Thái tổ triều  sinh  trong loạn thế, nhờ chinh chiến khắp nơi mà lập nên Đại Sở.
 
Ngài từng rải giấu những kho báu chiếm  trong chiến tranh khắp nơi.
 
Sau khi định quốc, vì quốc thái dân an,  kho báu   còn động đến nữa.
 
Đến đời tiên hoàng kế vị, nhưng chẳng bao lâu liền bạo bệnh qua đời.
 
Nghiêm Lâu từng là bạn học của tiên hoàng,  ủy thác chăm sóc Hoàng thượng lúc còn thơ ấu.
 
Trong đó  cả bản đồ kho báu.
 
Những năm gần đây, Nghiêm Lâu nắm đại quyền, lặng lẽ dọn sạch quốc khố, chuyển hết bạc đến các kho báu .
 
Phụ   ẩn  bên cạnh Nghiêm Lâu nhiều năm, chính là vì  tìm  vị trí các kho báu.
 
Hoàng thượng truyền triệu Lưu Tử Hành, ông  trình lên ba bức tranh, vẻ mặt  khó xử:
 
“Trước  Lăng   linh cảm bản  khó tránh họa, liền nhờ thần giữ kỹ ba bức họa .”
 
Mở tranh , là ba con ch.ó nịnh nọt đến buồn nôn.
 
Lưu Tử Hành bề ngoài thì bất hòa với phụ , thường xuyên mâu thuẫn.
 
Hay mắng phụ   là chó săn.
 
Phụ  liền tặng ông  ba bức tranh chó, giống như trả đũa: 
 
“Ngươi mới là chó.”
 
Thế nên dù Nghiêm Lâu  lấy  tranh, cũng chẳng thấy gì bất thường.
 
Hoàng thượng nôn nóng  : 
 
“Mau  cho trẫm , kho báu ở ?”
 
19
 
Ta thật sự ngơ ngác.
 
Lúc  chia tay phụ  chỉ mới tám tuổi, phụ   hiếm khi  chuyện triều chính  mặt .
 
Huống chi lúc đó ông dù  trọng dụng, cũng  chắc tiếp cận  bí mật kho báu.
 
Ta mới tám tuổi,   giải nổi câu đố mà phụ   để  sáu năm ?
 
Hoàng thượng thử  nhiều cách.
 
Hơ lửa, phun nước, soi từng sợi lông   chó xem  gì bí ẩn .
 
 vẫn  phát hiện  manh mối nào.
 
 lúc , Giang Nam xảy  mưa lớn, nước lũ phá vỡ đê, dân chúng lầm than, cần tiền gấp để cứu trợ.
 
Tấu chương bên  dâng lên càng lúc càng dày,   c.h.ế.t do thiên tai tăng lên theo cấp  nhân mỗi ngày.
 
Quan địa phương tha thiết khẩn cầu triều đình cấp ngân sách.
O mai d.a.o Muoi
Hoàng thượng bắt đầu sốt ruột, hôm đó tức giận quát :
 
“Lăng Vọng Thư, chẳng lẽ vì ngươi oán hận trẫm vì cái c.h.ế.t của Lăng ái khanh, nên cố tình  đưa cách giải?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vong-thu-urih/16.html.]
 
“Trẫm còn nhớ nửa tháng  khi mất, Lăng ái khanh từng hai  nhắc đến ngươi.”
 
“Một kẻ  ‘c.h.ế.t’ nhiều năm, đây rõ ràng là ẩn ý!”
 
Bên  im bặt  tiếng động.
 
Chỉ  Nghiêm Thanh Yến,  , bây giờ  gọi là Tống Thanh Yến bước :
 
“Hoàng thượng, Lăng cô nương tuyệt    vì tư thù mà bỏ mặc sinh mạng lê dân.”
 
“Xin Hoàng thượng cho nàng thêm một chút thời gian.”
 
Đêm đó  mơ thấy phụ .
 
Ông yêu hội họa, đôi lúc cũng dạy  vẽ.
 
Ông thích vẽ động vật: thỏ, gà trống, uyên ương…
 
Ông cầm tay , dạy  dùng bút thế nào, vẽ chi tiết  .
 
Luôn dặn: “Vẽ sinh vật sống, quan trọng nhất là đôi mắt.”
 
“Nếu vẽ   đôi mắt sinh động, bức tranh   sống một nửa .”
 
Khi   còn nhỏ,  dùng lực quá tay, mực thấm xuống giấy bên .
 
Vết mực lan , in lên tờ giấy phía .
 
Tờ giấy đó  bản đồ.
 
Ta thổi khô mực  hỏi: 
 
“Đây là gì ?”
 
Phụ  : “Đây là bản đồ địa hình.”
 
Ta chỉ  vết mực: 
 
“Vậy đây là ?”
 
“Là Thái Sơn.”
 
“Nó cao ?”
 
“Rất cao!”
 
“Sau  con  đến chơi!”
 
Ta bừng tỉnh khỏi giấc mơ, vội khoác áo choàng,  giày, chạy dọc hành lang đến tẩm điện của Hoàng thượng.
 
“Ta  .”
 
“Ta   đáp án .”
 
Ta lật tung kho lưu trữ của Hình Bộ, trong  đồ vật tịch thu từ Lăng gia, tìm  một bản đồ địa hình  chất liệu và kích thước giống hệt với ba bức tranh chó.
 
Chồng từng bức lên bản đồ, đánh dấu vị trí mắt chó, liền  ba tọa độ.
 
Hoàng thượng mừng rỡ khôn xiết, lập tức phái   tìm kho báu.