Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Vợ Yêu Của Tổng Tài Tàn Bạo - Chương 9:49

Cập nhật lúc: 2025-06-28 06:52:41
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nếu là người phụ nữ khác, Cận Ngôn Thâm đương nhiên sẽ không để ý, cũng không có ai dám bám riết như vậy nhưng, Lâm An Á là ngoại lệ.

Xe chạy một mạch, hướng về phía căn hộ.

Cửa xe mở ra, Lâm An Á bước chân loạng choạng, sắp ngã xuống đất, Cận Ngôn Thâm ra tay, kịp thời ôm lấy cô, cuối cùng dứt khoát bế ngang cô lên.

Cảnh Kiều đi theo sau, cầm túi của Lâm An Á.

An An và tài xế ở lại căn hộ, đang ăn sô cô la, tài xế tỏ vẻ khó xử, tiểu thư đã ăn quá nhiều, ông ta lại không ngăn được.

Nghe thấy tiếng động, An An phản ứng rất nhanh, vô cùng thuần thục ném túi sô cô la vào thùng rác.

"Tiểu Kiều." An An sắc mặt vui mừng, gọi nhẹ nhưng khi nhìn thấy Lâm An Á, đôi mày nhỏ nhắn nhíu lại; "Ba, ba đưa dì về nhà làm gì?"

Mê Truyện Dịch

Cảnh Kiều đi tới, hỏi An An ; "Con làm xong bài tập chưa?"

"Làm xong rồi."

"Con đã ăn tối chưa?"

An An gật đầu; "Ăn ở trường mẫu giáo rồi."

Cảnh Kiều đưa An An vào phòng tắm để tắm, con bé khá ham chơi, luôn thích tắm bồn có bọt, mỗi lần tắm đều mất hơn nửa tiếng.

Đợi đến khi dỗ An An ngủ xong, Cảnh Kiều mới trở về phòng ngủ, tắm rửa, sau đó đắp mặt nạ.

Cận Ngôn Thâm đi vào, đôi chân dài thẳng tắp bước tới trước mặt cô, chỉ vào mặt nạ; "Còn không? Đắp cho anh một cái."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-949.html.]

Cảnh Kiều cau mày.

"Em mãi mãi làm bản thân mình đẹp như một cô gái hai mươi tuổi, anh già như vậy, sau này làm sao có thể cùng nhau ra ngoài? Nhanh lên, đắp một cái, phải là loại có thể làm phẳng nếp nhăn, hoặc là nếp nhăn khóe mắt, mặc dù anh vẫn chưa có loại nếp nhăn đó nhưng cần phải phòng ngừa trước."

Cận Ngôn Thâm nằm trên giường, chỉ vào mặt mình.

Cảnh Kiều không để ý đến anh, tâm trạng không tốt.

Cận Ngôn Thâm nhìn ra, đi tới, nắm lấy tay cô; "Em đang giận sao?"

"Không có." Cảnh Kiều lắc đầu nhàn nhạt.

"Em cho rằng anh sẽ tin sao?" Cận Ngôn Thâm mắt nhìn xuống, lặng lẽ nhìn cô; "Tâm trạng của em bây giờ rất đúng, ở đây có gương, em tự xem đi."

"Tại sao anh lại đưa An Á về?" Cuối cùng Cảnh Kiều cũng mở miệng.

"Cô ấy say rồi, nhà họ Lâm không có ai, trên xe, anh đã giải thích cho em rồi, đúng không?"

Cảnh Kiều tiếp tục nói; "Anh có thể đưa cô ấy đến khách sạn, A thị có rất nhiều khách sạn, khách sạn năm sao, rất an toàn, không phải sao?"

"Xin lỗi, anh không nghĩ đến, lúc đó chỉ nghĩ, phải về căn hộ, mà căn hộ có rất nhiều phòng, vừa tiện đường, không cần phải phiền phức như vậy."

Ngón tay Cận Ngôn Thâm xoa bóp giữa hai lông mày, đàn ông so với phụ nữ, suy nghĩ luôn đơn giản, hơn nữa lại thích tiết kiệm công sức.

Cảnh Kiều cau mày, quay người, chuẩn bị trải ga giường nhưng bị Cận Ngôn Thâm đột nhiên kéo lại, cúi đầu mạnh mẽ, hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô, hơi thở gấp gáp, động tác nhanh chóng, cuối cùng, l.i.ế.m nhẹ lên đôi môi đỏ của cô, mới buông ra; "Biết sai rồi, chuyện như vậy, lần sau sẽ không xảy ra nữa."

Lau khóe miệng, cơn giận của Cảnh Kiều cũng tan biến, hoặc có thể nói, cô căn bản không tức giận, chỉ cảm thấy cách làm của anh có chút không ổn.

Loading...