bức tranh , thích một món ăn ngon... Tóm , thể thích nhiều thứ, nàng trở nên hơn, thích nàng cũng bình thường, nhưng loại thích đại biểu điều gì, cần quá để tâm.
Hệ thống: 〖...〗
Đường Dĩ Khiêm: "..." Xem còn cần nỗ lực.
Bị Đường Dĩ Khiêm ngắt lời như , Tần Như Sơ tiện theo sát nữa, nhưng, hệ thống thể trực tiếp.
Cốc Dữ khi xin nghỉ, trực tiếp chạy về nhà, đến cửa nhà thì gặp Cốc Trọng và những khác.
"Ngũ... Ngũ ca, về?" Cốc Trọng lắp bắp hỏi.
Cốc Dữ xếp thứ năm trong gia tộc, những nhỏ hơn thường gọi là ngũ ca.
Cốc Dữ như , trả lời mà hỏi ngược : "Ngươi ?"
"Ta chút việc ngoài." Cốc Trọng chỉ ngoài.
Chỉ trong một lát, bình tĩnh , dù Cốc Dữ cũng chuyện mỏ khoáng, chỉ với cha , cha tuyệt đối thể bán .
"Đi mỏ khoáng ? Mang theo ?" Cốc Dữ một câu khiến kinh hồn bạt vía.
Cốc Trọng sợ đến suýt ngất tại chỗ: "Ngũ... Ngũ ca, ý gì?"
"Ngươi phát hiện một mỏ sắt, thật sự nghĩ ?" Cốc Dữ dứt khoát rõ ràng hơn.
Cốc Trọng quanh, vội vàng kéo nhà, nhỏ: "Ngũ ca, chia cho một nửa, đừng ngoài ?"
"Ngươi còn mua chuộc ?" Cốc Dữ hất tay : "Ngươi ? Bệ hạ chuyện ."
Cốc Trọng lập tức ngã quỵ xuống đất, run rẩy môi : "Ngũ ca, cứu ."
Hắn còn trẻ như , thể c.h.ế.t?
"Không cứu , Bệ hạ điều tra rõ ràng chuyện , ngươi cứ chờ c.h.ế.t ." Cốc Dữ lạnh lùng .
"Vậy đặc biệt đến báo tin cho ?" Cốc Trọng ngẩng đầu , đôi mắt đen láy, đang nghĩ gì.
"Không, đến để cho ngươi, giao mỏ khoáng , đảm bảo sẽ cho ngươi c.h.ế.t một cách thoải mái hơn." Cốc Dữ hứa hẹn.
"Ngươi mơ ." Hắn thà c.h.ế.t đau đớn cũng để chiếm tiện nghi.
“Ngươi xem, ngươi hà tất ? Ta trong tay ngươi mỏ khoáng, lẽ nào ngươi mua từ tay ai ?” Cốc Dữ ngây thơ.
Y về, chẳng qua chỉ để xác nhận chuyện rốt cuộc đúng , và kết quả, cũng y thất vọng.
Cốc Trọng như thể rút hết xương cốt, cả mềm nhũn ngã vật đất. Qua bao lâu, ngẩng đầu Cốc Dữ, vươn tay túm lấy vạt áo y, : “Ta , , ngươi gì đều cho ngươi.”
“Không cần nữa.” Cốc Dữ đá , phủi phủi những nếp nhăn tồn tại y phục, “Vừa là cơ hội cuối cùng dành cho ngươi.”
Y quả thực nghĩ như , nếu chịu , y sẽ để c.h.ế.t dễ chịu hơn một chút, c.h.ế.t mà chịu đau đớn.
Phải rằng, khi c.h.é.m đầu, nếu đao phủ tay nghề , thể c.h.é.m đứt đầu trong một nhát, mà chỉ c.h.é.m một nửa, thì nỗi đau đớn đó thật diễn tả nổi.
Đến lúc đó y sẽ tìm cho một tay đao phủ mới nghề, để chịu đau đớn mà c.h.ế.t.
“Không, đừng mà, hãy cho thêm một cơ hội nữa.” Cốc Trọng nữa vươn tay túm lấy vạt áo Cốc Dữ.
Cốc Dữ cho cơ hội, nhấc chân trong. Y cần bàn bạc với phụ về việc dẫn những đến mỏ khoáng, đến lúc đó mặt Hoàng đế nên thế nào để giảm thiểu ảnh hưởng, bảo chi mạch của họ.
Tần Như Sơ ăn xong dưa , chống cằm ngoài, 〖Không mỏ sắt trông như thế nào, xem thử.〗
Hệ thống nàng nhàm chán , vội vàng lấy dưa mới cho nàng ăn, 〖Ký chủ, dưa của Tần Tâm Bảo ăn ?〗
Tần Như Sơ: 〖Nàng dưa ? là thích gây chuyện mà.〗
Hệ thống: 〖Ai bảo bây giờ nàng đang sống trong cảnh nước sôi lửa bỏng chứ? La Ngân Chi coi nàng là , trực tiếp xem nàng như súc vật, xích nàng , kéo chợ bán nghệ.〗
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-ly-hon-xong-phu-quan-doc-duoc-tieng-long-ta-roi-hoang-hot/chuong-128-lam-the-nao.html.]
Những việc khác, bọn họ cũng dám để nàng , sợ nàng bỏ độc, hoặc thừa lúc bọn họ chú ý mà tay. Thế nên cứ để nàng ngoài kiếm tiền. Dù Tần Tâm Bảo cũng giỏi cầm kỳ thi họa, đó là ưu điểm duy nhất của nàng .
Tần Như Sơ: 〖Tần Tâm Bảo sẽ cam tâm ?〗
Phải rằng, Tần Tâm Bảo vốn vô cùng kiêu ngạo, bắt nàng biểu diễn mặt dân thường, e rằng còn khó chịu hơn cả g.i.ế.c nàng .
Hệ thống: 〖Nàng cam tâm đấy chứ, nhưng La Ngân Chi dùng xích sắt xích nàng , nàng thể gì? Không cam tâm cũng cam tâm, nhưng nàng nghĩ cách thoát .〗
Tần Như Sơ hứng thú hỏi: 〖Cách gì thế?〗
Hệ thống: 〖Nàng sai gửi thư cho tiện nghi tam ca của nàng, Tần Kim Yến, bảo đến thăm nàng, đó hạ t.h.u.ố.c , thông qua t.h.u.ố.c mà khống chế , khiến gì nấy.〗
Tần Như Sơ càng thêm hứng thú, 〖Lại cả loại t.h.u.ố.c , từng đến? Tần Tâm Bảo lấy từ ?〗
Sao từng ai với nàng chứ?
Giờ phút , Tần Như Sơ cảm thấy thật là cô lậu quả văn.
Hệ thống: 〖Thật chỉ là một loại t.h.u.ố.c khiến mê , khi ngửi thấy mùi, đột nhiên ngửi thấy nữa sẽ khiến lòng ngứa ngáy, kiềm chế bản , từ đó những chuyện bốc đồng. Tần Tâm Bảo vô tình trong sách, nàng tự thử phối chế, vô tình thành công.〗
Chỉ thể , Tần Tâm Bảo chút vận may .
Tần Như Sơ: 〖Làm nàng phối chế thành công? Nàng thử ?〗
Hệ thống: 〖Ngửi mùi , đều loại t.h.u.ố.c đó, lẽ nào lúc thành công nó sẽ như thế nào ?〗
Tần Như Sơ gật đầu: 〖Có lý, nàng hạ t.h.u.ố.c Tần Kim Yến ?〗
Hệ thống: 〖Hạ , Tần Kim Yến đến thăm nàng , đưa bạc cho nàng , nàng chút do dự hạ t.h.u.ố.c Tần Kim Yến.〗
Tần Như Sơ mấy chữ “ chút do dự” chọc : 〖Xem , Tần Kim Yến nhanh sẽ hưởng phúc khí mà Tần Tâm Bảo ban cho .〗
Hệ thống: 〖Đương nhiên , chúng cứ chờ xem kịch thôi.〗
Người lén lút ăn dưa, tin , vội vàng báo cho Tần Chương.
Tần Chương quả thực với Tần Như Sơ, nhưng xứng đáng với triều đình, nên vẫn nguyện ý giúp .
Dù cũng là một đại tướng lập chiến công hiển hách cho triều đình, thấy rơi cảnh gia đình tan nát.
Tần Chương tin , tâm g.i.ế.c Tần Tâm Bảo. Đó là tam ca ruột của nàng, nàng cũng nhẫn tâm tay, nàng cứ chuyên gây họa cho trong nhà chứ?
Không , đứa con gái thể giữ .
Hắn nàng “bệnh mất”.
Tần Chương triệt để nổi sát tâm với Tần Tâm Bảo, nhưng bề ngoài vẫn động sắc, tạ ơn truyền tin cho , đó cáo phép về nhà, trực tiếp sai phủ y kiểm tra cho Tần Kim Yến.
“Ta bệnh, kiểm tra cái gì chứ?” Tần Kim Yến , ầm ĩ dữ dội.
“Tần Tâm Bảo hạ độc ngươi ?” Tần Chương thấy vẻ mặt gì của , tức giận đ.á.n.h đầu một cái.
Sao ngu xuẩn đến , ngu xuẩn đến thế?
“Không thể nào.” Tần Kim Yến tin.
Muội thể hạ độc ? Hắn đắc tội với nàng .
“Ta hỏi ngươi, khi gặp nàng ngươi cảm thấy bứt rứt khó chịu, chỉ ở bên cạnh nàng mới thấy bình yên ?” Tần Chương nghiêm mặt hỏi.
Tần Kim Yến gật đầu, “ , phụ , ?”
“Sao ? Sao ?” Tần Chương vỗ mạnh gáy Tần Kim Yến, “Đây chính là bằng chứng nàng hạ độc ngươi.”
Tần Kim Yến thất thần, “Nói , Tâm Bảo thật sự hạ độc ? vì chứ? Ta đắc tội với nàng .”
Mình là ca ca ruột của nàng , vì nàng hạ độc ?
“Vấn đề đơn giản như cũng nghĩ , đầu óc ngươi là để trưng bày ?” Ánh mắt Tần Chương lộ rõ vẻ ghét bỏ, “Nàng khống chế ngươi.”
“Khống chế ích lợi gì?”
Hắn hiện tại vẫn còn đang sách ở Quốc Tử Giám, quyền tiền, những việc thể vô cùng hạn chế. Nàng khống chế thì cũng nên khống chế những kẻ như Đường Dĩ Khiêm, tiền quyền mới đúng.
Mèo con Kute
Tần Chương thấu suy nghĩ của , chỉ mắng: “Vì ngươi ngu xuẩn, nàng chỉ thể tiếp cận ngươi, thông qua khống chế ngươi để tự cứu , ngươi hiểu ?”
Tần Kim Yến hiểu , nhưng vẫn tin, “Ta hứa với Tâm Bảo, nhất định sẽ cứu nàng ngoài.”
Nàng cũng tin tưởng nhất định sẽ cứu nàng ngoài, lý do gì để nàng .
“Không thấy quan tài đổ lệ.” Tần Chương hận sắt thành thép, “Đại phu, khám cho .” Xem xem rốt cuộc trúng độc .
Phủ y tiến lên, khi bắt mạch cho Tần Kim Yến, : “Công tử trúng một loại mê d.ư.ợ.c khá hiếm gặp, nhưng hiện tại mới bắt đầu trúng độc, vẫn dễ giải, uống hai thang t.h.u.ố.c là khỏi.”
“Ta thật sự trúng độc ?” Tần Kim Yến cảm thấy khó tin, Tần Tâm Bảo mà thật sự hạ độc .
“Bây giờ tin chứ?” Tần Chương chấm trán hỏi.
Hắn hận, nên dung túng Tần Tâm Bảo đến mức nàng càn, càng nên để các con trai cưng chiều nàng , cuối cùng hại các con trai của .
Tần Kim Yến bước ngoài.
“Đi đấy.” Tần Chương nắm lấy cánh tay , ngăn cản hành động của .
“Đương nhiên là tìm nàng tính sổ.” Tần Kim Yến từng chữ một .
“Không cần , lát nữa sẽ sai đón nàng về.” Tần Chương hiệu cho phủ y.
Phủ y hai lời thu dọn hòm t.h.u.ố.c lui xuống, những bí mật , dù cầu xin ông cũng , là chán sống .
“Phụ , ?”
Người khác , nhưng thể sát khí trong lời của phụ chứ?
Sẽ như nghĩ chứ?
“Ừm, nàng thể giữ nữa.”
Nhìn thấy Tần Tâm Bảo lượt tay với trong nhà, nếu còn giữ , sẽ xảy chuyện gì nữa, nên nhất định giải quyết nàng .
Hệ thống báo tin cho Tần Như Sơ.
“Phụt.”
Tần Như Sơ uống ngụm miệng phun , b.ắ.n đầy mặt Đường Dĩ Khiêm.
“Xin , xin .” Tần Như Sơ vội vàng lấy khăn tay lau mặt cho , trong đầu trách móc hệ thống: 〖Ngươi thể để uống xong hãy ?〗
Hệ thống: 〖Ta nàng kích động như ?〗
Một chút cũng bình tĩnh, thật là mất mặt.
Tần Như Sơ: 〖Đổ cho ?〗
Hệ thống: 〖Lẽ nào đổ cho ?〗
Tần Như Sơ: 〖Được , đừng mấy lời vô nghĩa nữa, ngươi Tần Chương để Tần Tâm Bảo “bệnh mất” ?〗
Hệ thống: 〖 .〗
Tần Như Sơ: 〖Tần Chương cũng quá nhẫn tâm , Tần Tâm Bảo là do một tay cưng chiều lớn lên mà.〗
Hệ thống: 〖Nàng c.h.ế.t, cả nhà bọn họ sẽ yên .〗
Trước tiền đồ và tính mạng của cả gia đình, một đứa con gái tính là gì?
Tần Như Sơ thừa nhận hệ thống đúng, nhưng: 〖Ta vẫn Tần Tâm Bảo c.h.ế.t, nàng cứ thế mà c.h.ế.t , ai sẽ khiến nhà họ Tần chịu khổ đây?〗
Bọn họ sống quá , nàng sẽ vui.
Nàng trải qua mười mấy năm đau khổ, bọn họ cũng nên đau khổ mười mấy năm mới .
Hệ thống: 〖Vậy nàng gì?〗