Vừa ly hôn xong, phu quân đọc được tiếng lòng ta rồi hoảng hốt - Chương 121: Không liên lụy người vô tội ---
Cập nhật lúc: 2025-10-25 14:28:50
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Phụt.”
Tiếng d.a.o găm xuyên da thịt vang lên.
“A.” Tần Vọng Tinh kêu t.h.ả.m thiết.
Hắn từ từ cúi đầu, con d.a.o găm cắm sâu da thịt, còn kịp cảm nhận rõ ràng, Tần Tâm Bảo đột ngột rút d.a.o .
Một đòn c.h.ế.t, nàng toan giáng thêm một đòn nữa.
Tần Vọng Tinh nhất định c.h.ế.t.
Hắn c.h.ế.t , cha sẽ gì nàng, bởi vì họ thể chịu đựng việc mất hai đứa con cùng lúc.
Tần Vọng Tinh c.h.ế.t, c.h.ế.t chính là nàng, bởi vì Tần Vọng Tinh sẽ bỏ qua cho nàng.
Trong những vây xem, phản ứng nhanh hơn, khi nàng rút d.a.o đoán ý định của nàng, liền giáng một chưởng nàng.
“Phụt.” Tần Tâm Bảo phun một ngụm máu, tay buông lỏng, d.a.o găm rơi xuống đất, phát tiếng kêu leng keng giòn giã, cả cũng mềm nhũn ngã xuống đất.
Những khác cũng chạy đến, nhao nhao vây quanh Tần Vọng Tinh.
“Không chứ?”
“Mau mời đại phu.” Tần Vọng Tinh ôm lấy vết thương, cơ thể lắc lư.
Mất m.á.u quá nhiều khiến mắt tối sầm từng cơn.
Đám cũng chẳng là cố ý , chỉ miệng lưỡi hỏi han quan tâm , mà tìm đại phu giúp .
“ đúng đúng, tìm đại phu.” Mọi như bừng tỉnh .
“Con trai của ơi, con c.h.ế.t thật oan uổng quá.”
Trong phòng đột nhiên truyền một tiếng chói tai.
Cha Sử Xuyên vội vàng chạy đến khi thấy động tĩnh bên ngoài. Khi đang vây quanh Tần Vọng Tinh hỏi han ân cần, họ tự chạy trong phòng, thấy Sử Xuyên c.h.ế.t thể c.h.ế.t hơn nữa, của Sử Xuyên, La Ngân Chi, lập tức phát tiếng thét trời long đất lở.
Có thích xem náo nhiệt chạy đến cửa, rõ cảnh tượng bên trong, lắc đầu chạy ngoài.
Tần Vọng Tinh kịp đợi đại phu đến ngất , Tần Tâm Bảo tát một bạt tai bẹp đất, nhất thời thể dậy.
Tần Chương ngờ, vặn chạy đến thấy cảnh tượng như , run rẩy hỏi, “Chuyện gì xảy ?”
Mọi nhao nhao kể cho .
Tần Chương xong, ánh mắt tối sầm tối sầm thêm.
“Tần tướng quân, thể cũng ngất đấy.” Có nhanh miệng .
“Không thể.” Tần Chương c.ắ.n mạnh lưỡi, cơn đau giữ cho tỉnh táo.
Vốn dĩ, đến cùng , nhưng bên chỗ t.h.u.ố.c s.ú.n.g cần thử nghiệm, Hoàng đế lệnh cho qua đó một chuyến.
Ăn dưa thể quan trọng bằng chính sự?
Việc nhà cũng sánh bằng việc quốc gia đại sự, nên chỉ thể tuân lệnh Hoàng đế.
Vì mà chậm trễ, giờ mới đến.
Rõ ràng dặn dò Tần Vọng Tinh, mà vẫn tự biến thành nông nỗi , quả là thành sự bất túc, bại sự hữu dư.
oán hận nhất vẫn là Tần Như Sơ, nàng rõ ràng thể cứu Tần Vọng Tinh một cách vẹn mà cứu, đúng là kẻ m.á.u lạnh.
Tần Vọng Tinh là ca ca ruột của nàng cơ mà.
Sao nàng thể m.á.u lạnh đến mức đó?
“Đại phu đến .”
Lúc , ai hô lên, đều dạt một lối cho đại phu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vua-ly-hon-xong-phu-quan-doc-duoc-tieng-long-ta-roi-hoang-hot/chuong-121-khong-lien-luy-nguoi-vo-toi.html.]
Câu kích thích La Ngân Chi trong phòng, bà chạy , lao thẳng về phía Tần Tâm Bảo.
“Ngươi định gì?” Tần Chương chặn bà .
Tuy cũng tức giận vì Tần Tâm Bảo chuyện , nhưng dù cũng là con gái của , thể trơ mắt khác ức h.i.ế.p nàng.
“Làm gì ? Con tiện nhân g.i.ế.c con trai , nàng đền mạng.” La Ngân Chi ngừng đẩy Tần Chương.
Cái c.h.ế.t của Sử Xuyên kích thích bà , khiến bà mất hết lý trí, bà chỉ nghĩ đến việc Tần Tâm Bảo một mạng đền một mạng, nào còn nhớ đến phận của Tần Chương là mà họ thể chọc giận?
“Có chuyện gì thì cứ từ từ thương lượng, la hét đòi đ.á.n.h đòi g.i.ế.c gì?” Tần Chương lạnh lùng .
Tần Vọng Tinh tỉnh từ cơn hôn mê thấy câu , kích động mà phun một ngụm m.á.u lớn, vết thương cũng dấu hiệu rách toạc.
“Đừng kích động, đừng kích động.” Đại phu nhét một lát nhân sâm miệng , tay chân luống cuống tháo băng gạc, băng bó .
Tay ông vô tình chạm vết thương, Tần Vọng Tinh một nữa đau đến tỉnh , mắt còn mở, lời của La Ngân Chi lọt tai: “Con gái của ngươi g.i.ế.c con trai , bảo nàng đền mạng gì sai chứ? Hả? Ta chỉ một đứa con trai đó thôi, cứ thế mà c.h.ế.t, kẻ đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, lòng khổ lắm, cuộc hôn nhân do chúng , mà là do các ngươi chủ động, trút giận lên con trai ? Con trai của ơi, con c.h.ế.t thật t.h.ả.m quá, trời mắt mà.”
“Ta sẽ giúp ngươi chủ.” Tần Vọng Tinh thở yếu ớt như sợi tơ .
“Ngươi câm miệng.” Tần Chương tức giận quát.
Hắn ngờ, Tần Vọng Tinh nửa sống nửa c.h.ế.t mà vẫn chịu yên.
“, sai, nếu ngươi gả cái tai tinh là ngươi cho nhà , con trai sẽ c.h.ế.t, ngươi nhất định giúp chủ.” Sự chú ý của La Ngân Chi đổ dồn lên Tần Vọng Tinh.
Nếu ngăn , bà nhất định sẽ g.i.ế.c Tần Vọng Tinh, nếu , con trai bà sẽ c.h.ế.t.
Tần Vọng Tinh nếu thấy lời bà , nhất định sẽ châm chọc . Hắn ép buộc Sử Xuyên, là do tự nguyện đồng ý, danh tiếng của Tần Tâm Bảo, chắc hẳn cũng qua, dám đồng ý thì nên nghĩ đến hậu quả , chỉ những lợi ích mà Tần Tâm Bảo mang , nhưng cái phản phệ do con d.a.o mang đến, đời nào chuyện như ?
“Người , đưa Nhị công tử về.” Tần Chương lạnh giọng lệnh.
Nếu còn để Tần Vọng Tinh ở đây, sẽ chuyện gì nữa, chi bằng đưa về nhà giam .
Hộ vệ, bước đến bên Tần Vọng Tinh, nắm lấy tay chân , nhấc lên.
“Buông .” Tần Vọng Tinh giãy giụa.
“Đừng lộn xộn, cơ thể của ngươi chịu nổi sự giày vò .” Đại phu đành lòng, nhịn nhắc nhở một câu.
Tần Vọng Tinh thương khá nặng, chỉ cần một chút xê dịch cũng thể mất mạng, cho dù vết thương lành , cơ thể cũng sẽ trở nên ốm yếu, cần chăm sóc cẩn thận, thể chút lao lực nào.
Đây cũng chính là cái “phúc khí” mà Tần Như Sơ Tần Tâm Bảo ban cho Tần Vọng Tinh.
Đối với một kẻ là thiên chi kiêu tử, một lòng nên sự nghiệp, mà bắt sống lay lắt, thể tiếp tục theo đuổi ước mơ, một đời sống vô vị, nên trò trống gì, thì quả thực còn nghiêm trọng hơn cả g.i.ế.c c.h.ế.t .
“Thả .” Nhìn thấy nhị nhi tử mặt vàng như giấy, Tần Chương cuối cùng cũng mềm lòng.
Thôi , gì thì cứ , con gái chung quy vẫn bằng con trai.
Tần Tâm Bảo thu tất cả đáy mắt, nàng tích lũy sức lực, nữa nhặt d.a.o găm lên, đ.â.m về phía Tần Vọng Tinh, “Ngươi mau c.h.ế.t .”
“Cẩn thận.”
“Bụp.”
Tần Chương tung một cước, Tần Tâm Bảo đá trúng, tựa như diều đứt dây bay , ngã mạnh xuống đất, nhất thời thể bò dậy.
“Ngươi thật sự quá khiến thất vọng .” Tần Chương chỉ Tần Tâm Bảo mắng.
Mèo con Kute
Tần Vọng Tinh là ca ca ruột của nàng, mà nàng hết đến khác lấy mạng .
“Ta nàng c.h.ế.t.” Tần Vọng Tinh từng chữ từng chữ .
Người bằng đất còn ba phần huyết khí, huống chi Tần Tâm Bảo hết đến khác đ.â.m d.a.o , lấy mạng nàng , khó mà tiêu mối hận trong lòng .
Tần Như Sơ: 〖Hệ thống ái, ngươi nên giữ Tần Tâm Bảo thế nào đây?〗
Hệ thống liếc xéo nàng, 〖Sao? Ngươi còn cứu nàng ?〗
Tần Như Sơ: 〖Ngươi xem , Tần Vọng Tinh chỉ thể kéo lê tàn mà sống, lâu dần chắc chắn sẽ trở nên biến thái, ắt hẳn cần để trút giận, nếu tìm khác thì họ thật bất hạnh bao, nếu Tần Tâm Bảo ở đó thì khác , ai hại nông nỗi , sẽ tìm kẻ đó, hai họ tự hành hạ lẫn , liên lụy đến vô tội, chẳng quá .〗