"Anh có mưu đồ với Cận Thị, việc phát triển đến tình trạng này không dễ dàng, vậy mà anh lại để tôi ngồi ở vị trí tổng giám đốc, là muốn cho người ngoài thấy, anh rất giỏi, thủ đoạn mạnh mẽ, đồng thời cũng có tình nghĩa anh em, đối với anh em rất tốt, rất coi trọng tình nghĩa, cần gì chứ?"
Cổ họng lên xuống, giọng nói của Cận Ngôn Thâm âm trầm, khàn khàn, từng chữ từng chữ nói; "Cận Thuỷ Mặc, em tưởng tôi không dám đánh em sao?"
"Ha ha, không dám sao? Trong thế giới của anh, không có hai chữ không dám, anh rất mạnh, tôi không phải đối thủ của anh nên tôi chịu thua, những gì anh muốn tôi đều trả lại cho anh."
Cận Thuỷ Mặc cười khẩy.
Không dám sao?
Tôi không dám tin anh lại ra tay với ông cụ Cận, thậm chí còn ra tay với mẹ tôi nữa!
Mê Truyện Dịch
Không có gì là anh không dám làm, dù có g.i.ế.c người vào tù, anh cũng có cách để ra ngoài. Là em trai, tôi rất khâm phục nhưng cũng rất khinh thường.
Trước kia, dù thế nào cũng không ngờ, mối quan hệ giữa hai người chúng tôi, lại đi đến bước đường này.
"Đừng bao giờ đến Cận Trạch nữa, tôi nói lần cuối, Cận Trạch không chào đón anh, dù là tôi hay mẹ tôi, đều không muốn nhìn thấy anh nữa!"
Đây là câu nói cuối cùng Cận Thuỷ Mặc để lại trước khi cúp điện thoại.
Rõ ràng, anh ta đã phân định rất rõ ràng tình cảm anh em.
Ngực không ngừng phập phồng, thái dương Cận Ngôn Thâm đau nhói từng cơn, từng cơn liên tiếp, không được yên ổn.
Tùy tiện nhét điện thoại vào túi quần âu, anh dùng ngón tay dài xoa bóp trán.
"Của Thuỷ Mặc à?" Diệp Luật nghe rất rõ.
"Ừ." Phát ra âm thanh từ cổ họng, Cận Ngôn Thâm khẽ đáp một tiếng, cơn đau nhói không hề tan đi, ngược lại còn có xu hướng tăng thêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/vo-yeu-cua-tong-tai-tan-bao/chuong-932.html.]
"Nói gì mà tâm trạng tệ thế?"
Diệp Luật cũng rất nhạy bén, chỉ cần nhìn là biết tâm trạng anh không ổn.
"Không có gì." Cận Ngôn Thâm nhàn nhạt nói, có phần qua loa, rất rõ ràng, không muốn tiếp tục chủ đề này nữa, cuối cùng, anh rút ví, rút ra vài tờ, đưa cho bà chủ trẻ tuổi, đưa nhiều hơn chứ không ít.
Nhận bó hoa, hai người đàn ông sánh vai rời đi.
Bà chủ trẻ tuổi đếm lại, anh ta đưa nhiều hơn hai tờ, định trả lại nhưng khi ngẩng đầu lên, chỉ thấy hai người đàn ông cao lớn vạm vỡ đã ngồi vào trong chiếc xe sang màu đen, lái xe rời đi.
Thật hào phóng!
Bà chủ trẻ tuổi lại nhìn chằm chằm vào chiếc xe một lúc, rồi mới thu hồi ánh mắt, đi sắp xếp bó hoa.
Mỗi ngày đến mua hoa không phải là ít nhưng chưa bao giờ gặp được người đàn ông xuất sắc như vậy, từ vóc dáng đến khuôn mặt, đều là kiểu tuyệt đối thu hút ánh nhìn của phụ nữ.
Xe chạy êm ả, cuối cùng dừng lại dưới chân tòa chung cư.
"Chúc anh có một đêm tuyệt vời." Diệp Luật chớp chớp mắt.
Khinh thường, Cận Ngôn Thâm lười để ý đến anh ta, bàn tay to chỉnh lại áo sơ mi trên người, xuống xe.
Sau khi vào thang máy, Diệp Luật khẽ huýt sáo, tâm trạng rất tốt, hừ, còn đêm tuyệt vời nữa, hy vọng anh ta sẽ không bị đánh quá thảm.
Trong căn hộ.
An An nằm dài trên ghế sofa, tướng quân ngồi xổm bên cạnh cô bé, nhìn chằm chằm vào miếng sô cô la trên bàn tay trắng nõn của cô bé, sủa ầm ĩ.