“Sao  thể?”
 
“Ca ca  xưa nay tự giữ  trong sạch, bên    một nha  nào xinh ,  hầu hạ đều là tiểu tư.”
 
“Ngay cả khi tới Hoa Nguyệt Lâu, cũng chỉ uống rượu nhạt.”
 
“Trước đây từng  một kỹ nữ thích ca ca, dốc hết tâm tư để quyến rũ  , nhưng ca ca …”
 
Nàng ghé  gần, ánh mắt sáng rỡ kể lể chuyện bát quái với .
 
 lúc ,  lưng vang lên vài tiếng ho khan.
 
Sắc mặt Tống Thanh Yến đỏ ửng, lên tiếng cắt ngang: 
 
“Đừng  nữa, con gái mà chẳng   hổ.”
 
Gia quận chúa  mặt quỷ, dẫn nha  bỏ chạy.
 
Trên hành lang dài, chỉ còn   và Tống Thanh Yến  đối diện .
 
Hắn là  phá vỡ sự trầm mặc : 
 
“Phu tử thường xuyên nhắc đến nàng.”
 
Hắn   thì  cũng gần như quên mất. 
 
Phụ  từng là ân sư của .
 
“Trước    từng kể về chuyện nhà, chỉ dạy  học hành.”
 
“  khi nàng giả c.h.ế.t,  thường xuyên kể chuyện về nàng cho  .”
 
“Người kể nàng năm năm tuổi ham chơi rơi xuống hồ sen suýt c.h.ế.t,  cứu lên  còn đưa cho  một cái vỏ trai to,  là mò  trong bùn, bên trong nhất định  ngọc trai.”
 
“Nói nàng kén ăn, món nào  thích liền lén giấu  tay áo.”
 
“Nói nàng lén uống rượu nếp,  đó say khướt  nhảm, bảo    hoàng hậu sẽ phong   tể tướng.”
 
“Nói  tính tình lạnh nhạt cô độc, đối với nàng cũng  ít khi , nhưng nàng chẳng để tâm, cứ ríu rít quanh  suốt ngày.”
 
“Nói nàng thông minh, giải  cả cửu liên .”
 
“Nói nàng lanh lợi, thường xuyên đấu trí với phu tử…”
 
Hắn chăm chú  :
 
“Nàng và  tuy chỉ chạm mặt vội vàng một .”
 
“ vì  luôn nhắc tới nàng, nên   cảm giác như chính mắt  chứng kiến nàng dần trưởng thành.”
 
“Vọng Thư, kỳ thật   quen  nàng từ  lâu .”
 
“Ta đối với nàng chỉ là một  xa lạ tình cờ gặp gỡ, còn nàng đối với ,  như thanh mai trúc mã cùng lớn lên từ thuở nhỏ.”
 
“Đêm mưa nàng tìm tới cầu xin  thu nhận,     nhận  nàng.”
O mai d.a.o Muoi
“Nàng thành hôn thê của Hạ Vĩ,  giận nàng   chí khí.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vong-thu-urih/18.html.]
“Nàng rơi  bẫy,  theo bản năng  tay cứu giúp.”
 
“Nàng  với , nàng  sớm  thấu mưu kế của Hạ gia,  khi  vui mừng  kể xiết.”
 
“Đây mới là nàng, là Lăng Vọng Thư trong lời kể của phu tử, là Lăng Vọng Thư trong lòng  từng tưởng tượng.”
 
“Sáu năm , phu tử từ chối hôn sự, hẳn là sợ nàng rơi  hiểm cảnh.”
 
Hắn hạ giọng, mang theo mềm mỏng và chờ mong:
 
“Giờ  chuyện  an định, nàng cũng    thuộc phe Nghiêm gia,    nhất định bảo hộ nàng chu .”
 
“Ta thích   là dung mạo  xuất  của nàng,  yêu là nhân phẩm và sự thông tuệ của nàng,  thương xót con đường nàng từng  qua, nguyện cùng nàng vượt qua nửa đời còn .”
 
“Vọng Thư, nàng  bằng lòng ?”
 
21
 
Lòng  dậy sóng.
 
Một phần vì lời tỏ tình bất ngờ của . 
 
Một phần  vì phụ .
 
Ông xưa nay vốn ít lời, luôn tỉnh táo và kiềm chế.
 
Trước khi  giả c.h.ế.t, ông gần như luôn cố ý giấu kín sự tồn tại của   mặt  khác.
 
Thế mà  khi  giả c.h.ế.t, ông   ngừng nhắc về   mặt Tống Thanh Yến.
 
Là vì nhớ thương …
 
Không,  chỉ  thế.
 
Phụ  là   tự kiềm chế.
 
Ông   là cố ý.
 
Ông  rõ  đang  việc nguy hiểm cỡ nào.
 
Ông cảm thấy bản   thể gặp bất trắc bất cứ lúc nào.
 
Dù  để  giả c.h.ế.t thoát , nhưng ông vẫn sợ  của Nghiêm gia sẽ tìm  .
 
Mà Tống Thanh Yến là  xuất sắc nhất trong hàng cháu của Nghiêm Lâu,  đặc biệt coi trọng.
 
Cho nên ông cứ liên tục nhắc đến ,  ngừng khắc sâu hình bóng   lòng Tống Thanh Yến.
 
Ông đang vì  tính toán con đường sống cuối cùng.
 
Nếu  một ngày,  thật sự rơi  tay Nghiêm đảng, thì  lẽ “Tống Thanh Yến từng lớn lên cùng  từ nhỏ” , sẽ vì tình nghĩa cũ và ơn dạy dỗ của ân sư mà cứu  một mạng.
 
Phụ , ông thương  còn sâu nặng hơn  tưởng nhiều.
 
Ông yêu dân yêu nước.
 
Ông ôm chí hướng tế thế cứu đời.