Cô bé giơ một ngón tay, vẻ mặt tội nghiệp, khẽ lắc lắc tay nài nỉ .
  gian xảo, cúi xuống thấp hơn: "Con thơm dì một cái, dì sẽ cho con ăn!"
Ngoài dự đoán của , Miểu Miểu  hề do dự.
Cô bé ôm lấy mặt , “chụt chụt” hẳn ba, bốn cái,   ngượng ngùng  :
"Dì ơi, con thơm bốn cái ,  cho con ăn bốn cái nhé. Được  ạ?"
Nhìn cô bé, lòng  mềm nhũn, vui sướng đến nỗi chỉ  bật .  xoa đầu cô bé:  "Thế con lên gọi bố xuống ăn cơm  .  mà dì chỉ nướng  bốn cái bánh nhỏ thôi. Dì  thể nhường phần của  cho con nhưng con thử hỏi bố xem bố  chịu nhường  nhé?"
Miểu Miểu xoay  chạy lên lầu, bóng lưng nhỏ nhắn tràn đầy phấn khởi.
Hệ thống reo hò trong đầu : [Ký chủ là thần của ! Tỷ lệ hắc hóa của Miểu Miểu đang tụt dốc  phanh!]
7
Bàn ăn bày đầy những món ăn ngon miệng, mùi thơm quyến rũ.
Vừa  xuống, ông bố tổng tài của Miểu Miểu, Từ Sâm, gắp một miếng thịt kho tàu bóng bẩy, mềm mại cho  miệng, ánh mắt  sáng lên rõ rệt.
Miểu Miểu thì vùi đầu  bát cơm, dù ăn đến  cũng  quên ngẩng lên khen: "Cơm dì nấu là ngon nhất  đời!"
Khi đến phần tráng miệng, chỉ còn bốn chiếc bánh nhỏ xinh vàng ươm  đĩa.
Miểu Miểu    ngập ngừng  về phía Từ Sâm:
"Bố, chắc bố  thích ăn bánh  nhỉ?"
Nhìn vẻ mặt lo lắng của cô bé, như thể nếu  gật đầu  "thích", ngay giây  cô bé sẽ bật  .
Từ Sâm ngừng một chút, khẽ nhíu mày: "..."
"Bố  ăn, hai  con ăn ."
Miểu Miểu thở phào một , khuôn mặt nhỏ nhắn bừng sáng trở .
Cô bé lấy hai cái bánh đặt  mặt , hai cái còn  đẩy sang cho : "Dì ơi, dì ăn cùng con nha."
Từ Sâm: "???"
Vậy đây chính là lý do   loại khỏi "quyền sở hữu bánh ngọt" ?!
  nhịn  , xoa nhẹ đầu Miểu Miểu:
"Nói là  nhé. Nếu bố  ăn thì  bộ đều là của con."
Hệ thống trong đầu  thì gào thét như fan cuồng:
[Dễ thương quá! Dễ thương quá! Ước gì  cũng  thể xoa đầu nhóc con ! Đây  mà là nhân vật phản diện ? Rõ ràng là thiên thần nhỏ!]
   đồng tình. Trước mặt  là một cô bé với ánh mắt trong trẻo, ngoan ngoãn hiểu chuyện,    thể liên tưởng đến phản diện tàn nhẫn trong cốt truyện  cơ chứ?
8
Miểu Miểu học ở trường mầm non tư thục dành cho con nhà giàu, bạn học trong lớp phần lớn là tiểu thư thiếu gia của các gia đình  địa vị.
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vu-tru-se-khien-chung-ta-gap-nhau/chuong-5.html.]
Những ngôi trường kiểu , ngoài việc cung cấp giáo dục, còn mang ý nghĩa sâu xa hơn: trao đổi tài nguyên và mở rộng mối quan hệ.
Trước đây, Miểu Miểu thường  gạt  ngoài rìa trong lớp, một phần vì tính cách cô bé khép kín, một phần vì  ai  gia thế của nhà họ Từ.
Bình thường, các buổi họp phụ  của cô bé đều do  giúp việc trong nhà  mặt tham dự. Từ Sâm cũng  bao giờ tham gia bất kỳ hoạt động gia đình nào của trường.
Chính vì thế,  của Trần Tử Hằng  hề bận tâm đến hậu quả của việc đắc tội, nên mới ngang nhiên dung túng cho hành vi  của con , thậm chí khi bằng chứng  rành rành cũng vẫn tỏ vẻ tự tin.
Chỉ là, cô   ngờ  rằng, cô bé với vẻ ngoài   gì nổi bật   mặc   chiếc váy trị giá cả chục vạn.
Sự việc hôm qua  khiến thái độ của chủ nhiệm và bố  Trần Tử Hằng  đổi một trăm tám mươi độ.
Với cách cư xử của họ ngày hôm qua,   cho rằng họ thật lòng hối cải.
Có lẽ chính gương mặt  quá quen thuộc  các bản tin kinh tế của Từ Sâm mới là lý do khiến họ   ngoắt thái độ.
Sáng sớm,   nhận  thông báo chuyển khoản hai chục vạn, ghi chú là khoản bồi thường váy của Miểu Miểu và phí thuốc men.
Mẹ của Trần Tử Hằng thậm chí còn gửi kèm một tin nhắn xin   chân thành.
 lịch sự trả lời vài câu, thản nhiên nhận lấy “lời xin ” .
Cùng lúc đó, chủ nhiệm cũng trở nên nhiệt tình quá mức, gửi cho  một đoạn video cảnh Trần Tử Hằng   lớp công khai xin  Miểu Miểu.
"Từ phu nhân,   cách xử lý của chúng   khiến cô hài lòng ?"
"Về sự việc  , với tư cách giáo viên chủ nhiệm của bạn học Từ Tri Miểu,  cảm thấy vô cùng áy náy…"
 lướt qua đoạn tiểu luận xin  dài dằng dặc của chủ nhiệm mà chẳng buồn .
9
Khi đến trường đón Miểu Miểu tan học,  thấy cô bé vẫn lủi thủi  một ,  tụm năm tụm ba giống những đứa trẻ khác.
Chỉ là hôm nay cô bé  cổng nhanh hơn hôm qua  nhiều, đôi má ửng hồng như  chạy một quãng đường dài.
Giữa dòng , Miểu Miểu  , ngó nghiêng xung quanh một lượt,  đó cụp đầu xuống,  vẻ hụt hẫng.
"Miểu Miểu!"
  giữa đám đông, gọi to tên cô bé.
Miểu Miểu ngay lập tức  phắt , khi  thấy , cô bé giơ cao tay lên  chạy lon ton đến.
Đôi mắt cô bé sáng rực vì vui sướng: "Dì ơi!"
 dang tay, ôm chặt lấy cô bé.
Trên đường về nhà, cô bé líu lo kể   những chuyện xảy  ở trường hôm nay: học phép cộng trừ trong phạm vi ba chữ , chia phần bánh thừa hôm qua cho một chú chó hoang,  nhiều bạn học  giờ  quen  chủ động bắt chuyện với cô bé…
"Còn nữa, hôm nay Trần Tử Hằng xin  con nhưng con  tha thứ cho bạn ."
"Ồ? Tại  ?"
"Cô giáo  nếu con chấp nhận lời xin  thì  bắt tay và  bạn với bạn .  con  thích bạn , cũng    bạn với bạn …"
Cô bé   suy nghĩ thật lòng của  mà  kịp nghĩ,  tự cảm thấy như  là   nên giọng nhỏ dần .